Chương 36
Chú thích chút: Chính thái thụ = thụ trẻ tuổi/ ngây thơ ( = shotaro/ shota bên tiếng Nhật)
“Ưm…” Mop trở mình ngủ tiếp, kết quả là rớt bịch xuống sàn. “Ui da…” Nhe răng trợn mắt.
Tianya quần áo nón nảy tề chỉnh đi vào: “Tỉnh rồi hả? Tỉnh rồi thì nhanh rời giường thay đồ đi, có việc gấp.”
“Gì cơ… Việc gấp?” May là không bị đụng vào chỗ góc cạnh gì đó. Mà nơi này là nơi nào nhỉ?
“Sohu vừa gọi đến báo Tencent mất tích rồi, muốn chúng ta đi ra ngoài tìm.”
“Ơ?” Mop bừng tỉnh. “Đây là… chuyện gì vậy?”
“Thưa Sếp, đã phân tích được dữ liệu ạ.”
Yahoo tiện tay đón lấy, lông mày càng nhíu lại: “Cái này là…”
“Nhân viên kỹ thuật nói trừ khi kẻ đó đã từng xâm nhập vào kho dữ liệu của chúng ta, bằng không thì sẽ không cách nào định vị đúng chỗ được. Nếu muốn điều tr.a rõ thân phận hacker thì nên bắt đầu từ những đợt tấn công trước.”
“Khỏi cần nữa.” Sắc mặt Yahoo âm trầm, “Tôi đã biết nó là ai rồi.”
Cố ý lấy NetEase làm lá chắn, rồi giở trò hề sau lưng tao, mày vẫn cứ chơi chiêu mãi… Google à. Giờ đã biết được mục đích của mày rồi, nếu đã thích ăn dấm chua như vậy thì tao đây cũng sẽ không để mày sống yên ổn đâu.
Vả lại, bộ dạng của bạn nhỏ Baidu cũng không tệ à nha…
“Gì? Đã tìm được rồi? Ở đâu vậy?”
Mop nắm tay áo Tianya: “Sao rồi?”
“Là Sohu gọi, đã tìm được Tencent rồi.”
“Nhanh dữ vậy? ! Còn chưa được nửa tiếng đồng hồ!”
“Nghe nói là do Google tìm được thông qua video giao thông trên internet đấy.” Tianya thì cảm thấy bình thường thôi, đối với Google thì không gì là không làm được. “Hình như ở một tiệm quà lưu niệm bên phía đông thành phố ấy, chúng ta qua đó thôi.”
“Ừ.”
“Cái đứa nhóc ranh này…” NetEase chạy ào trong tiệm nắm lấy vật Tencent đang vuốt ve mà gào thét. Sina đi sau vội cứu lấy Tencent. Thằng điên NetEase … Lẽ nào muốn ẩu đả với MSN mới vui à? Tên ngu ngốc này!
MSN nhìn vẻ mặt bí ẩn của Tencent: “Nhóc… Sao nhóc lại chạy đến đây vậy hả?”
Tencent hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, nào biết rằng ba tên đàn ông này và một tá người quen khác vì nó mà đã nghĩ ra đủ mọi cách để tìm nó. Nhóc nhỏ cười hì hì giơ lên vật gì đó trong tay: “Nà… Tặng anh á, thích không?”
MSN đón lấy nùi len kia ── có bao tay, khăn quàng cổ, còn có mũ trùm đầu. “Sao tự nhiên lại mua mấy cái này?”
“Sắp đến mùa đông rồi.” Tencent cầm mũ tính đội lên cho MSN, nhưng do quá chênh lệch chiều cao nên không thể nào với tới. “À, bữa anh nói tay em rất ấm, nên em nghĩ anh hẳn là cảm thấy lạnh lắm. Nhưng mà bây giờ mọi người đều biết cả rồi…” Tencent có chút hụt hẫng, rõ ràng là định gây bất ngờ cho gã, mà bây giờ ai cũng kéo đến đây hết là sao…
“Được rồi Tencent, sáng sớm hôm nay nhóc bảo là tới tìm anh mà sao không đến công ty anh?” Sina vẫn còn vướng mắc với câu hỏi này.
“Do thấy trên website của anh đó ~~” Ép MSN ngồi xổm xuống, Tencent cố quàng khăn cho gã. “Tính hỏi anh mua ở đâu, nhưng cuối cùng em quyết định tự đi tìm luôn ~~ “
Đại công cáo thành, Tencent thoả mãn nhìn toàn thân MSN được vũ trang hạng nặng, vui vẻ tới cực điểm: “Nhìn đẹp ghê luôn nè! Em cố ý chọn màu xanh như màu mắt anh đó~~ “
NetEase và Sina đứng cạnh bên không khỏi mỉm cười. Ai cũng có thể hiểu được ý tứ trong cái câu “tay em rất ấm” của MSN, chỉ tiếc là Tencent đơn thuần quá, không hiểu được. Nhìn MSN bị quấn một cục như gấu Bắc Cực đang ngây ngô cười, NetEase và Sina nhìn nhau cười, sau đó xoay người rời khỏi tiệm.
Đi ra ngoài cửa, NetEase duỗi lưng thoải mái: “Hê hê… Cuối cùng cũng tìm được nhóc ranh… Thật không ngờ lại là MSN… ha ha…” Sau khi giải toả căng thẳng thì nhiều chuyện trở lại, NetEase nhớ về giọng điệu khó chịu của Google lúc gọi điện ban nãy. “Em biết không Sina, lúc nãy anh gọi điện…”
Giọng Sina vẫn trầm ổn như trước, trông hoàn toàn không bị điệu cười ngây dại của NetEase lây nhiễm: “Ông ngốc, nhìn phía trước kìa.”
