Quyển 4 - Chương 97: Nhìn ca ca đây trí thông minh có vẻ giảm xuống, đáng yêu đến thế nào a

Nhờ Hề Trác Ngọc diễn khuynh tình, hôn lễ cử hành trước nửa tháng, còn chưa đến bảy ngày, Khương Vũ Triều sẽ dọn vào Ngọc Lăng Vương phủ. Với các loại công việc chuẩn bị hôn lễ, quan viên và bọn hạ nhân hai phủ bận tối mày tối mặt, mọi người trong phủ Dục Vương cũng một đám sứt đầu mẻ trán —— bởi vì chủ tử Dục Vương của bọn họ càng gần hôn lễ của vợ trước, cả người lại càng thêm âm trầm, động bất động liền nổi giận.


“thật sự là không có cách nào, nhiều ngày nay tướng quốc phủ phòng thủ nghiêm mật, đặc biệt là viện của Tiêu tam tiểu thư, đã có không ít hộ vệ còn có vài con chó to Ngọc Lăng Vương đưa đến, người xa lạ căn bản là không tới gần được, chúng ta không có cách nào hành động.”


Dục Vương vung tay lên, “…… Thôi, đi xuống đi.”


Nếu đối phương có phòng bị, vậy mấy ngày tới hắn sẽ không động thủ. Ngày tháng còn dài, chỉ cần cảm tình thật sự chưa chếch đi, hắn vẫn còn cơ hội, dù gả cho Ngọc Lăng Vương thì thế nào, hắn vẫn có thể cướp người về. Nghĩ như vậy, Dục Vương cuối cùng cảm thấy thư thái hơn.


không có Dục Vương ở sau lưng giảo phong giảo vũ, Hề Trác Ngọc cùng với Khương Vũ Triều thuận lợi cử hành hôn lễ. đã vào đông, trong thời gian này thời tiết cũng không tốt, có vẻ có chút âm trầm. Đội ngũ màu đỏ kéo dài cùng với một đường tiếng nhạc khí bay lả tả xua tan trời đông giá rét lạnh lẽo, Khương Vũ Triều mặc trang phục tân nương xinh đẹp nhưng không thế nào giữ ấm, ngồi trên cỗ kiệu hoa lệ còn lọt gió.


Nghe bên ngoài náo nhiệt, Khương Vũ Triều vẫn luôn hoài nghi nhân sinh.
Ta phải gả cho idol? Tuy là giả, nhưng người khác nhìn lại là thật sự. Cho nên là làm thật?


available on google playdownload on app store


Tâm tình vi diệu không giống như vui sướng, mà đặc biệt khẩn trương bao phủ nàng, mãi đến khi cách mành nghe thấy tiếng idol cười, hắn nói thực tô thực tô: “Đến đây đi.” Khương Vũ Triều lập tức cảm thấy giống như tiêm máu gà, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đội ít nhất hơn mười cân các loại trang sức vàng bạc châu báu đi ra ngoài.


Idol gọi ta đi chiến đấu! Có cái gì mà khẩn trương!


Từ hôm nay trở đi nàng chính là người cuẩ idol, có biên chế, idol trở thành lão bản trực thuộc của nàng, công tác trong hoàn cảnh hậu đãi có thể mỗi ngày nhìn thấy idol như vậy, cuộc sống mới cùng với nơi làm việc hoàn toàn mới, sau này càng phải tiếp tục vì idol mà phấn đấu, cho dù thay đổi thế giới, truy tinh không ngừng, yêu hắn không thôi!


Hề Trác Ngọc: “……” Tuy rằng không biết đã xảy ra cái gì, nhưng fan cứng bên cạnh toàn thân giống như đều tràn ra ý chí chiến đấu.
Nhiệt tình công tác tăng vọt như vậy, còn…… Rất thú vị.


“Người gặp việc vui tâm tình sảng khoái, nhìn Ngọc Lăng Vương tươi cười đầy mặt, phong tư càng hơn trước, thật là làm người khác tự biết xấu hổ a!”


Từ khi Ngọc Lăng Vương phủ bắt đầu xây dựng, rất ít người có thể đi vào, trong phủ chủ nhân Hề Trác Ngọc này không thích dự tiệc thưởng nhạc, đương nhiên cũng sẽ không mời nhiều người tới làm khách, bởi vậy lần này là lần đầu tiên trong phủ bày yến hội tiệc rượu náo nhiệt như vậy, không ít người lần đầu vào phủ làm khách đều sợ ngây người.


