Chương 89: Gặp ngọc nữ thuần khiết
Người đẹp đó cũng kinh ngạc, sau đó lại mở chiếc hộp xem chuỗi vòng cổ, khoảnh khắc đó, cô ta kinh ngạc vui mừng, giọng nói của cô ta gần như đổi rồi, vội vàng luốn cuống nói: “ Cảm ơn Dạ Thiếu Gia nhiều, cảm ơn Dạ Thiếu Gia nhiều.”
Sau đó, cô ta nắm lấy váy vui sướng nhảy lên, tốc độ nhanh, dường như muộn một giây, Dạ Thiên Kỳ sẽ cướp lại chuỗi vòng đó vậy.
Tôi nhìn bóng dáng người đẹp đó hoang mang chạy trốn, lại nhìn khuôn mặt tuấn tú của Dạ Thiên Kỳ bất cần đời, tôi thở dài, trong lòng tức giận ca ngợi hắn ta một chút: “ phá gia chi tử!”
Đúng thế, bọn họ quả nhiên là người không cùng thế giới với chúng tôi, đồ vật 100 vạn, tiện tay thì vứt, anh cho rằng anh có thể tiêu tiền phung phí như thế sao?
Tại sao không thể coi tiền là tiền như thế?
Tôi hễ nghĩ đến bố mẹ tôi vì phải kiếm chút tiền cầu ông bà nội vất vả như thế, lại nhìn những kẻ ăn chơi tiêu tiền như nước này, trong lòng tôi chính là một cảm giác khó chịu, còn có các loại không cân bằng, được thôi, tôi thừa nhận trong lòng tôi không vui.
Tôi càng kiên quyết nhất định phải cách xa những người đàn ông này, không kể là Lạc Mộ Thâm hay là tên Dạ Thiên Kỳ này, bọn họ đối với tiền không để ý, bọn họ đối với phụ nữ cũng không để ý, nếu như dính lấy bọn họ, sớm muộn cũng sẽ bị bọn họ đá mà thôi.
Cho nên, tôi mới không muốn bản thân tìm khó chịu.
Nghĩ đến đây, tôi ngước mắt lên, thôi tóc mái trên trán mình bay lên thật cao thật cao.
“ Anh phát hiện tại sao em làm động tác gì anh đều nhìn đều thuận mắt như thế? Quả nhiên là vừa gặp đã yêu, hoặc là nói trong mắt nhân tình đều như Tây Thi! Ưhm, chính là như thế.” Dạ Thiên Kỳ chằm chằm nhìn tôi, cười nói.
Tôi thở dài nhẹ: “ tôi ngược lại với anh, tôi nhìn anh tại sao đều không thuận mắt.”
Tôi hạ thấp anh ta, thật là không thừa một nơi để thở nào.
Nhưng thằng cha này mặt dày hơn tường thành, chính là cười hì hì mà không tức giận.
Khi mà tôi đang suy nghĩ phức tạp, tôi nhìn thấy du thuyền cập bến một người đẹp thướt tha tiến vào, giống như một làn gió mát thổi qua.
Mắt quen quá, tôi kinh ngạc nhìn cô ta, chỉ nhìn thấy cô ta quàng chiếc khăn choàng tua rua màu đen, trên người là bộ trang phục duyên dáng uyển chuyển màu tím nhạt cao quý tao nhã, lại nhìn lên mặt, thuần khiết mê người, dáng vẻ uyển chuyển yêu kiều, dù cho là trong đám người đẹp như mây này, cũng gây sự chú ý thu hút người khác như thế.
Cô ta vừa đi vào, thu hút rất nhiều sự chú ý, tôi nhìn thấy lập tức có vài người phú hào giàu có tiến đến chỗ cô ta.
Tôi há hốc mồm, gần như ngậm không nổi, tại vì người đẹp hấp dẫn khiến người ta nhìn chăm chú này tôi quen biết, đây không phải người yêu tai tiếng ȶìиɦ ɖu͙ƈ hiện tại Kiều Di Nhiên của Lạc Mộ Thâm sao?
Chúng tôi còn cùng nhau đi Maldives chơi nữa kìa, tôi đương nhiên quen biết cô ta, mà còn tương đối hiểu rõ.
