Chương 23

Sáng sớm hôm sau, Liễu Vi Dung thắt lưng đau nhức đứng dậy, lúc này Mộ Dung Triệt đã rời đi.Nàng cảm thấy may mắn khi mình là một quý nhân, không cần thỉnh an Hoàng hậu, cũng không phải nghe những lời nói chua ngoa của những phi tần kia.


Sau khi rửa mặt xong, dùng qua điểm tâm, uống qua linh tuyền, Hoàng hậu lại như cũ sai Tôn mama đem dược thiện đến, chỉ có điều, lần này nàng cũng không có uống vào miệng, mà là mượn có tay áo ngăn phía trước, đem chén dược thiện kia đổ vào trong không gian.


Hơn nữa nàng còn phát hiện nàng có thể không vào trong không gian, chỉ cần dùng suy nghĩ trong lòng là có thể tùy ý đem linh tuyền dẫn ra.
Phát hiện này làm cho nàng mừng rỡ không thôi.


Hiện tại việc nàng hay làm nhất là nhắm mắt lại, dùng suy nghĩ vào trong không gian xem mấy hạt cây ăn quả lớn lên có kết quả chưa.
Đáng tiếc, Bạch Liên sai người mua mầm rau dưa cùng cây non còn chưa thấy bóng dáng đâu, có điều cũng đúng, lúc này mới có hai ngày, nàng có thể đợi.


“Chủ tử, chuyện Hương Nhi có chút khó khăn! ” Bạch Liên nói, sắc mặt có chút khó coi, ở bên tai Liễu Vi Dung thấp giọng nói.
Liễu Vi Dung ngẩn ra, cau mày: “Xảy ra chuyện gì? Chẳng qua là giá họa một cái, cũng làm không xong?”


Bạch Liên cười khổ: “Chủ tử, cung nữ Hương Nhi này đặc biệt cẩn thận, mỗi ngày sau khi trở về phòng đều giống chúng ta sẽ kiểm tr.a phòng một lần………….”


available on google playdownload on app store


Liễu Vi Dung khiếp sợ: “Không thể nào? Nàng chỉ là một cung nữ, tại sao lại cẩn thận như thế?” Trong tiểu thuyết không phải cũng nói rất dễ dàng hãm hại sao?”
Tại sao nàng lại cảm thấy khó khăn nặng nề như thế này?


“Tối qua nô tỳ còn phát hiện ra một chuyện! ” Bạch Liên đem giọng nói ép tới mức thấp hơn.
“Phát hiện gì?” Thần sắc Liễu Vi Dung ngưng trọng, bắt đầu cảm thấy Hương Nhi có dã tâm này rất khó giải quyết.


“Tối hôm qua khi nô tỳ trở về nghỉ ngơi, phát hiện Hương Nhi len lén rời khỏi Nhu Phúc cung, nô tỳ cũng đi theo, phát hiện nàng đến Vĩnh Long cung nói chuyện cùng Hỉ Nhi của Thục phi nương nương! Về phần nói chuyện gì, nô tỳ cũng không biết, khoảng cách quá xa.” Bạch Liên không nghĩ đến Hương Nhi này chẳng những có dã tâm mà còn có một chủ nhân đằng sau nữa.


“Thục phi?”
Liễu Vi Dung nghĩ đến việc nói chuyện vui vẻ ở cung yến, mọi việc đều thuận lợi, Thục phi Ngụy Vãn Hân am hiểu giao tiếp, không nghĩ đến Hương Nhi lại bị nàng thu mua.


“Bạch Liên, phải nhanh chóng giải quyết chuyện của Hương Nhi này, lúc cần thiết, ta sẽ tự mình ra tay! ” Vì an bình sau này, đáy mắt Liễu Vi Dung xẹt qua một tia lãnh ý.