Đây là một phủ đệ như thế nào a, toàn bộ công trình đại khí gọn ghẽ, thảo nguyên rừng cây hồ nước rộng lớn, tràn ngập một loại hào khí ‘ không thiếu đất ’. Phủ đệ người khác làm núi giả hồ nước, làm tiểu kiều nước chảy, Ngọc Lăng Vương phủ thì khác, cảnh trí trang trí càng ít ỏi, ở trong đông đảo phủ đệ Lạc Đô có một phong cách riêng.


“Ngọc Lăng Vương thật là…… đại khí.”
“Đúng đúng đúng, đại khí, thật đại khí!”


Ngọc Lăng Vương đại khí uống rượu phía trên, không chịu nổi đến lúc đi xốc khăn voan của tân nương đã đổ, bị người ta nâng vào tẩm điện. Chu ma ma chiếu cố hắn chuẩn bị canh giải rượu đút cho hắn, tốt xấu làm mức độ thanh tỉnh từ 0 kéo đến trên mức nguy hiểm. Chu ma ma mang theo mọi người thành công lui thân, Hề Trác Ngọc lảo đảo lắc lư bò dậy, súc miệng, đi nói chuyện nhận chức với cán bộ mới.


“Vất vả cho cô.” Hề Trác Ngọc đi tới bên tân nương, kéo khăn voan đỏ ra, mỉm cười nói.


Khương Vũ Triều: “…… không phải, ca ca, em ở bên này.” Cái khăn voan đỏ là vì nàng cảm thấy nghẹn đến chóng mới cho nên bỏ ra treo lên đèn lồng nhỏ bên cạnh. Hơn nữa, bắt idol xốc khăn voan đỏ cho mình, thế mà được sao? Loại việc nhỏ này tự mình làm là được.


ánh mắt Hề Trác Ngọc mê mang, một hồi lâu mới điều chỉnh lại tiêu điểm, phát hiện một mảnh đỏ rực trước mắt không phải là mặt fan cứng, mà đèn lồng màu đỏ. hắn a một tiếng, quay đầu rốt cuộc tìm được fan cứng ngồi bên cạnh.


“Ngượng ngùng, uống nhiều quá, tôi không uống được.” hắn hơi xấu hổ mà cười cười
Khương Vũ Triều: “Em biết em biết, ca ca anh đừng chạy loạn, thật sự sẽ té ngã, tới tới tới, ngồi xuống bên này, anh đỡ cái bàn này.”


Idol của nàng, tửu lượng cực kém, từng ở trong talk show tỏ vẻ thành tích tốt nhất của mình chính là một lần uống liền ba chai bia.


Hai vợ chồng mới ra lò ngồi cùng nhau, Hề Trác Ngọc cảm thấy mình hẳn là nên an ủi fan cứng, để nàng đừng khẩn trương, nhưng đầu lưỡi co lại, nửa ngày mới nói ra một câu: “Về sau, cô làm việc ở đây, tiền lương phúc lợi công ty chúng ta đều có, còn có chó. Đúng, chó, rất nhiều chó, cô thích chó đi? Các nàng đều thích mèo, không thích chó, cô nói xem là vì cái gì? Tôi cảm thấy như vậy không tốt lắm, phải công bằng một chút, méo có chó cũng có, có phải không?”


Khương Vũ Triều trìu mến nhìn idol ngẩn người lắp bắp, nhìn ca ca chỉ số thông minh giảm xuống, đáng yêu cỡ nào a.
“Đúng đúng đúng, chúng ta đều yêu cho.” Nàng nói theo idol, dù hiện tại idol nói trên thế giới có người ngoài hành tinh nàng cũng sẽ gật đầu.


Hề Trác Ngọc cảm thấy có chút không đúng, quơ quơ đầu, quên mất vừa rồi mình nói cái gì, một lần nữa bắt đầu: “Tiền lương, tiền lương là tôi kê cho cô, Vương phi này xem như, xem như nhân viên công vụ quốc gia, mỗi năm đều phát, phát trợ cấp.”


Khương Vũ Triều: “Ừ ừ ừ!”
Hề Trác Ngọc: “Ký túc xá nhân viên, tôi phê duyệt cho cô, cho cô một viện thật to đi. Còn có…… Còn có cái gì?”


Khương Vũ Triều: “Đều tốt, không có gì, ca ca nếu không anh tắm rửa đi ngủ trước, đã mệt thành như vậy cũng đừng nghĩ đến công tác, có công tác gì ngày mai lại làm thì tốt rồi.”


