Chương 7: Đi phó bản
Lời mời sau mười lăm giây sẽ tự động từ chối, suy nghĩ trái phải mãi, Thẩm Ngọc di chuyển chuột nhấn chọn đồng ý ở giây cuối cùng.
[Tổ đội Nhất Mộng Phong Lưu: Chào đại thần. ]
[Tổ đội Nhất Tiếu Nại Hà: Đến Trấn Yêu tháp.]
Không đề cập tới chuyện đó mà lại rủ mình đi phó bản là thế nào?
Một người là đại thần tổng các bảng xếp hạng như Nhất Tiếu Nại Hà nếu không vì chuyện hôm qua thì cần gì phải tổ đội với tiểu tốt như mình. Nghĩ mãi không ra, Thẩm Ngọc cũng không thèm suy nghĩ nữa, cô cũng muốn xem vị đại thần im hơi lặng tiếng này muốn chơi trò gì.
Thao tác nhân vật cầm sư cưỡi gấu trúc chạy huỳnh huỵch tới, thật không khéo, chức nghiệp và giới tính của cô giống y chang Nhất Tiếu Nại Hà, bây giờ đứng chung, thật sự cảm thấy nhân vật Bạch y cầm sư phong lưu tiêu sái của mình như hàng nhái vậy.
Thấy Nhất Mộng Phong Lưu đã tới, Tiêu Nại cũng không nói gì, trực tiếp đi vào phó bản.
Ngồi trước máy tính, Thẩm Ngọc càng thêm khó hiểu, có điều vào thì đã vào, lần này đi theo đại thần, cô chắc chắn bản thân sẽ hoàn thành được nhiệm vụ đánh bại mười hai tầng tháp. Nhưng phấn khởi chưa tới năm giây, Thẩm Ngọc đã nhịn không được gõ gõ bàn phím.
[Tổ đội Nhất Mộng Phong Lưu: Địa ngục?]
[Tổ đội Nhất Tiếu Nại Hà: Ừ.]
WTF! Đùa kiểu gì vậy. Phó bảng có ba cấp độ từ dễ đến khó và cuối cùng là địa ngục. Đẳng cấp nhân vật cô đi phó bản kiểu dễ đã phải thao tác kinh khủng, tính toán ăn ý với Ninh Chi đến từng giọt máu mới thông qua mười hai tầng.
Giờ thì hay rồi.
Vừa tức vừa hận, Thẩm Ngọc không thèm xông lên nữa, thao tác nhân vật né tránh, dame quái nhỏ ch.ết rồi lùi về phía sau lưng Nhất Tiếu Nại Hà, cứ nhàn đánh quái râu ria, lại tự buff máu cho mình, giữ kỹ cái mạng nhỏ đến tận tầng mười mới ch.ết.
Cứ việc đồng đội đã ch.ết, Nhất Tiếu Nại Hà vẫn nhàn nhã thắng mười hai tầng.
[Thế giới] Nhất Tiếu Nại Hà mạnh mẽ vô song, trấn áp mười hai tầng tháp trở thành Bá chủ Trấn Yêu tháp.
[Thế giới] Nhất Mộng Phong Lưu mạnh mẽ vô song, trấn áp mười hai tầng tháp trở thành Bá chủ Trấn Yêu tháp.
Thẩm Ngọc nhìn thông báo chỉ có ai đánh thắng độ khó cấp bậc địa ngục mới được, lại nhìn danh hiệu Bá chủ Trấn Yêu tháp lơ lửng trên đầu nhân vật của bản thân.
Một cảm giác châm chọc không nói thành lời.
"Thôi kệ, danh hiệu này chỉ có 24 giờ. Cộng được mấy trăm lực chiến chứ chả chơi, đeo lên đi làm nhiệm vụ khó khăn cũng tiện nghi."
Vu Bán San, Khâu Vĩnh Hầu và Hách Mi đang đánh Boss đương nhiên nhìn thấy thông báo của hệ thống, cả ba lập tức nhấn xem thông tin của Nhất Mộng Phong Lưu, nhìn một hồi, Khâu Vĩnh Hầu đột nhiên la lên:
"Nhớ ra rồi!"
"Cái gì vậy? Cậu biết tên này?" Hách Mi và Vu Bán San lập tức chụm lại hóng chuyện. Tiêu Nại cũng nhìn qua hắn một cái rồi quay đầu gõ gõ bàn phím.
"Cũng không có gì, tuần trước có dùng nick phụ tổ đội săn Boss với Nhất Mộng Phong Lưu, cảm thấy thao tác rất tốt nên để ý vậy thôi. Nếu trang bị và cấp bậc cao, chắc chắn nằm trong top 10."
"Có triển vọng như vậy sao không mời chào về đội của bọn mình." Vu Bán San lập tức vỗ vai Khâu Vĩnh Hầu.
"Tuần vừa rồi bận rộn muốn ch.ết, đã thế lúc nhớ ra thì Nhất Mộng Phong Lưu không online." Khâu Vĩnh Hầu hậm hực nói.
"Còn không phải lão tam tinh mắt bắt được rồi sao." Cả ba lập tức quay đầu nhìn ai kia, sau đó tiếp tục đánh Boss. Chuyện chào mời này, cứ giao cho lão tam là được.
[Tổ đội Nhất Mộng Phong Lưu: Đại thần, nếu không còn gì thì tôi offline đây.]
[Tổ đội Nhất Tiếu Nại Hà: Sau này ra trường có tính toán gì không?"
Thẩm Ngọc đơ ra, tiết tấu gì đây? Đại thần à, chúng ta quen thân lắm sao?
[Tổ đội Nhất Mộng Phong Lưu: Chưa có tính toán cụ thể. ]
Cô chỉ biết nấu ăn với đánh võ, chắc sau này mở một nhà hàng ăn uống. Nhưng nhân vật của cô là nam đấy, dại gì nói ra làm mất hình tượng phong lưu phóng khoáng.
[Tổ đội Nhất Tiếu Nại Hà: Thao tác của cậu tốt như vậy, chắc chắn rất thích chơi game. Có hứng thú tham gia làm trò chơi không?]
Đây là đang muốn kéo cô tham gia vào nhóm chế tác game?
Thì ra là thế.
Hiểu ra vấn đề, Thẩm Ngọc thở phào một hơi. Nhưng cô chỉ nghĩ Nhất Tiếu Nại Hà điều tr.a được nick chính và nick phụ của mình thôi. Camera máy tính đã bị cô kịp thời che lại, chắc chắn hắn không biết mình là nữ. Thế là Thẩm Ngọc tiếp tục nói chuyện theo phong cách hảo hán.