Bạch Liên gật đầu một cái, mấy ngày nay tiếp xúc cũng đủ cho nàng hiểu rõ về vị Tam tiểu thư này, ngoại trừ việc không biết chữ cũng không có tứ nghệ ( Cầm kỳ thi họa ý), cũng là người có tính toán.


Nhìn lên thấy thời gian không còn sớm Liễu Vi Dung mặc một bộ quần áo, quần lụa mỏng màu đỏ tía, trên đầu gài một ngọc trâm bằng phỉ thúy, đơn giản mà trang nhã, mang theo Bạch Liên đi đến U Lan điện.


Sắc mặt Liễu Tương Nhã có chút tái nhợt, tuy nhiên nhìn lên thấy cả người rất có tinh thần, nói chuyện cùng Liễu Vi Dung như trước đây.
Ôn uyển nhu hòa (mềm mại ấm nóng), vô cùng chân thành, thấy thế nào cũng là dáng vẻ tỷ muội tình thâm.
Làm cho Liễu Vi Dung hết sức bội phục.


Sự kiện trúng độc đã điều tr.a xong, thời điểm sáng nay, Hoàng hậu một trượng đánh ch.ết một nô tài.
Thái hậu nhìn như không quan tâm chuyện gì, mỗi ngày đều tụng kinh niệm phật, nhưng cũng ngầm đồng ý với cách làm của Hoàng hậu.


Tính mạng nô tài trong cung vô cùng rẻ mạt, bất cứ lúc nào cũng có thể làm người ch.ết thay, Hoàng hậu bởi vì không tr.a được chứng cớ, không thể làm gì khác hơn là đem một nô tài ra thay thế.
Coi như là cho Liễu Tương Nhã một cái công đạo.


Trong lòng mọi người đều vô cùng rõ ràng đối với bản báo cáo này.
Trên đường trở về Liễu Vi Dung suy nghĩ, nếu như trùng hợp thật sự điều tr.a ra người động tay động chân trong bữa tiệc, hành động này của Liễu Tương Nhã có phải cũng sẽ nhận kết quả như vậy hay không đây?


Đáng tiếc là không có nếu như.
Liễu Tương Nhã làm việc cũng quá nóng vội, phải biết phi tần trong cung nhiều như vậy, muốn tr.a ra cũng là rất dễ dàng, người mới vào trong cung hai ngày, không có chân tay của mình, ai cũng không dám bừa bãi ra tay.
Cho nên Liễu Tương Nhã liền ăn đủ.


Ăn trộm gà không thành còn mất gạo, kèm theo đó một chút danh tiếng của nàng cũng bị hủy.
Trở về Y Lan điện, vừa mới ngồi xuống hàm ý nói đi nghỉ, chợt nghe đến Hạnh Nhi có chuyện bẩm báo.
Hạnh Nhi đã bị Bạch Liên thu mua, coi như là người của nàng, phụ trách thám thính tin tức.


Trong cung cái gì truyền nhanh nhất, chính là lời đồn đãi!


Liễu Vi Dung may mắn trở thành nhân vật chính trong lời đồn, cái gì được sủng ái thì kiêu ngạo, mê hoặc Hoàng thượng, không phải là dòng chính thống, tâm địa ác độc, v…v…. tóm lại không có mấy lời nói tốt, mấy chuyện này cũng hết sức bất lợi đối với nàng.


Liễu Vi Dung từ miệng Hạnh Nhi biết được những lời đồn đại không thật này, chẳng qua là cười nhạt một tiếng, cũng không có để trong lòng, ngươi càng để ý, cuối cùng người bị thương cũng chính là mình.


Giống như chuyện Hoàng hậu xử trí chuyện hậu cung, Mộ Dung Triệt không phải là người ngu, Thái hậu lại càng không phải kẻ ngu.


Mà Hoàng hậu để mặc cho những lời đồn đại này bay toán loạn, chẳng lẽ nàng không sợ Hoàng thượng sẽ thất vọng đối với nàng sao? Làm cho người ta nghi ngờ khả năng quản lý hậu cung của nàng? Hay là nàng muốn nhìn tình hình bên dưới để sửa chữa cách cai quản?


