Chương 54: Không muốn mất thêm bất cứ thứ gì...

Sáng sớm nó vẫn còn nằm trong mền không nhúc nhích, hắn thấy nó hôm qua có vẻ mệt nên không phá giấc ngủ của nó. Đang ngủ ngon lành thì điện thoại nó reo.
- Chuyện gì.-vừa nói vừa ngủ.
-....-tên kia.


- Tới ngay.-nói xong nó bật dậy VSCN tuy My nhà ta ham ngủ mà có chuyện gì cũng cố ngồi dậy thể hiện tinh thần chăm chỉ.
Mọi người còn đang ăn sáng nó làm diện màu đen thêm nón đen nhìn cực kì chất bước xuống nhà.
- Đi đâu.-hắn thấy nó chuẩn bị đi.


- Kiều duyên thay đồ đi với tao các anh muốn đi đâu thì tuỳ đừng theo tụi tui không trốn đâu mà lo.-nó nói xong bước ra xe
ngồi chờ.


Nhỏ và cô thấy vậy chạy với vận tốc rất nhanh thay đồ chắc có chuyện hôm qua rồi nhỏ cũng rất muốn biết. Mặc kệ cậu với anh nhìn rớt mắt. Lần này nó lái xe tới thẳng Bar EKO với tốc độ cực khủng nhưng rất mai là ngoài đường rất ít xe.
- Êk tụi mình sau.-cậu lên tiếng.


- Tới Bar EKO chơi đi ở nhà hoài chán lắm.-anh đưa ra ý kiến.
- Tuỳ tụi mầy.-hắn cũng tán thành chứ nó cũng đi rồi mà "mà là đi đâu" câu hỏi không có câu trả lời của hắn


Tới nơi nó bịt kín mặt khoác trên người áo choàng rộng che kín bộ đồ bên trong, rất khó nhận ra tụi nó mà bây giờ chỉ biết đại tỉ Lilia nhị tỉ rendy tam tỉ..... tụi nó là người nắm giữ bang Black Gỉl là những gương mặt máu lạnh giết bất cứ ai gây chuyện, sát khí lan toả xung quanh làm mọi người không dám nhìn nữa là chứ nói chi đụng tới ch.ết như chơi. Ba người ba phong cách tiến thẳng vào trong.


available on google playdownload on app store


•••••••••Trong mật thất••••••••


Thuộc hạ của nó đứng thành hai hành nghinh đón ba sư tỉ cao cao thượng thượng của bang. Phía trên thì có Bin với Minh đang đứng nhìn nó. Nhỏ nhìn thấy Bin với Minh máu sôi ùn ụt muốn bốc hoả. Bin và Minh nhìn ánh mắt của nhỏ mà cảm thấy ớn lạnh sau ý "thầm than khổ lỗi không phải tụi anh mà là My mà.


- Tên hôm trước là ai.-nó nói lạnh phong cách của nó mà.
- Anh cũng không biết có lẽ nó lẽn vào mà không hay, lỗi tại anh.-Bin quỳ xuống nhận lỗi tại Bin mà chút nữa mất cả mạng nhỏ rồi.
- Đứng lên, đem tên đó ra.-nó lại tiếp còn cách mặt đối mặt thôi.


- Dẫn nó ra.-Bin ra lệnh tất cả tại mầy hôm nay mầy ch.ết chắt.
Nhanh chóng đã có người dẫn thằng gan lớn hơn trời ra quỳ trước mặt nó.
- Mầy là ai.-cô nói lạnh hỏi thẳng mặt nó.


- Tôi chỉ là người bình thường ai sai gì tôi làm đó chứ tôi không cố ý hại bạn cô đâu mong cô tha cho tôi, tôi xin cô.-tên đó cố van xin vì thiếu tiền nên mới làm liều không ngờ lại bị bắt.
- Ai phái mầy tới.-Minh im lặng nãy giờ cũng lên tiếng vì đụng tụi nó cũng như đụng tới anh rồi.


- Tôi nói rồi ai sai gì tôi làm đó, hôm có mấy người kêu tôi giả làm người các anh rồi tận dụng cơ hội giết cô gái đó, tên đó cho tôi rất nhiều tiền nên tôi làm liều, tôi thật không cố ý mà.-kể rõ hết mọi chuyện vì không muốn ch.ết sớm vậy mà.


- Người mầy đụng chính là em tao Rendy nhị tỉ bang Black Girl mầy nghĩ được sống ak.-nhỏ lên tiếng không cho nói thân phận thật chỉ còn cách đó.


- Nhà tôi còn mẹ già bị nhiều bệnh, con tôi còn nhỏ nó không có mẹ tôi xin cô con tôi không thể mất thêm ba, tôi van xin cô mà.-nước mắt tên đó bắt đầu tuôn đó là nước mắt của người cha rất mực thương con.


Đối với nó từ trước tới giờ đã xem như không có ba, mẹ thì...mà rời xa nó, nó không muốn ai giống nó sống một cuộc sống không ba mẹ. Nhưng có tội phải xử tội sống có thể miễn nhưng tội ch.ết khó tha.