Hề Trác Ngọc: “Ừ, được, cô có gì không hiểu, hỏi Hạ tiền bối liền được.”
hắn nói một hồi, hình như thanh tỉnh không ít, đứng lên đi ra ngoài, gọi: “Lão Bạch, lái xe đưa tôi trở về.”


Khương Vũ Triều: “” Cái gì, lái xe? không phải, nhìn thanh tỉnh hơn kỳ thật say hoàn toàn a.
Nàng định đứng lên kéo idol về, một con chó to xa lạ lúc này chạy vào trong điện, idol vuốt đầu nó, nói: “Lão Bạch, hôm nay ông lái cái xe có vẻ nhỏ a, không ngồi được.”


Đại cẩu: “Gâu!”
Hề Trác Ngọc: “A, có thể ngồi a? Vậy được, tôi chen chúc một chút.” hắn nói liền chuẩn bị bò lên trên.


Bò được một nửa, bị Khương Vũ Triều ôm lấy. Tân vương phi sắc đẹp đến tay, ngồi trong lòng vẫn không loạn, trấn định hô to ra ngoài: “Người tới.”


Hạ nhân cố ý tránh ra ngoài cho hai vợ chồng không gian, cọ sát một lúc mới vào. Khương Vũ Triều chỉ huy người hỗ trợ idol say đến không rõ về giường, chuyện kế tiếp không cần nàng động thủ, tự nhiên có bọn hạ nhân dựa theo quy củ rửa ráy sạch sẽ cho nam tử say rượu ánh mắt mờ mịt này, cuốn vào trong ổ chăn, Khương Vũ Triều bưng ly trà nóng, trông coi toàn bộ quá trình, chờ đến lúc idol yên ổn nằm lên giường, lại chậm rãi nhắm hai mắt, nàng mới buông cái ly, duỗi eo lười đi rửa mặt.


Ban đêm cùng ngày, tiệc rượu bên ngoài ồn ào náo động, còn đốt pháo hoa, trong phòng hỉ đuốc vẫn luôn cháy.
Khương Vũ Triều ngủ ở một cái giường khác bên cạnh, nhìn idol cách đó không xa, khuôn mặt dưới ánh nến ngủ say có chút mơ hồ, cả người lâm vào hoảng hốt.


Tựa như mộng. Nàng nghĩ.


Sau đó nàng cuốn chăn lông ấm áp, thật sự làm một giấc mộng. Nàng mơ thấy mình thực thích một ngôi sao trên bầu trời, có một ngày ngôi sao đột nhiên rơi xuống trước mặt nàng, có một khuôn mặt giống idol, nói với nàng: “Xin chào, nghe nói cô thực thích tôi, ta liền đến bên cạnh cô đây!” Khương Vũ Triều thiếu chút nữa bị hắn dọa ch.ết, đang yên ổn treo ở trên trời sao đột nhiên lại rơi xuống? Rơi từ trên cao như vậy khéo ngã ch.ết mất, không ngã ch.ết cũng rất đau a.


“Nhanh treo trở về a!” Nàng đẩy ngôi sao idol lên bầu trời, kết quả idol nói: “không có vũ y ta không thể quay về bầu trời, vũ y chính là lúc tắm rửa bị cô trộm mất.” Khương Vũ Triều lại khẩn trương hốt hoảng đi tìm vũ y khắp nơi, nhưng tìm tới tìm lui cũng không tìm được, cuối cùng idol chỉ có thể sống cùng nàng, còn sinh cho nàng một đôi song bào thai.


Khương Vũ Triều sống sờ sờ bị giấc mộng này doạ tỉnh, ra một đầu mồ hôi lạnh.
Sao lại cảm thấy câu chuyện này hình như quen thuộc? Khương Vũ Triều xoa xoa mồ hôi trên đầu, theo bản năng nhìn idol trên giường bên kia, người còn chưa tỉnh, ngủ phi thường an nhàn bình tĩnh.


Lúc này trời còn chưa sáng hẳn, cảm giác so với trước khi ngủ lạnh hơn một ít, Khương Vũ Triều chống thân thể nghe động tĩnh bên ngoài, hình như có dậy sớm nô bộc đang đi lại, còn có người nhỏ giọng nói chuyện, “Tuyết càng rơi càng lớn.” “Đúng vậy, trời sáng không biết có thể ngừng không.”


Tuyết rơi sao?


Khương Vũ Triều đứng dậy đi đến bên cửa sổ, đẩy một khe nhỏ nhìn ra bên ngoài. thật sự, tối hôm qua không biết tuyết rơi khi nào, bên ngoài đã một mảnh trắng bạc, trên trời hiện còn tuyết đang bay không ngừng, vài bông tuyết từ cửa sổ bay vào, dừng ở trên tay nàng.


