Chương 17: /ngươi đúng là phế vật/

Bọn nó xông lên,lao về phía cô. Cô ko hề sợ hãi,mà vẫn bình tĩnh từ từ đưa tay phải nhẹ nhàng lên rồi đưa mạnh xuống xuất hiện một cây đao nhỏ,được làm bằng băng nhìn nó trông thật bình thường nhưng lại toả ra sát khí mãnh liệt. Cô nhảy lên thật cao rồi đáp xuống,đạp vào bụng của từng đứa,cô phi nhanh,lướt qua như chiếc lông bay,cầm đao cô sượt nhẹ qua từng đứa,tất cả đều ngã nhào,con đầu đàn lên tiếng.


- Bọn bây làm gì đấy,dậy nhanh.
Trong trốc lát lưỡi đao đã chĩa ngay thẳng mặt nó,ngã xuống run sợ nhìn cô, cô "hừ" một cái rồi nói
- Một kẻ Hạ Cấp như ngươi còn đòi đấu với ta sao, Phế Vật Vô Dụng.






Truyện liên quan