Chương 40: Chàng trai kỳ lạ !!!
Tại sân bay
Nó đag ngồi trên một chuyến máy bay từ Mĩ về TQ. Máy bay vừa hạ cánh, từ chổ lấy hành lý,nó vụt chạy ra vời vẻ mặt hốt hoảng và sợ sệt có chút gì đó vô cùng lo lắng, nó vừa chạy ra khỏi sân bay, thì ngay lập tức có một chiết xe hơi đến đón nó, nhưng điều đăng biệt ở đây là, người tới đón nó ko phải là tài xế riêng của nhà nó,mà lại là một chàng trai xa lạ nào đó mà ta chưa thấy nó nhắc đến bao giờ !!! < lạ thật!!! >
Trên chiếc xe đến đón My Anh là một chàng trai: đẹp trai đúng chuẩn soái ca, mặc một chiếc áo sơmi đen bó sát, đeo chiết mắt kính đen, đeo đồng hồ khá là thời thượng, nhưng chiết đồng hồ này vô cùng đặc biệt, chiết đồ này bên trong có in hìk cậu ta và My Anh < woa... Khả nghi wá... >
Chị My Anh!!! Giờ em đưa chị về nhà nha _ Chàng trai ấy nói chuyện với nó bằg một giọng nhè nhàng và vô cùg ấm áp
( tg _ hả!!! Gọi nó là chị sao)
Ko đc! Chị phải đến thâm Đại Ca! _ nó với vẻ mặt bơ phờ cứ như người mất hồn
Chị đi thăm Đại Ca sao?, chị đang nghĩ gì vậy? Chị có bít là chị vừa đáp máy bay về đây ko? Ko được! Em ko đồng ý cho chị đi thâm cái anh Đại Ca Vương Tuấn Khải gì đó ngay bây giờ! _ chàng trai ấy có vẻ rất lo lắg cho My Anh
Em đã nói ko được là ko được bây giờ chị còn mệt, chị phải về nhà nghĩ ngơi cho em, ko bàn cãi gì nửa.... Hiểu chưa!!! _
My Anh cứ phản kháng lại cậu ấy,rằng mìk mún đi đến bệnh viện thăm Đại Ca nhưng bất thành!....
Chạy về đến trc nhà My Anh
Cậu ta bước xuống xe, đi qua cụa xe bên kia và kéo My Anh xuống nhưng ko được, vậy là cậu ta đã ẩm My Anh ra khỏi xe nhưng nó cứ cự quậy nhưng do cậu ấy khá khoẻ mạnh nên vẩn ẩm My Anh được ở trên tay và ẩm nó vào nhà rồi bỏ nó ở trong phòng
Đi ra, cho chị ra ngoài.... Đi ra _ nó tới khéo chàng trai ấy ra khỏi cánh cửa
Ko.... _ khá cương quyết
Đi ra cho chị ra ngoài.... _ nó cố gắn kéo cậu ta ra khỏi cửa
Em đã nói là ko.... Chị hk được đi thăm cái anh Đại Ca Vương Tuấn Khải gì đó ở bệnh viện đâu _
Nhưng tại sao chứ, em thừa biết Đại Ca là cả cuộc sống của chị mà, chị ko thể nào dống thiếu anh ấy.... _ giọng nước mắt của nó lại tuông rơi thành dòg....
Nhưng..... Nhưng....... _
Híc... Híc.... Chị ko biết chị phải đi thăm anh ấy.... Chị ko biết chị ko biết đâu.... Aaaa..... _ những giọt nước mắt trong suốt như ngững mảnh pha lê vở vụn của nó lại tuống trào
Thôi mà...... Em..... Em xin lổi...... Chỉ là em lo lắng cho sức khoẻ của chị thôi mà..... Em.... Em ko nghĩ rằng anh ta lại quang trong với chị đến như thế _ cậu ta đi tới và ôm lấy My Anh
Híc híc... Huhuhh..... Chị ko biết đâu _ nó cứ ngồi đó khóc như trẻ con
Thôi mà... Nín đi nè có em bên cạnh chị nè nín đi...... Nín đi mà.... Giờ chị nín đi rồi em sẻ đưa chị đi thăm anh ta.... Chị chịu hk nè?.... Nín đi mà..... Em xin lổi chị mà.... _ cậu ta ôm chầm lấy My Anh rùi lau đi những giọi nước mắt lăn trên đôi mà, vuốt tóc My Anh lại gọn gàng và nói
Thật ko!! _ nó trả lời với cái giọng cứ như trẻ con
Thật mà..... Bây giờ thì em sẻ ra ngoài để chị thay đồ, chải tóc lại, còn nếu mà chị giửa nguyên cái mặt như thế mà đi thăm anh ta nếu như may mắn anh ta tỉ dậy thì chỉ có nước đứt lun dây thần kinh mà ch.ết thui _ vuốt vuốt tóc nó
Cái gì, em nói cái gì hả lâu rùi hk ăn đòn giờ mún ăn lại đúng hk _ nó cười rồi bóp tay kiêu lên tiếng cọc... Cọc
Hihihi..., chị cười rồi nha, hk được khóc nửa biết hk _ nụ cười thiên thần
...... _ vừa cười liết nửa con mắt
Hihihi _ lại nở nụ cười thiên
" tg _ nãy giờ lo kể chuyện quên giời thiệu nhân vật mới _ Huỳnh Lâm Khang: bằg tuổi My Anh nhưng do My Anh dữ quá nên sợ gọi là chị. con của một gia đình rất có thế lực ở mĩ, quen biết vs My Anh qua một cuộc thi siêu trí tuệ được tổ chức ở Mĩ _ hìk như là có ý gì vs My Anh và củg như mìk đã nói khá đẹp trai và hơi bị soái....
Hết chương
Do bận với vc hc wá nên ra chap ms trẻ xl càc bn đc gả rất nhìu và mìk củg có một vài vc mún hỏi các bn độc giả là
Cám ơn các bn rất nhìu
Tg xin cám ơn các bn
Ký tên
Xoẹt xoẹt
♏ Nguyễn Ngọc Lan Anh ♏