Chương 49: Muốn ngừng mà không được
Hoàn Ân bị bức đến không có biện pháp, chỉ đành phải chậm rãi mở miệng. Chữ “Thành” còn không có đọc xong, phía sau liền chợt bị xỏ xuyên qua, trước mắt y tối sầm, thiếu chút nữa liền không chịu nổi ngất đi.
“Lại kêu một tiếng.”
” “. . . . . . Dung . . . . . Dung Thành . . . . . A a a! . . . . . .”
Tính khí cực nóng cắm thẳng vào chỗ sâu nhất, nóng đến y cơ hồ muốn ngất đi. Kế tiếp ở hung mãnh xỏ xuyên không biết mệt mỏi, càng làm cho đầu y bất tỉnh não trướng, ngay cả miệng cũng không khép được. Ý thức hoàn toàn rời xa, chỉ còn dục vọng trắng đục quay cuồng trong đầu, cùng rên rỉ ham muốn không bị khống chế.
Lưng bị điên cuồng ʍút̼ vào, nhũ tiêm bị lộng không biết nặng nhẹ, ngọc hành cũng rơi vào tàn khốc hành hạ kéo dài không ngừng. Người này ôn tình hơn mấy tháng, hình như lại khôi phục diện mục thật sự.
“Bệ hạ. . . . . . Bệ hạ. . . . . . Cầu ngươi chậm. . . . . . Chậm một chút. . . . . . A! . . . . . .”
Tiếng khàn khàn uy nghiêm vang lên: “Trẫm bảo ngươi gọi trẫm là gì?”
“. . . . . . Dung . . . . . . Dung Thành . . . . A! . . . . . . Cầu ngươi chậm một chút. . . . . . Ta không được. . . . . . A a a!”
Cảm thấy thẹn cầu xin tha thứ, đổi lấy chính là kịch liệt trừu sáp, Hoàn Ân hoàn toàn theo không kịp tiết tấu, gục ở trên đệm ngay cả rên rỉ đều nhanh muốn vô lực. Khó khăn lắm mới kéo người nọ đi ra một lần, dịch thể nóng hổi toàn bộ xuất tại trong thân thể, nóng đến cả người y cơ hồ ngăn không được phát run, bên đùi đều co rút.
Người nọ nằm ở trên lưng y, ngón tay xuyên qua khe hở đặt ở trên lưng y, thở gấp hôn gò má của y.
“Ngươi quả thực là độc dược. Làm cho trẫm nghiện, làm cho trẫm muốn ngừng mà không được.”
“Ta. . . . . . Ta không có. . . . . .”
“Không giây phút nào không muốn ôm ngươi, làm ngươi khóc, làm ngươi rên rỉ, làm ngươi ở trong lồng ngực trẫm trằn trọc cầu xin tha thứ.”
“Ô. . . . . .” Bộ vị mới phát tiết qua của người nọ lại từ từ cứng rắn , Hoàn Ân sợ đến muốn chạy trốn, lại bị bàn tay người nọ ch.ết trụ ở phía sau động cũng không thể động.
“Phải ở bên cạnh trẫm, phải ở trong ngực trẫm, ân?”
“Không! . . . . . . Bệ hạ không nên! . . . . . .”
Hoàn Ân thét chói tai, bị Dung Thành ôm lấy, bắt y quay lại đối mặt với hắn, nhắm ngay tính khí dâng trào hung hăng ngồi xuống.
“Ô! . . . . . .”
Hoàn Ân hét lên một tiếng, trong dũng đạo vốn đầy trọc dịch cũng bị đẩy đi ra ngoài, ven theo bắp đùi chảy ra bên ngoài, ɖâʍ mỹ tới cực điểm.
“Ô. . . . . . Không nên nữa. . . . . . Cầu ngươi. . . . . .”
Dung Thành thắt lưng một bên dùng lực, một bên ʍút̼ lấy nhũ tiêm sưng đỏ của người trong lòng, đem tính khí của Hoàn Ân nắm ở trong tay ma sát. Ba chỗ đều bị kích thích điên cuồng, trước mắt Hoàn Ân một mảnh huyết vụ, cũng nói không ra lời, chỉ có thể mở miệng rên rỉ.
Trừu sáp lặp đi lặp lại, xỏ xuyên qua, đỉnh lộng, trận hành hạ không biết mệt mỏi này kéo dài suốt hai canh giờ.
Hoàn Ân một chút khí lực cũng không có, mặc cho nam nhân đem y mở thành các loại tư thế không biết mệt mỏi tiến vào. Cuối cùng nghe được chính là tiếng thở trầm trọng của nam nhân, sau đó trong cơ thể như bị phỏng, ngất đi.
Một đầu tóc đen rơi lả tả trên giường, giống như tơ lụa màu đen trải rộng ra. Một thân da thịt trắng noãn hiện lên đầy dấu hôn hồng tím, mỹ đến kinh tâm động phách.
Dung Thành ôm lấy Hoàn Ân đi cách vách ôn tuyền trí tắm rửa, thấy bí xử của Hoàn Ân hợp cũng không khép được, dịch bạch trọc một tia một tia chảy ra bên ngoài, nghĩ đến đó là chứng cớ đoạt lấy mà hắn lưu lại, nghĩ đến người này chỉ trằn trọc ở dưới người mình, thiếu chút nữa cầm giữ không được lại tới một lần.
Dung Thành biết, mình đã sớm điên rồi.
Đúng, hắn mới đầu chỉ là muốn thượng thân thể này của y. Thậm chí liền thân thể cũng không tính , chỉ thượng nơi phía sau nhanh chặt của y. Cùng bất luận kẻ khác đều không đến được phân vô thượng khoái cảm kia.