- Tên đó là ai.-nó lại hỏi lại xuất hiện rồi biến mất làm như không phải người vậy không có chút manh mối.
- Tôi thật không biết trước mấy hôm tôi chỉ liên lạc qua điện thoại chứ chưa từng gặp bao giờ.


Một tầng rắc rối bây giờ nó muốn mặt đối mặt cũng khó nữa là phải làm sau đây nếu không tìm ra người đứng sau là ai sẽ không có phút nào an toàn.
••••••••Bên ngoài•••••••••
Tụi hắn bước xuống đầy sự thu hút nhất là con gái.
- Trời ơi đẹp quá.-gái 1.


- Đúng chắt tao ch.ết mất.-gái 2.
- Có đẹp cũng có thể ngắm thôi chứ không nên đụng đến ch.ết như chơi.-cô gái đi tới nhắc nhở tụi hắn không phải người có thể đụng tới làm mọi người cảm thấy hụt hẫn.


Đã quen lắm những lời bàn tán nên mặc kệ đi thẳng vào bàn trong góc tối mà ngồi. Một nhân viên vội chạy ngay lại tiến tụi hắn.
- Các anh dùng gì.-nhân viên cung kích tụi hắn khách Vip của quán mà.


- Bin đâu sau hôm nay đổi người.-cậu hỏi bình thường người tiếp tụi hắn là Bin cũng đã quen cậu nhóc rồi sau hôm nay người khác là các cậu cũng thấy khó chịu


- Xin lỗi quý khách Bin bận việc không ra tiếp quý khách mong thông cảm, quý khách dùng gì.-tên phục vụ nói mà lạnh sống lưng mồ hôi ước đẫm trên trán nếu có sai sót gì với tụi hắn thì có mất việc như chơi.


- Lấy loại rượu mắt nhất ngon nhất, nhanh đi.-hắn lên tiếng không biếc thằng Bin bận gì nữa hôm nay ngày gì mà mọi người có việc hết vậy.
Tên phục vụ nghe thấy chạy nhanh như bay đem lên cho tụi hắn vậy là thoát sợ ch.ết được.
- Êk Phong mầy biết tụi My đi đâu không.-cậu hỏi hắn.


- Không.-ngắn gọn đơn giản.
- Tao thấy có vẻ bí mật lắm còn nói khỏi theo đang âm mưu gì đây.-anh cũng không hiểu.
"Điều tr.a không được biết làm sau" hắn tự nghĩ vẻ mặt đâm chiêu khiến cậu lắc đầu chán nản bệnh lại tái phát rồi tương tư đó.


••••••••Phía nó•••••••
Không xử không được dám động đến nhỏ rồi, không thể yếu đuối Lilia mạnh mẽ lên.
- Xem như rất nghe lời nhưng không thể tha, xử lí đi.-nó hạ lệch như thần ch.ết dù biết nó "không thể làm vậy".
- Mầy nỡ ra tay sau.-cô cảm thấy hơi thương cảm sau ý.


- Đúng tất cả tại cuộc sống.-nhỏ nghe nói mà phần nào bớt cơn giận chỉ thấy thương cậu nhiều hơn thôi
- Tại không biết lượng sức bỏ qua đi.-nó lạnh giọng.
Lại vài tên đưa thằng đó vào trong nó lúc này thấy nhẹ nhõm nhưng hình như không phải vậy.


- Em có điều tr.a ra tụi nào làm không.-Minh nhìn nó tụi nào gan vậy không biết.
- Nếu được thì có nhiều chuyện xãy ra vậy không.-nó nói rõ vì đúng vậy mà.
- Tao mà biết thằng nào tao kiếm tới ổ cho xem.-nhỏ hậm hực tại chỗ.
- Hình như người tụi nó nhắm vào là tụi mình.-cô suy đoán.


Nó đang suy nghĩ lung tung thì Bin cắt ngang lời Nói.
- Ờk My Phong nó sai người điều tr.a em đó, anh cố hết sức mới chặn được đó.-Bin than thở.
- Nhất định không để tin nào lọt ra ngoài.-nó nói như ra lệnh vì nó không muốn hắn biết không biết nếu hắn biết thái độ sẽ ra sau ha.


- Cố gắng thôi sau giờ.-Bin đành chịu thôi ai biểu giỏi công nghệ chi khổ thân mà.
- Thôi về trưa quá rồi.-nó nói bước ra khỏi mật thất.


"Hành động rồi sau, tôi biết chắc là anh đã nghi ngờ mà, cứ điều tr.a đi vô ích thôi" nó lại nghĩ tại sau nó không muốn cho hắn biết hay nó sợ nếu hắn biết hắn sẽ rời xa nó, bỏ mặt nó, "không muốn mất thêm bất cứ thứ gì kể cả Trịnh Hoàng Nhật Phong".
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Tối ấm nha cả nhà..... đọc vv.....!!!






Truyện liên quan