Chương 9-2

Tịch Tiếu Đồng có chút khẩn trương nhìn Uông Hải Minh, đến khi Uông Hải Minh trên mặt dần dần có tươi cười mới yên lòng, biết là sụ việc hẳn có thể giải quyết.
Uông Hải Minh xoa bóp di động, quay đầu nhìn Tịch Tiếu Đồng có chút thương cảm:


“Chúng ta nơi này lo lắng suông, người ta vừa nói liền làm xong chuyện. Ai, Tiếu Đồng, em nói anh có phải rất uất ức hay không, anh hiện tại thật oán bản thân không có năng lực, phải nơi nơi cầu người!”


“Có thể cầu người khác đã là có năng lực, không cần để ý nhiều như vậy, như vậy vẫn là khó chịu chính mình.”


“Hải Minh đây rốt cuộc là bệnh gì a, con hãy cùng mẹ nói thật, nếu thật sự là bệnh xấu cũng không cần trị, đến lúc đó người của đều mất, mẹ cũng không thể lưu lại cho con phiền toái.” Mẹ Uông Hải Minh nỗi lên lòng nghi nghờ nói.


Nghe xong lời của lão thái thái, Uông Hải Minh cùng Tịch Tiếu Đồng vội vàng an ủi bà trong chốc lát, lại nói đây chỉ là bệnh già thông thường, không có gì quan trọng mới tính là xong việc.
Chờ ra khỏi bệnh viện, Uông Hải Minh liền chuẩn bị mang mẫu thân về nhà, và cả Tịch Tiếu Đồng.


Tịch Tiếu Đồng nhìn đồng hồ đã mau 6 giờ, liền nói:
“Đừng phiền toái, em tự bắt xe về, anh cùng a di trở về đi, chờ đến khi nằm viện em lại đến.”


available on google playdownload on app store


Uông Hải Minh lo lắng Tịch Tiếu Đồng lại xin nghỉ sẽ bị trừ tiền lương, nhưng Tịch Tiếu Đồng cũng không để ý, chỉ nói thân thể mẹ Uông Hải Minh quan tronhj hơn, còn nói chờ đến khi nằm viện, cô có thể giúp đỡ đưa cơm đến.


Uông Hải Minh nghe xong trước cảm động sau là áy náy, mẹ Uông cũng vừa lòng gật đầu.
Nhìn xe Uông Hải Minh đi xa, Tịch Tiếu Đồng không nỡ kêu xe, bản thân ngồi xe công cộng về nhà.


Về đến cửa tiểu khu, liền nhìn thấy xe Hà Trí Viễn ở ven đường, vì thế cô đi qua. Không đợi Tich Tiếu Đồng đi đến, Hà Trí Viễn đã mở cửa xe bước xuống:


“Em làm sao vậy? Anh đến đón em đi châm cứu, Vương Hân nói em nghe một cú diện thoại liền vội vã ra ngoài, cũng không nói là chuyện gì, gọi cho em nhưng điện thoại cũng tắt.”


Tịch Tiếu Đồng có chút ngượng ngùng, lại mở điện thoại ra xem thì thấy hết pin, vì thế kể giản lược tình huống của mẹ Uông Hải Minh, lại liên tục giải thích.
Hà Trí Viễn ôn hòa nở nụ cười: 


“Em không có việc gì là tốt rồi, lần sau có việc nhớ nói cùng anh một chút, thật ra chuyện nằm viện anh cũng có thể giúp, làm gì phải phí nhiều tâm tư như vậy.”


Tịch Tiếu Đồng không nghĩ đến Hà Trí Viễn giao thiếp rộng như vậy, đến bệnh viện cũng có quen biết, nhưng cho dù hiện tại đã biết Hà Trí Viễn có quan hệ với bệnh viện nhưng không đên vạn bất đắc dĩ cô sẽ không làm phiền Hà Trí Viễn, cho nên nghe lời này xong cũng không đáp lời.


Hà Trí Viễn cùng Tịch Tiếu Đồng hàn huyên vài câu liền lái xe đi, Tịch Tiếu Đồng sau khi về nhà liền cùng chị nói chuyện mẹ Uông, Tịch Tiếu Lâm có chút lo lắng nói:


“Mẹ Uông Hải Minh nếu nằm viện em khẳng định là phải đi theo giúp đỡ, nhưng em ban ngày còn làm việc, đôi khi buổi tối còn có giờ học, làm sao có thời gian chạy đến bệnh viện. Nếu không thì cho mẹ hắn ăn thức ăn bệnh viện đi!”
Tịch Tiếu Đồng nghĩ nghĩ, khẽ thở dài:


“Uông Hải Minh cũng làm 2 công việc, đã mệt muốn ch.ết, nhà hắn chỉ  có mình hắn, em như thế nào cũng so với anh ta khỏe hơn. Uông Hải Minh không muốn cho mẹ anh ta ăn cơm bệnh viện, nói cơm kia chẳng những đắt mà còn không ngon, bọn em tính anh ta đưa cơm trưa, cơm chiều em đưa, bất quá phải đi học trễ một chút, chọ không cần lo lắng, em có thể đi được.”


Tịch Tiếu Lâm tuy rằng đau lòng muội muội nhưng cũng chỉ tùy cô, dù sao theo tình huống phát triển thời gian gần đây, Tịch Tiếu Đồng rất có thể trở thành người nhà họ Uông, lúc này cũng không thể ngăn không cho cô đi, chỉ có thể lien tục dặn dò Tịch Tiếu Đồng chú ý thân thể.


