Chương 3
Giờ đây "ngôi nhà bí mật" thực sự bí mật . Ông Kugler đã đóng một tủ sách ch85an ngay lối ra vào nhỏ . Tủ sách mở ra như cái cửa .
Bên ngoài trời đẹp , dễ chịu và ấm áp . Chúng tôi có thể thụ hưởng , nằm dài trên một cái giường ở tầng gác mái .
Bà Van Daan thật là kinh khủng . Bà ta bảo mình nói quá nhiều . bà không biết tiềt kiệm thức ăn - bà bỏ nó vào nồi khiến cho nó thiu thôi đi . Và bà ta chẳng làm gì trong việc chùi rửa .
Ông Kleiman mang sách cho mình đọc , và mình bắt đầu học . Mình học cực với môn Pháp văn , Peter học tiếng Anh . Phim -chúng tôi gọi Bố như vậy - muốn mình giúp Bố học tiếng Đức . Bố phạm nhiều lỗi khủng khiếp .Bố và mình cùng viết lịch sử gia đình , vẽ cây phả hệ , do vậy mình đã biết được mọi liện hệ của gia đình .
Bà Van Daan vùa mới bước vào phòng . Mình nhanh chóng đóng cuốn nhật ký lại
-Anne , dì có thể đọc được không ?
-Không , thưa dì Van Daan .
-Ngay cả trang cuối à ?
-Vâng , ngay cả trang cuối , dì Van Daan .Mình gần như ch.ết khiép - trang cuối đó đầy những lời không hay về bà ta .
Chủ Nhật , ngày 27 tháng 9 , 1942
Hôm nay , Mẹ và mình có cuộc "tranh cãi" , và mình đã bật khóc , không thể ngăn lại được . Bố luôn tử tế với mình , Bố hiểu mình lắm lắm . Mình cảm thấy Mẹ và mình giống như những người xa lạ .
Bà Van Daan là người xấu tánh , bà ta khoá tất cả đồ đạc của bà . bà ta nghĩ mình là kẻ hư đốn , và luôn nói : "Nếu Anne là con gái của tôi ..." rất may mình không phải con bà .
Thứ Ba , ngày 29 tháng 9 , 1942
Các bạn hãy cố tưởng tượng xem . Chúng tôi không có phòng tắm, do vậy chúng tôi phải lấy nước và đi chỗ khác để tắm ! Peter vào nhà bếp , nơi đây có cửa kính . Ông Van Daan mang nước nóng lên lầu trên để có thể tắm thoải mái . Bà Van Daan thì chưa tắm - bà chưa giảu quyết xem chỗ nào là chỗ tốt nhất để tắm . Bố lên văn phòng Bố , Mẹ vào nhà bếp . Margot và mình chọn văn phòng phía trước . Chúng tôi kéo màn lại và tắm cho nhau trong bóng tối .
Vào ngày thứ tư , có ai đó đến sửa văn phòng tầng dưới suốt cả ngày . Chúng tôi không thể dùng nhà vệ sinh và lấy nước . Bố và mình tìm được một cái bô . tất cả chúng tôi dùng nó để làm công việc vệ sinh . Cả ngày chúng tôi ngồi im một chỗ và không nói một lời nào . Đó là điều khó khăn nhất đối với mình .
Thứ Năm , ngày 1 tháng 10 , 1942 .
Hôm qua mình quá sợ . Vào lúc 8 giờ , chuông cửa tự nhiên reo . Mình nghĩ bọn Đức đang đến bắt chúng tôi . Nhưng ai đó bảo có người nhận chuông chỉ để đùa , hoặc đó có thể do người đưa thư , và mình lại cảm thấy yên tâm .
Peter đôi khi cũng rất tếu . Cả hai chúng tôi đều thích mặc đồ lụa . Một buổi tối , anh ta mặc bộ quần áo chật cứng của mẹ anh và mình mặc bộ complê của anh . Mọi người cười ầm cả lên .
Miep mua cho chị Margot và mình những cái váy mới tại của hàng Bejenkory ( một cửa hàng lớn ở Amsterdam ) , chúng giống như những cái túi đựng khoai tây .