Chương 42
“Trẫm sao lại muốn mạng ngươi, trẫm chỉ muốn hôn ngươi thôi.” Nói hết nâng lên cằm hắn, bá khí mười phần che lại môi hắn, tha hồ ʍút̼ vào môi mình.
“Ô. . . . . .” Giờ phút này hắn nào còn khí lực chống cự chỉ có thể mặc người tùy ý đoạt lấy.
Không biết khi nào hai đùi đã bị kéo vòng qua eo y, xà căn nóng bỏng đỉnh ngay mông hắn, trong lòng dâng lên khát vọng hận không thể lập tức nuốt vào, cứ như vậy thật hành hạ hắn.
“Bất Phàm, ta muốn vào .”Tách ra khe mông, mượn lấy sức nước xà căn nhanh chóng trơn vào bên trong thân thể hắn.
Mới vừa tiến vào đã bị hậu huyệt chặt trất ʍút̼ như trẻ sơ sinh ʍút̼ nú ɖú cao su, khiến y thoải mái từ đầu đến chân thiếu chút tiết ra.
“A. . . . . .” Qúa kích thích nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, lúc này mặt hắn tràn đầy xuân sắc, khuôn mặt mê người khó tả.
“Thật chặt, mỗi đều chặt như xử nử, quá sung sướng!” Bất kể làm bao nhiêu lần hậu huyệt của Quân Bất Phàm vẫn chặt như nữ nhi, làm y lưu luyến quên tất cả, không chịu buông tay.
“Aha. . . . . .” Bị đỉnh đến đầu váng mắt hoa , vạn bất đắc dĩ hắn chỉ có thể ôm bả vai y mới ổn định thân thể.
“Ôm chặt ta!”
Triển khai thế công điên cuồng, hai bàn tay không ngừng sờ nắn mông hắn, mỗi một lần đều đỉnh đến thân thể hắn nảy lên, dẫn tới Quân Bất Phàm rên rỉ càng ngày càng lớn tiếng.
“Chậm. . . . . . Chậm chút . . . . .” Trong lúc đưa đẩy thắt lưng Quân Bất Phàm bất giác đu đưa theo nhịp, mái tóc dài đen tuyền như mực bị mồ hôi thấm ướt.
“A. . . . . . Ừ. . . . . . Ngô. . . . . .”
Một lần lại một lần mãnh liệt kéo ra đưa vào, đền đưa hắn đến đỉnh cao dục vọng, đầu óc trống rỗng chỉ có thể lắc lắc thân thể để y tiến vào sâu một chút.
Quân Bất Phàm giống như một mình trên biển rộng, vô lực đưa tay muốn bắt thứ gì nhưng bắt mãi vẫn không được, chỉ có thể thuận theo kịch liệt đưa đẩy lắc lư thân mình.
“A. . . . . . Không được. . . . . .”
Quân Bất Phàm cảm giác bản thân sắp không thở được, cự vật bên trong thân thể trướng lớn sắp đỉnh xuyên người hắn.
Dĩ vãng hắn không tin tưởng trên đời này sẽ có tư vị dục tiên dục tử, hôm nay bắc buộc hắn phải tin . . . . .
“Không cần. . . . . . buông tha ta đi. . . . . .”
Mỗi một lần đâm vào khiến hắn cảm giác như bị sét đánh trúng, cảm giác tê dại không ngừng từ bụng dưới vọt lên tứ chi.
Đang ở hắn cho rằng mình bị luồng sóng điên làm ngất xỉu, đột nhiên có người dùng sức bắt lấy mông hắn tăng nhanh tốc độ.
Bị đỉnh đến đầu váng mắt hoa lại hi vọng hắn nhanh hơn chút nửa, hắn thỏa thích rên rỉ, hai bàn tay ôm sống lưng để lại mấy đường vết cào.
“A. . . . . . A. . . . . . A. . . . . .” Tiếng rên rĩ say lòng người vang vọng cả cung điện.
“Bất phàm, muốn nửa không!”
Cùng với tiếng gào thét, hai bàn tay dùng sức ôm lấy eo hắn, đem mình chôn sâu vào.
Thoáng cái nhiệt dịch nóng bỏng vọt vào thân thể hắn, không biết qua bao lâu mới dừng, một số lớn dịch màu trắng đục thuận theo nơi bọn họ kết hợp nhỏ giọt rơi xuống hồ.
Cuối cùng hắn cũng nhịn không được gầm to, hạ thân cao thẳng cũng bắn ra dịch thểt trắng đục ướt đẫm cả người.