Thủ tục nhập viện của Uông mẫu được làm rất nhanh, mỗi ngày Tịch Tiếu Đồng sau khi châm cứu xong, đều mang theo đồ ăn ở đã chuẩn bị tốt ở nhà đưa đến bệnh viện, dùng lò vi song công cộng của bệnh viện hâm nóng lại, sau đó chờ Uông mẫu ăn xong thì trở về, nếu buổi tối có giờ học thì sau khi đưa cơm liền trực tiếp đến trường học, ép buộc như vậy chưa đến một tuần Tịch Tiếu Đồng liền ngã bệnh, chẳng những bị sốt cao, miệng cũng bi nổi nhiệt.


Hà Trí Viễn nhìn Tịch Tiếu Đồng hô hấp trầm trọng, nhíu mày:
“Đây là như thế nào? Tại sao lại đột nhiên bệnh nặng vậy? Chúng ta ngay lập tức đi bệnh viện chuyền nước biển, việc châm cứu ngừng trước đã.”


Nói xong liền đi đìu Tịch Tiếu Đồng, cũng bảo Vương Hân đem túi Tịch Tiếu Đồng lại.


“ Hà đại ca, tôi đã sớm bảoTiếu Đồng xin nghỉ vài ngày, nhưng cô ấy không chịu. Anh noisxem nghỉ vài ngày có thể trừ bao nhiêu tiền đâu chứ, hơn nữa anh giúp chúng tôi bán đi được nhiều sản phẩm như vậy, còn thiếu chút tiền đó sao! Anh cứ khuyên nhủ cô ấy cho tốt, cửa hàng đã có tôi trông nom rồi.”


Tịch Tiếu Đồng vội vàng ngăn lại, nói:
“Bệnh viện tôi không cần đi, uống chút thuốc là tốt rồi, Vương Hân cô đừng nói lung tung, tôi làm gì có bệnh nghiêm trọng như vậy, nghỉ cái gì mà nghỉ.”


Vương Hân liếc trắng mắt cô một cái: “Tôi còn không hiểu cô sao, vì chuyện trong nhà của tên họn Uông kia, mấy ngày nay cô đã mệt thành cái dạng gì, còn gắng giượng! Lại cứ như vậy, thân thể cô liền suy sụp!”


Hà Trí Viễn không nghe hai người cứ mãi dong dài, trực tiếp nâng Tịch Tiếu Đồng dậy đi ra ngoài cửa.
“Tôi không đi bệnh viện, anh đừng ép tôi! Hà Trí Viễn, tôi nói không đi, anh có nghe thấy không, buông ra!”


Hà Trí Viễn trực tiếp đem Tịch Tiếu Đồng đẩy mạnh vào trong xe, sau đó khóa luôn cửa xe không cho cô xuống xe:


“Anh đã nói rồi, chờ khi sức khỏe em hoàn toàn hồi phục, anh sẽ không đến làm phiền em nữa. Nhưng em xem em hiện tại bệnh thành cái bộ dạng gì, còn cố chịu đựng? Hôm nay bất kể em có đồng ý hay không đồng ý, anh đều nhất định phải mang em đến bệnh viện!” Nói xong liền nhìn thẳng vào Tịch Tiếu Đồng.


Tịch Tiếu Đồng nhìn Hà Trí Viễn, cảm thấy hắn thật sự là quan tâm mình, đồng thời cũng có chút không cử động được, đi làm cũng đứng không vững. Vì thế xoay người dựa vào ghế, nhắm mắt lại nói:


“Được rồi,tôi đi là được. Nhưng đến bệnh viện rồi thì anh đi trước đi, tự tôi có thể đi, cũng không cần anh rả tiền.”
Hà Trí Viễn mắt nhìn Tịch Tiếu Đồng, không trả lời, tự hỏi mottj chút liền đóng cửa xe, lái xe thẳng đến bệnh viện.


Tịch Tiếu Đồng vừa xuống xe nhìn trước mắt liền choáng váng, Hà Trí Viễn làm thế nào lại đưa mình đến bệnh viện mẹ Uông Hải Minh đang nằm! Tuy nói bản thân cùng hắn không có gì, nhưng cũng cảm thấy có điểm chột dạ, vì thế nói:


“Tôi chỉ bị phát sốt cảm mạo bình thường, anh dẫn tôi đến bệnh viện lớn như vậy làm gì? Chúng ta đổi bệnh viện khác đi.”
Hà Trí Viễn lại nói: “Khám bệnh đương nhiên là phải đến bệnh viện tốt một chút, như vậy sẽ không làm bệnh tình chậm trễ, bệnh cũng sẽ mau hết.”


Đến cũng đã đến, Tịch Tiếu Đồng cũng không thể không đi vào, nhưng trong lòng vẫn nghĩ, chờ Hà Trí Viễn nhìn xếp hàng đăng ký một hàng dài, lúc đó mình sẽ nói đổi một bệnh viện khác là được.


“Được rồi, vậy nghe lời anh, chúng ta đi vào trước, chờ tôi chuyền nước anh liền trở về đi.”
Hà Trí Viễn không nói gì, giúp đỡ Tịch Tiếu Đồng đi vào cổng bệnh viện,


Rất nhanh đi bệnh cổng bệnh viện, Tịch Tiếu Đồng cảm thấy mình đúng là mất trí, cô như thế nào lại quên chuyện Uông Hải Minh sẽ đến đưa cơm cho mẹ hắn đây, bây giờ phải nói thế nào a! Nhìn Uông Hải Minh bước nhanh đến chỗ mình, Tịch Tiếu Đồng cảm thấy thật chột dạ.






Truyện liên quan