Vội đóng cửa sổ lại.


Vừa quay đầu, đối diện một đôi mắt đẹp. trên giường idol không biết tỉnh lúc nào. Tóc hắn xõa thật dài, ôm chăn ngồi dậy, nhìn nhìn cái giường nàng ngủ tối hôm qua, ảo não đè đè trán, “Tối hôm qua cô ngủ ở kia? Vốn dĩ tôi muốn để cô ngủ giường.”


“Mẹ kiếp không nên uống rượu.” hắn nhỏ giọng mắng một câu gì.
Khương Vũ Triều: Idol mắng chửi! Bé con của ta biết nói thô tục!


Hề Trác Ngọc: “Khụ, trong ngăn tủ còn cho người đặt hai cái chăn dày, vốn dĩ cũng muốn lấy ra, tối hôm qua tình trạng của tôi như vậy, cũng quên nói cho cô.” hắn có chút xấu hổ, xem ra là cái uống say lời cuối sách đến chính mình đã làm gì đó người.


Khương Vũ Triều có chút lạnh, lùi về giường, cũng khoác chăn cách idol một khoảng, ngồi nói chuyện: “Bên ngoài tuyết rơi, tuyết thật lớn, đã nhiều năm em chưa thấy tuyết lớn như vậy.”


Hề Trác Ngọc cười, “Đúng vậy, về sau cô phải quen, nơi này mỗi năm đều có tuyết rất lớn, lúc dày nhất có thể đến cẳng chân.”


Khương Vũ Triều nghĩ, sao lại không có camera, chụp được idol lúc này đây, có thể lấy ra nhìn để nhớ cả đời. Trước kia trong phim cổ trang, idol hoá trang rất đẹp, bây giờ càng đẹp. Kỳ thật idol hiện tại cùng idol nàng quen thuộc trước kia có chút không giống, có thể là do thời gian sai khác, bây giờ idol trầm ổn hơn, có loại cảm giác lắng đọng.


Hề Trác Ngọc xuống giường, từ trong ngăn tủ lấy ra một cái giường, đặt lên giường Khương Vũ Triều, “Trời còn sớm, cô có thể ngủ thêm chốc lát, tối hôm qua khẳng định cô không ngủ ngon, có quầng thâm mắt.”


Khương Vũ Triều sờ sờ mắt, “Tới thế giới này vài tháng, đã quen mỗi ngày buổi tối đi ngủ trước 9 giờ, ngẫu nhiên có một ngày ngủ muộn là có quầng thâm mắt. Ca ca lúc trước anh vừa mới tới ngủ như thế nào?”


Hề Trác Ngọc ôm chăn tán gẫu với nàng, “Ừ, lúc ấy tôi tới đây, vẫn là đứa bé con, trẻ con đều thực dễ ngủ, chuỵen này thật ra không có gì khó khăn.”
Khương Vũ Triều quan tâm: “Vậy anh có cái gì khó khăn?”


Hề Trác Ngọc: “hiện tại khó khăn đều đã giải quyết, nhưng lúc ấy với tôi mà nói đáng sợ nhất chính là……”
Khương Vũ Triều: “Là……?” Là không có internet hay là không có đồ ăn ngon?


Hề Trác Ngọc: “đi WC.” hắn vẻ mặt rất bất đắc dĩ muốn ch.ết ngay tại chỗ.


“Mấy năm nay tôi ở trong phủ lăn lộn làm ra không ít đồ vật, có bồn cầu kiểu mới, có phòng tắm vòi sen bơm nước, cái này ngày hôm qua cô còn chưa thấy, chờ lát nữa dẫn cô đi xem. A đúng rồi, hôm nay còn phải mang cô đi nhận chó trong phủ, tôi nuôi rất nhiều, có mấy con có thể tương đối hung với người xa lạ, tôi giới thiệu trước một chút, về sau nếu cô đơn độc gặp bọn nó thì không sợ bị cắn.”


Khương Vũ Triều: “Đây là giới thiệu đồng sự sao?”


“Ha ha ha ha ha! Đúng, cô có thể xem bọn họ là đồng sự.” Hề Trác Ngọc nói, lộ ra tươi cười thần bí, “Trong phủ rất lớn, nếu cô là lạc đường, có thể thử nhờ ‘ các đồng sự ’ dẫn đường cho cô, nói không chừng sẽ phát sinh chuyện thú vị.”






Truyện liên quan