Bất kể là nguyên nhân gì, trước sau đều rơi vào những người thấp kém.
“Chủ tử, chẳng lẽ ngài để cho những lời đồn đại kia hủy hoại danh tiếng của ngài?” Thấy bộ dáng chủ tử nhã nhặn lịch sự, Bạch Liên nóng nảy.


Hạnh Nhi cũng gật đầu phụ họa, nghĩa phẫn điền ưng nói ( lòng đầy căm phẫn): “Đúng vậy, những người tung ra lời đồn đãi này thật ghê tởm, chủ tử, hay là ngài đi đến chỗ Hoàng hậu nương nương, để cho Hoàng hậu điều tr.a một phen, trả lại trong sạch cho ngài! ”


Liễu Vi Dung liếc hai người một cái, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt: “Các em cho là nếu Hoàng hậu không ngầm cho phép, lời đồn đãi này có thể truyền nhanh như vậy?”
Bạch Liên cùng Hạnh Nhi kinh ngạc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.


“Đúng vậy, hôm nay chủ tử cùng với những phi tần khác cũng chỉ mới vào cung có ba ngày, trong cung trừ người vào đã lâu Tĩnh Tần cùng Cung tần có một số ít nô tài, phần lớn đều là người của Hoàng hậu cùng Thái hậu.


Thái hậu không nhúng tay vào chuyện trong cung, cho nên lời đồn đãi này nhất định là Hoàng hậu cố ý để mặc cho nó. Nếu như Hoàng hậu là người đầu tiên ngăn cản những lời đồn đãi này, sợ rằng đã sớm không còn bóng dáng.


“Dựa vào được sủng ái mà kiêu? Mê hoặc Hoàng thượng? Không phải con dòng chính nữ? Tâm địa ác độc?” Liễu Vi Dung cười lạnh.


“Ta cũng không biết ta thế nào là dựa vào sủng ái mà kiêu, trừ cung yến ngày hôm qua, ta cũng chỉ vùi mình ở tẩm điện học chữ, đến chỗ nào mà dựa vào sủng ái mà kiêu?”


“Về phần mê hoặc Hoàng thượng? Cái này cũng quá buồn cười, chẳng lẽ bởi vì Hoàng thượng hai lần lật bài thị tẩm ta, lại ở lại qua đêm, chính là mê hoặc Hoàng thượng?”
“Bất kính với tỷ tỷ? Ta tự hỏi đến lễ nghĩa quy củ, có chỗ nào bất kính với tỷ tỷ?”


“Tâm địa ác độc? Nói đến sự kiện trúng độc trong cung yến, ta cũng không biết ta hạ độc tỷ tỷ lúc nào ……..”


Cuối cùng Liễu Vi Dung thản nhiên tổng kết: “Cho nên các ngươi cũng không cần quan tâm những lời đồn đãi này, người có đầu óc cũng biết không phải là thật, bất quá miệng người đáng sợ, các em lo lắng cũng là bình thường.”


“Chuyện này cho qua, Bạch Liên, em hối thúc những nô tài khác trong viện, về phần những chuyện khác, cũng đừng can dự vào.”
“Vâng! ” Bạch Liên cùng Hạnh Nhi đã không còn tức giận như vừa rồi.


Sau giờ ngọ, Liễu Vi Dung đi theo Trần mama học chữ, học thêu thùa, thuận tiện tìm hiểu một chút việc ngấm ngầm xấu xa trong cung, hết sức phong phú mà thích ý.


Tối hôm đó, Mộ Dung Triệt cũng không có lật thẻ bài, nghỉ ở Tử Thần điện, mấy ngày kế tiếp cũng như thế, mấy ngày sau những lời đồn đãi ác liệt cũng biến mất vô ảnh vô tung.
Mấy ngày nay, Liễu Vi Dung nhận được hạt giống rau dưa cùng cây non, sai người hầu ở Y Lan điện bắt đầu trồng.