NetEase ngừng cười. Trước mặt, Tianya và Mop vội vàng chạy tới.
“Sao… rồi?” Tianya thở hồng hộc, Mop cũng bám vào tay Tianya thở phì phò.
NetEase thú vị nhìn hai người cùng một chỗ: “Không có việc gì, tìm được rồi, MSN đang ở bên trong với Tencent đấy.”
“M… SN?” Tianya không nói gì thêm, sao lại là gã?
“Cậu biết hả?”
“À, lúc trước hình như gã có cảm tình với Google, nhưng Google kiểu nào cũng không chịu. Cơ mà tôi không nghĩ bây giờ gã lại dây dưa với Tencent.”
“Vậy à?” Hứng thú của NetEase càng ngày càng bộc phát. Mối quan hệ của người này thật đúng là phức tạp quá đi.
Tianya nhìn vẻ mặt hả hê của NetEase, trong lòng “hừ” một tiếng. Anh biết không NetEase, quan hệ giữa bốn đứa đang đứng ở đây cũng rất phức tạp nè, chỉ do anh chuối quá nên không nhận thấy thôi.
Chiều tối, công ty Google.
MSN mang Tencent đến cảm ơn Google, không ngờ bên trong đã có khách, là một cô gái.
“Xin chào ~~” Cô gái lịch sự đứng lên chào hỏi hai người. Sau khi giới thiệu xong, MSN mới biết cô gái đứng trước mặt này là trùm động hủ nổi tiếng trên mạng, Myfreshnet.
Đúng vậy, ánh mắt của cô khi nhìn về Tencent có chút… quỷ dị. Sau khi bình thản hỏi Tencent mấy câu, Myfreshnet yên tâm ngẩng đầu: “Thì ra đúng là một tiểu bạch + chính thái thụ a, hại tôi căng thẳng lâu nay, cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.”
MSN lập tức đen mặt.
“Lần này cảm ơn em nhé, Google.” MSN nói lời cảm tạ từ đáy lòng. Nhớ lại lần quần nhau ngã lăn lóc trên đất… MSN có chút xấu hổ, này cũng là nguyên nhân khiến gã không quay trở lại đây.
“Không cần khách sáo như thế…” Google cũng có vẻ không định so đo với MSN.
“Google, anh dùng thủ đoạn gì mà tìm hay vậy, nhanh ghê nơi…” Myfreshnet nhận được điện thoại của Sohu nhờ tìm giúp Tencent, chỉ là vừa mới bước ra cửa thì Sohu đã gọi đến ── đã tìm thấy người rồi. Có điều đã chuẩn bị lụa là hoa hẹ đàng hoàng rồi mà không đi ra ngoài nên có cảm giác tiêng tiếc, thế là cô nàng tung tăng đến chỗ Google chơi.
Google thì chỉ thấy bình thường: “Nhóm kỹ thuật gần đây đang nghiên cứu một chương trình nhận dạng gương mặt, cho nên lấy ra thử một chút. Cũng may là máy quay ghi hình đúng chính diện của Tencent, bằng không thì cứ như mò kim đáy biển luôn.” Một điểm may mắn nữa là tiệm quà lưu niệm đó lại nằm trong phạm vi trọng điểm. Có lẽ nguyên nhân chính là do lần này Tencent chỉ chạy rong trên phố nên mới tìm thấy thôi, chứ làm sao mà dễ ăn như vậy được.
MSN nhìn Google, lòng sinh ra cảm giác sợ hãi. Tên này… thực sự chỉ là một bộ máy tìm kiếm thôi sao? Sợ rằng không chỉ có mỗi việc này, mà hùng tâm của hắn dường như cũng chẳng có điểm dừng.
Lại nói, Myfreshnet tỏ ra cực kì cực kì thích thú với nguyên nhân “mất tích” của Tencent: “A ~~ ra là như vậy à… Oa ha ha ha ha… ~~ “
Google cắt đứt điệu cười khả ố của cô: “Myfreshnet, hình ảnh này khủng bố quá. Cô đừng có doạ con nít nữa.”
“Có sao đâu, nhóc nhỏ căn bản đâu có nghe chúng ta nói chuyện đâu. Hơn nữa, nghe xong cũng đâu hiểu gì đâu, đúng không?”
Sau khi MSN và Tencent rời đi, Myfreshnet tiếp tục đắm chìm trong sự YY.
Google lẩm bẩm.
“Thật ra tôi lại cảm thấy hứng thú với câu hỏi vì sao Tencent thích MSN đấy.”
“Anh không biết sao?” Myfreshnet tổng kết, “Tất cả những bé shota đều có can đảm khiêu chiến đấy… cơ mà sau đó lại ngơ ngơ để cho người ta tấn công… a ha ha ha a ~~”
================
Một chút thú vị nho nhỏ về Google: Thật ra thì tính đến thời điểm này, đại gia Google đã vượt mặt Microsoft (về khoảng thu nhập) và đang lăm le chiếm ngôi đầu của Apple về số lượt tải ứng dụng. Từ một công cụ tìm kiếm trên mạng, Google đã vươn lên và phát triển thành một công ty đa ngành.
Số công ty mà anh nhà mua về (aka dàn harem của ảnh) tính đến ngày 11/ /2013 là 127 cục cưng, trong đó có sự góp mặt của các phi tần nổi danh như Youtube, Android, Piacasa, Meebo và Pyra Labs hay chính là Blogger…
Tình hình là Cá bị bấn Google từ hồi lâu ơi là lâu rồi, cho nên rất hay đi tìm thông tin thêm về ảnh… cho vui, và một phần cũng do đang học bên ngành thương mại nên … Ke ke…
Hy vọng mọi người thích thú với những thông tin trên.