Chương 67: Phiên ngoại: Trăm ngàn lần không được nuôi thú cưng!!

Đan Cư cùng Ân Chẩn định cư Châu Âu cũng đã qua vài năm, hai người đều có công việc của riêng mình.
Chiều tối hôm nay, Ân Chẩn đang ở trong phòng bếp nấu canh, chờ đợi người yêu đi làm về, chỉ lát sau liền nghe thấy ở cửa có tiếng động.


「 Chẩn, em về rồi.」 Tiếng nói của Đan Cư từ huyền quan truyền tiến phòng bếp,
Ân Chẩn tắt bếp, rửa tay ra huyền quan đón người yêu.


「 Cư Nhi hoan nghênh về nhà……」 Ân Chẩn vốn rất là cao hứng, nhưng anh nhìn thấy con vật đang được người yêu bế cùng với việc tay cậu đang cầm nhiều hơn một cái túi thì sửng sốt.


「 Đây là bé Harry, Tina và Ted đã bay qua Đức kỷ niệm ngày kết hôn của bọn họ, cho nên liền nhờ chúng ta chiếu cố nó đến chiều chủ nhật. Thực xin lỗi, đã không nói trước với anh.」 Đan Cư rất là thành thực khai nhận. Harry là con chó thuộc giống Labrador loại nhỏ, nó rất im lặng nhưng lại hưng phần không ngừng nhìn xung quanh.


Chó giống Labrador:



available on google playdownload on app store


「…… Quên đi, trước đặt con này xuống trước sau đó đến ăn cơm trước đi.」
Ân Chẩn không nói gì, giúp người yêu đem cặp lên lầu. Đan Cư thì cho con Harry ngồi cạnh cửa sổ sát đất trong phòng khách, sau đó vào bếp rửa tay ăn cơm.


Hai người ăn cơm chiều xong thì dọn dẹp đến phòng khách nghỉ ngơi. Đan Cư lúc này mới nhớ con Harry còn chưa có ăn tối nha! Nó đang chờ mong nhìn Đan Cư kìa.
「 A a! Thiếu chút nữa quên mất tiêu.」


Đan Cư lập tức lấy bao thức ăn Ted đưa cho cậu bỏ vào tô dành cho Harry, Harry ngoan ngoan im lặng ăn bữa tối của nó. Đan Cư ra sôpha ngồi xuống xem truyền hình. Ân Chẩn đang đợi cậu a. Anh nằm sát vào trong sô pha, đưa tay ôm lấy thắt lưng người yêu. Đan Cư rất thích nằm trong lòng người yêu xem truyền hình. Lực chú ý của Ân Chẩn đương nhiên sẽ không phải là cái tivi, bởi vì mỗi ngày không có ngoại lệ, sau đó là thời gian hai người thân mật ngọt ngào. Ân Chẩn đều trộm hôn lên má và cổ người yêu, chỉ cần đừng quấy rầy cậu xem là được. Đúng lúc Đan Cư định đáp lại Ân Chẩn thì bên cạnh lại truyền tới một âm thanh sát phong cảnh – tiếng cảm của con Harry.


Đan Cư lập tức nhớ tới sự tồn tại của nó, mặt xoát cái đỏ đến không chịu nổi! Cậu vừa rồi lại  để cho con Harry nhìn thấy cái loại hình ảnh này a!! Thật sự là không nên!!


Ân Chẩn thấy phản ứng của người yêu liền lập tức trừng con chó lông trắng kia. Con Harry đưa vẻ mặt vô tội nhìn hai người, nó chỉ là buồn ngủ nên đánh cái ngáp thôi mà, có cần tức giận như thế không a?


「 Cư Nhi, chúng ta lên lầu tắm rửa nghỉ ngơi a!」 Ân Chẩn quyết định nhắm mắt làm ngơ, bằng không buổi sáng ngày mai Đan Cư sẽ có khả năng không thấy nó nữa!!
Ỡm ờ đem người yêu lên lầu, kỳ thật hiện tại cũng mới hơn tám giờ rưỡi…… Nhưng lên lầu sớm thì cũng được ngủ sớm một chút a ~


Con Harry thấy không có ai, liền nằm úp sấp xuống đất, nhắm mắt lại ngủ.
Sáng hôm sau, Đan Cư xuống lầu, nhìn về phía cái lồng, con Harry đã hưng phần chờ mong nhìn cậu. Đan Cư tâm tình tốt mở lồng sắt cho con Harry ra ngoài hít thở không khí.


Con Harry được thả ra ngoài liền vui vẻ nhào đến chỗ Đan Cư ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ. Đan Cư cũng ôm con Harry vào lòng sờ sờ đầu nó. Kỳ thực cậu rất thích cún con, nhưng Ân Chẩn không cho nuôi, vì thế cậu chỉ có thể đi sờ sờ chó của người ta để cho đỡ nghiện thôi.


Con Harry vui vẻ ɭϊếʍƈ mặt Đan Cư, không cẩn thận liến tới khóe miệng, không ngờ một màn này vừa vặn lại đập vào mắt Ân Chẩn vừa mới xuống lầu!! Nhiệt độ không phòng nháy mắt giảm xuống năm độ!! Sắc mặt Ân Chẩn phi thường khó coi, Đan Cư phát hiện ra tai hòa liền đem con Harry quay trở về lồng.


「 Em còn chưa đánh răng rửa mặt.」 Cậu nói xong liền chui vào phòng tắm. [ Kỳ thật lúc ở trên lầu đã làm xong hết rồi!]
Ân Chẩn thấy người yêu ngoan ngoãn đi rửa mặt, nhiệt độ trong phòng cũng tăng trở lại hai ba độ, vào phòng bếp làm bữa sáng.






Truyện liên quan