Tại vì tôi bây giờ đang trang điểm đậm, cho nên tôi nghĩ Kiều Di Nhiên căn bản không nhận ra tôi, cô ta vẫn luôn giữ nụ cười trong trắng thuần khiết đó,biểu lộ thiện cảm nói chuyện với mấy tên nhà giàu đó, nhảy, dáng vẻ đúng mực, thật sự xứng đáng là ngọc nữ thuần khiết.
Tôi chớp chớp nhẹ mắt, thật sự lạ quá, cô ta không ở cùng Lạc Mộ Thâm đến đây làm gì chứ?
Cô ta không phải người yêu tai tiếng ȶìиɦ ɖu͙ƈ của Lạc Mộ Thâm sao?
Lạc Mộ Thâm đến rồi sao?
Tôi cố gắng nhìn ngó, nhưng ngược lại phát hiện trước sau của Kiểu Di Nhiên, không thấy xuất hiện dáng vẻ hiên ngang đó của Lạc Mộ Thâm, xem là là anh ta không đến, có điều cũng đúng, anh ta nếu như đến rồi, Kiều Di Nhiên này dám cùng người đàn ông khác trêu đùa không?
Có điều, kỳ lạ đó là, Kiều Di Nhiên này đã là người yêu của Lạc Mộ Thâm rồi, hơn nữa hai người rất thân mật nữa, tại sao cô ta còn đến tham gia party này làm gì chứ?
Tôi đang khó hiểu, Dạ Thiên Kỳ giơ giơ tay trước mặt của tôi: “ Sao thế? Nhìn trai đẹp nhìn đờ đẫn rồi? Em thế này anh sẽ rất ghen đó.”
Tôi không còn gì để nói trừng mắt nhìn hắn ta: “ tôi mới chẳng muốn nhìn trai đẹp cái gì chứ. Hơn nữa tôi với anh có quan hệ gì? Dù cho tôi nhìn trai đẹp, cũng chẳng có liên quan gì đến anh?”
“ Tại sao lại không liên quan chứ? Anh là người yêu, chồng tương lai của em kìa. Em như thế, anh có thể không ghen sao?” Dạ Thiên Kỳ cười nói.
Cái mặt da dày này, tôi quả thật không cùng ngôn ngữ gì với anh ta rồi.
Nghĩ đến đây, tôi tức giận hầm hầm nói: “ kính nhờ, anh đừng lúc nào cũng nói anh là bạn trai của tôi, ai là bạn gái của anh chứ?”
“ Anh là nói, sau này sẽ là.” Dạ Thiên Kỳ cười nói, “ em nhìn ai thế?”
Tôi dùng cằm hất về phía Kiều Di Nhiên, Dạ Thiên Kỳ thuận theo ánh mắt của tôi nhìn qua bên đó, anh ta cười: “ đó không phải Kiều Di Nhiên sao?”
“ Anh cũng quen biết?” tôi hỏi hắn ta.
“ Không phải ngọc nữ thanh xuân nổi tiếng sao? Ai mà không quen?” Dạ Thiên Kỳ cười nói, “ có điều, đừng bị vẻ ngoài của cô ta làm cho mê muội, có điều là một kỹ nữ lầu xanh mà thôi.”
“ Kỹ nữ lầu xanh?” tôi kinh ngạc nhìn Dạ Thiên Kỳ, “ tại sao anh lại nói như thế?”
Mặc dù tôi nhìn thấy Kiều Di Nhiên này một mặt cuộc sống phóng túng trong lòng Lạc Mộ Thâm, nhưng có lẽ người nhìn thấy cũng không nhiều chăng?
Lẽ nào Dạ Thiên Kỳ cũng......?
Dạ Thiên Kỳ cười khẩy một tiếng: “ Em nói chúng ta ở party này, đến đây đều là người thế nào, em xem một vài minh tinh người mẫu nổi tiếng xinh đẹp tươi mới, kỳ thực đều là mang mục đích đến, anh bảo cho em biết, đêm này là một đêm không ngủ, nói là không ngủ, chính là nói bọn họ hôm nay đến đây, buổi tối đều là nỗ lực làm việc, đến nỗi làm việc gì? Em tỉ mỉ nghĩ là biết rồi, party hôm nay, không phải tất cả mọi người đều mang một nửa của mình đến, còn có rất nhiều đơn thân đến nữa, những người này tại sao không mang người yêu đến? Chính là vì đêm nay ở đây, những nữ minh tinh này, cả buổi tối, chí ít cũng có thểm kiếm trên trăm vạn. Những nữ minh tinh nữ người mẫu này, đến đây, một là vì kiếm tiền, mà là vì tìm các loại cơ hội khác......”
