Chương 9: Rung động

Với việc khi nào ta rung động, hay đối tượng ta rung động là ai thì đó là thứ mà ta không bao giờ quyết định được.
Cũng như tôi, tuy tôi và cậu ấy học cùng nhau 3 năm, nhà chúng tôi là cùng một con đường, nhưng tôi và cậu ấy rất ít nói chuyện cùng nhau.


Tôi cứ nghĩ chúng tôi là 2 đường thẳng song song mãi mãi không chạm nhau.
Nếu không có ngày hôm đó xảy ra thì chúng tôi thật sự là 2 đường song song thật.


Rất tiếc, khoảng khắc ngày đó cậu ấy đứng trên bục giảng, tay cầm viên phấn và xoay người về phía tôi, khoảng khắc đó tim tôi chợt có một cảm giác rất lạ.
Tôi biết bất đầu giây phút đó đường thẳng của tôi đã rẽ ngang vì cậu ấy.


Còn cậu ấy cũng chỉ mãi mãi là một đường thẳng đi qua cuộc đời tôi.
Tôi và cậu ấy mãi mãi về sau cũng chỉ dừng lại ở mối quan hệ là bạn học thời cấp 3.
" Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"
Cậu ấy là ký ức tươi đẹp của tôi.


Còn tôi chỉ là một người lạ từng xuất hiện trong ký ức của cậu ấy.
26/03/2018






Truyện liên quan