Thuận tiện len lén đi vào không gian một chút.
Hôm nay trong không gian đã một mảnh xanh biếc, không có hoang vu như trước.


Đại điển phong phi đúng hạn cử hành, quý phi đáng lẽ cử hành đại điển phong phi riêng, nhưng Mộ Dung Triệt lấy quốc khố cứu tế, tránh phô trương lãng phí, cùng bốn bị phi tử cùng nhau cử hành đại điển, có điều lấy quý phi làm chủ.
Bởi vậy, bốn vị phi tử trên trở thành làm nền cho quý phi.


Mọi người cũng ít chú ý đến Liễu Vi Dung.
Dù sao nàng cũng chỉ là một quý nhân nho nhỏ, chẳng qua được sủng ái liên tiếp hai lần thôi.
Hiện giờ sợ là đã bị Hoàng thượng quên mất.


Sau này đoán chừng cũng không nhớ đến, dù sao đại điển phong phi xong, cạnh tranh càng kịch liệt hơn, Hoàng hậu cùng quý phi cố định mỗi tháng có một ngày thị tẩm.
Còn có bốn vị thiên kiều bá mị (hết mực xinh đẹp), phi tử gia thế bất phàm.


Liễu Vi Dung cũng không để ý, mang theo Hạnh Nhi cùng Bạch Liên tham gia đại điển phong phi, bất quá ở trong đại điển phong phi long trọng, ở trong đám người nàng nhìn thấy Liễu phu nhân, không nghĩ đến Liễu phu nhân là một phu nhân quan viên ngũ phẩm cũng có thể vào cung tham gia đại điển phong phi.


Dĩ nhiên không chỉ nàng nhìn thấy, chẳng qua cũng không để ý, Liễu Tương Nhã cũng nhìn thấy, lúc này trong lòng Liễu Tương Nhã vui mừng không dứt, lặng lẽ sai Bích Thủy đến nói chuyện cùng phu nhân.
Không ai phát hiện ra động tác này của nàng.


Lực chú ý của Liễu Vi Dung đều đặt lên người Phương Chỉ Doanh cùng bốn vị phi tử, cũng không có phát hiện ra.


Nhìn các nàng quỳ lạy Thái hậu, Hoàng hậu, tiếp nhận vật tượng trưng cho thân phận trong kim sách từ trong tay Hoàng hậu, trong ánh mắt có một tia hâm mộ, đại điển phong phi này, nói trắng ra, chính là hôn lễ, có điều cao cấp hơn nhiều so với hôn lễ.


Sau khi xong đại điển, đã gần đến ban đêm, Liễu Vi Dung mang theo Bạch Liên cùng Hạnh Nhi trở về Y Lan điện, một đêm ngủ ngon đến sáng, không giống như những phi tần khác lăn lộn không ngủ được.


Ngày thứ hai sau khi nàng tỉnh dậy, liền nhận được một tin, tối qua Hương Nhi đụng phải Phương quý phi ở trên đường, lúc ấy Phương quý phi té xỉu, Thái hậu vì tức giận nên đã cho người đánh Hương Nhi.
Liễu Vi Dung kinh ngạc!
Tối hôm qua vốn là Phương quý phi thị tẩm, lại bị Hương Nhi làm rối lên.


Vào lúc này khẳng định Phương Chỉ Doanh có lòng dạ ác độc nhất định có cái mặt hận Hương Nhi đến ch.ết, lần đầu tiên thị tẩm cứ như vậy mất đi, cho dù là ai cũng sẽ hết sức tức giận.


Mấy ngày nay nàng vẫn không tìm được lý do gì để giải quyết Hương Nhi, nữ nhân Hương Nhi này quả thật quá lươn lẹo, không nghĩ đến cũng có ngày lao giống như thiêu thân.






Truyện liên quan