A?
“ đến mức em nói Kiều Di Nhiên đó, dùng chân nghĩ cũng biết cô ta đến đây làm cái gì, một là cô ta nhận được thiệp mời, hai là cô ta cũng muốn đến kiếm một khoản tiền, hoặc là nói Kiều Di Nhiên này cũng muốn đến đây lại muốn dẫm lên một con thuyền, dự đoán có lẽ ở chỗ Lạc Mộ Thâm, thực ra cô ta căn bản không giống như tưởng tượng được yêu chiều như thế.” Dạ Thiên Kỳ nhìn tôi tiếp tục nói, tôi tin lúc đó sắc mặt tôi đã giống như màu đất rồi.
“ Nhưng, Lạc Mộ Thâm rõ ràng cùng với cô ta....rất thân mật mà......” Tôi lắp bắp nói.
“ Rất thân mật? Ha ha,” Dạ Thiên Kỳ không kìm nổi cười phá lên, hắn ta dùng tay nhẹ nhàng gõ nhẹ lên đầu tôi, “ anh nói Nhuỵ Nhuỵ. Em có phải đem Lạc Mộ Thâm xem thành người đàn ông cuồng si rồi không? Thằng cha đó thật sự phong lưu đa tình, ai không biết là hắn ta thế nào? Hắn ta ngủ cùng phụ nữ rất nhiều, em xem hắn ta sẽ lấy ai về làm vợ, ai mà vượt qua được hai tháng, thì sẽ có tình cảm mới, em xem Kiều Di Nhiên này cũng sắp bị đá rồi, cho nên đến đây tìm đĩa gắp mới.” Dạ Thiên Kỳ vẻ mặt tràn đầy dáng vẻ coi thường.
Vẻ coi thường đó, là coi thường đối với Lạc Mộ Thâm, cũng là coi thường đối với Kiều Di Nhiên này.
Tôi lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn ta nói: “ Hứ, anh nói người ta như thế, dường như anh là một người rất chuyên tâm vậy.”
“ Đương nhiên rồi, anh nói cho em biết, anh ở phạm vi này là người chuyên tâm hiếm có, em nghe ngóng mà xem, anh trong sáng đến nỗi có thể lập miếu thờ tiết nghĩa kiên trinh, anh bây giờ mới hiểu rõ, anh hơn hai mươi năm giữ gìn thân thể như ngọc, ai cũng không thích, bây giờ đáp án có rồi, vốn dĩ anh là vì đợi Nhuỵ Nhuỵ của anh.” Dạ Thiên Kỳ đoan trang nói.
Tôi quả thực sắp bị thằng cha đáng ghét này làm cho sắp nôn ra rồi, tôi nghiến răng nhìn Dạ Thiên Kỳ: “ tôi nói anh xấu hổ hay không biết xấu hổ chứ, ở đâu mà tự ca ngợi bản thân như thế? Tôi hỏi anh, party như thế này, anh không phải cũng đến rồi sao? Nếu như anh không gặp tôi, lôi tôi đến đây, anh không phải cũng tự tìm đến sao? Đến đây, anh có dám đảm bảo không nhân tiện tìm một hoặc vài cô nữ minh tinh? Tôi nhìn vài cô nữ minh tinh đó nhìn anh mắt đều sáng như những ngôi sao rồi.”
Dạ Thiên Kỳ lập tức cứng hai ngón tay lại chỉ lên: “ Nhuỵ Nhuỵ, anh thề với em, anh sẽ tuyệt đối không thế. Anh đến, chỉ là vì vài người bạn thân đều đến, bọn họ bắt anh phải đến, không đến lại ngại, thực ra anh đáng ghét, nếu như không gặp được em, anh nhân tiện đến chút rồi đi luôn.”