Nhưng sau tới không biết bắt đầu từ lúc nào, giống như một loại kỳ dị mê thượng y. Bởi vì y kiên trinh bất khuất? Vì cố quốc của y nhẫn nhục, thậm chí buông tha cho tự tôn để van cầu hắn? Lạnh nhạt ôn nhuận lúc y khảy đàn tập viết? Tài hoa lấp lánh lúc nói tới chính sự? Hay là bởi vì lúc vui vẻ y khẽ mỉm cười? Lúc bị buộc đến chịu không được chảy ra nước mắt trong suốt?
Hắn không thể nói rõ.
Từ nhá» Äến lá»n, hắn từng có vô sá» tráºn tình sá»±. Không có má»t tráºn nà o Äá» cho hắn Äầu nháºp giá»ng nhÆ° hôm nay, là m cho hắn Äiên nhÆ° váºy. Trừ khoái cảm của thân thá», còn có má»t tầng khác. NghÄ© Äến ngÆ°á»i thanh tú ôn nhuáºn nà y, thuá»c vá» má»t mình hắn, á» trong lòng ngá»±c của hắn mặc hắn già y xéo, hắn liá»n háºn không thá» Äem y thao chết. Äá» cho y vÄ©nh viá» n cÅ©ng không cần tá»nh táo lại, cÅ©ng không có chá» Äá» Äi, ai cÅ©ng không cho nhìn, chá» á» trong lòng ngá»±c của hắn, chá» bá» hắn ôm.
TrÆ°á»c kia nhìn sách sá», thấy bác sủng phi nhất tiếu, phong há»a hà chÆ° hầu, tháºm chà còn có hoà ng Äế ba mÆ°Æ¡i nÄm không thượng triá»u, cảm thấy tháºt là buá»n cÆ°á»i. Hiá»n tại ngược lại có chút hiá»u.
Mê má»t ngÆ°á»i mê Äến nÆ°á»c nà y, ÄÃch xác là chuyá»n Äiên cuá»ng gì cÅ©ng là m Äược.
Hắn cà ng ngà y cà ng không muá»n thả y Äi.
Không Äáp ứng hắn, không sao. Hắn là có biá»n pháp Äá» cho y Äáp ứng. Cho dù không Äáp ứng, cÅ©ng phải á» bên cạnh hắn!
* * *
Hôm nay bá» hạ tâm tình hiá»n nhiên rất tá»t.
Từ khi lá» mặt liá»n mang theo nụ cÆ°á»i nhÆ° có nhÆ° không, thần thanh khà sảng, ngÆ°á»i nà o Äi tá»i nói chuyá»n cÅ©ng sẽ Äáp lại hai câu, có thá» nói là lần hòa ái Äầu tiên.
Lúc vây sÄn, Äi trÆ°á»c là m gÆ°Æ¡ng bắn má»t con nai, sau Äó liá»n bảo má»i ngÆ°á»i không nên bá»i vì á» trÆ°á»c mặt hoà ng Äế mà rụt rè. Mấy quý tá»c trẻ tuá»i, không hiá»u quy củ giục ngá»±a chạy Äến phÃa trÆ°á»c, bắn thá», Dung Thà nh lại dẫn Äầu trầm trá» khen ngợi, lúc nà y má»i ngÆ°á»i má»i yên lòng, thì ra là hôm nay bá» hạ nói câu kia âà tứ ý tứâ Không phải là coi nhÆ° xong.
âBá» hạ.â
Tùy Nghá» cưỡi ngá»±a nhÃch tá»i gần chút Ãt, nhẹ nhà ng kêu má»t tiếng.
âChuyá»n gì.â
Tùy Nghá» tung mình xuá»ng ngá»±a, quỳ gá»i trÆ°á»c mặt Dung Thà nh, Äem má»t quyá»n giấy nâng á» trên tay. âLần trÆ°á»c bá» hạ má»nh thần Äiá»u tr.a Túy Tiên Vá»ng Nguyá»t lâu, có kết quả.â
Dung Thà nh nháºn lấy cuá»n giấy má» ra nhìn má»t chút, khép lại ném trá» vá» cho hắn.âÄứng lên Äi, tiếp tục theo dõi. Quay vá» thÆ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i.â
âTạ Æ¡n bá» hạ.â
Túy Tiên Vá»ng Nguyá»t lâu kia nguyên lai là má»t há» thÆ°Æ¡ng nhân của Yến tá»c tá»i Trung Nguyên má» tá»u lâu bán rượu. Rượu Trung Nguyên tinh khiết và thÆ¡m ôn hòa , tái ngoại rượu cà ng cay thÆ¡m ná»ng Äáºm hÆ¡n, á» Trung Nguyên tÆ°Æ¡ng Äá»i có thá» trÆ°á»ng, thÆ°á»ng xuyên qua lại, tá»u lâu nà y liá»n là m lá»n, thà nh má»t nÆ¡i thÆ°Æ¡ng nhân ngÆ°á»i há» Äặt chân á» Ung Kinh. Từ tá»u lâu lão bản nÆ°Æ¡ng nói, mùng hai bá»n há» gặp phải ngÆ°á»i Há» kia, chÃnh là tá»i Tuyên HÆ°á»ng du há»c . Dung Thà nh hiá»n nhiên không tin, má»t du há»c , có khả nÄng mặc lông chá»n?
Dung Thà nh cÆ°á»i lạnh hai tiếng, Äang muá»n Äánh ngá»±a Äi phÃa trÆ°á»c, bá»ng nhiên Tùy Nghá» lại lên tá»i, hạ giá»ng nói: âBá» hạ. . . . . . Hà nh cung bên kia báo lại, vá» kia tá»nh. . . . . .â