Chương 22
Dưới căng tin, sáu con người tụ họp vui vẻ ngồi xử lý một đống đồ ăn trồng chất như núi. Các ánh mắt ngưỡng mộ có, gato có, trái tim có đều hướng vào họ vẫn ocnf đang vô tư cặp nào cặp đấy đút cho nhau ăn. Đầu tiên là cặp Băng-Thiên.
Khiết Băng ngồi há miệng ra chờ Hoàng Thiên bỏ miếng snack vô miệng, hai chân đặt lên đùi Hoàng Thiên, hai tay khoanh trước ngực như bà hoàng. Nhìn hai người bây giờ chẳng khác gì là nữ hoàng và nô lệ. Và nô lệ đang bị nữ hoàng bắt nạt.
"A...a...sao anh không bỏ miếng snack vào hả?" Há mỏi cả miệng chỉ đợi miếng snack từ tay Hoàng Thiên, Khiết Băng tức giận quát.
"Đây đây...được chưa thưa nữ hoàng!" Hoàng Thiên kéo mặt Khiết Băng lại gần mặt mình rồi đút miệng snack vào. Khiết Băng xấu hổ mặt đỏ như trái gấc.
Hai cặp đôi kia cũng chẳng vừa người thì gọi anh anh, người thì gọi em em khiến cả cái căng tin bỗng trở thành nơi sến súa của bộ phim lãng mạn tựa Hàn Quốc.
Khánh Vy chống cằm, đôi mắt long lanh nhìn người bên cạnh mình.
"Anh...nếu sau này chúng ta chia tay thì sẽ như thế nào nhỉ? Là anh nói lời chia tay trước hay là em nói lời chia tay trước nhỉ?"
Gia Bảo giật mình véo hai cái má mịn màng của Khánh Vy thành đỏ như hai trái gấc. Cậu rất bực mình vì cô lại dám nói những lời như vậy.
""Lần sau anh không cho phép em nói những lời như vậy nữa nghe chưa?" Gia Bảo dịu dàng nói rồi ôm trầm lấy cô."Với anh em là người quan trọng nhất, không ai có thể thay thế cả."
Lời nói dịu dàng của Gia Bảo khiến Khánh Vy cảm thấy rất dễ chịu. Khánh Vy khẽ tựa đầu vào vai cậu thì thầm:
"Được rồi lúc nãy em chỉ hỏi chơi thôi mà. Với em anh cũng là người quan trọng nhất."
Cơn gió từ đâu khẽ thổi qua mát lạnh, những chiếc lá rời cành rơi xuống đất. Âm nhạc từ chiếc mp khẽ phát ra bản nhạc lãng mạn. Hai con người ngồi say sưa nhìn hai cặp đối diện đang tình tứ ôm ôm ấp ấp như là đang xem một bộ drama. Ngọc Nhi và Dĩ Quân vừa ngòi vừa ăn chiếc bánh ngọt, sau khi bài hát này kết thúc, Ngọc Nhi lại mở bài Every time.
"Này qua một bài hát dài hơn bốn phút rồi mà họ vẫn cứ như vậy hả?" Dĩ Quân cảm thấy ngán ngẩm, hất mắt về phía đối diện.
Ngọc Nhi nhúc vai tỏ vẻ không quan tâm, nhưng miệng lại đáp:
"Chắc nốt bào này. Nếu bài này mà chưa xong lát nữa em sẽ mở bài For you. Bài này cũng hay cực."
Cả hai người gật gù tiếp tục xem cảnh lãng mạn có độ HD lớn và nét chưa từng thấy. Chiếc điện thoại của Dĩ Quân đột ngột vang lên khiến mọi người giật minh tập trung về phía anh và biij drama kết thúc.
"Alo.." Dĩ Quân nhấc máy.
"Đã có chứng cứ buộc tội của phu nhân Hứa rồi ạ!" Người đầu dây đáp.
Dĩ Quân vui sướng, đôi mắt híp lại đáp:
"Vậy mau mang lên căng tin trường giùm tôi. Tôi đang ngồi cùng với bạn ở đây..."
Tút..tút...tút...
Dĩ Quân đưa tay cầm lon nước ngọt mà Ngọc Nhi đang uống dở nốc cạn rồi tự cười một mình như một thằng có vấn đề về tâm lý cần đưa đi bệnh viện gấp. Năm người kia khó hiểu, trong đầu ai cũng hiện dấu chấm hỏi to đùng.
""Ai vừa gọi vậy?" Ngọc Nhi tò mò lên tiếng.
"Trợ lý của anh!"
"À là anh Khanh hả? Anh ấy gọi mày có việc gì vậy?" Hoàng Thiên tựa lưng vào ghế hỏi.
"Đã tìm được chứng cứ bà ta đi cặp bồ với người khác. Để rồi xem, lần này ông ta còn bênh cho bà ta nữa không?!" Dĩ Quân nhếch môi tạo thành một hình bán nguyệt hoàn mĩ. Đôi mắt sắc lạnh nhìn vô không khí.
Ba người con gái còn lại tò mò, không hiểu bọn họ đang nói gì. Dĩ Quân, Hoàng Thiên, Gia Bảo ngồi giải thích cho cô bạn gái của mình hiểu chuyện gì đang diễn ra. Khiết Băng, Ngọc Nhi và Khánh Vy cảm thấy rất ghét mụ này dù chưa từng gặp mặt nhưng qua cách kể của bạn trai mình thì ba người đã biết mụ đó như thế nào rồi.