Quyển 5 - Chương 113: Tương lai của hai mẹ con chúng tôi đều giao vào tay anh, lão bản

Cơm hộp, hộp tôm hùm đất toàn bộ đỏ rực tràn ngập hơi thở quán ven đường bày đầy bàn ăn cao nhã cách điệu của Thuần Vu Tức. trên bàn còn cắm hai cành bách hợp cánh dày màu trắng, u hương mờ mịt, tất cả đều bị mùi hương tôm hùm đất cay xua đi không còn một mảnh.


Hai mẹ con Quách Nhung và Quách Tiền ngồi ở bên bàn xoa tay hầm hè, bắt đầu quen thuộc bóc tôm hùm đất. Chung quanh chỗ các nàng ở, vừa đến mùa hè là có các loại quán ăn khuya, tôm hùm đất là nhiều nhất, ngẫu nhiên các nàng từ cửa hàng intermet đi ra chuẩn bị về nhà ngủ, ngửi thấy mùi là đói bụng, Quách Nhung thường mang theo con trai đi ăn hai cân đỡ thèm.


Quách Tiền tuy nhỏ, tốc độ ăn tôm lại không thua mẹ nó, đây đều là do nhiều năm rèn luyện ra, bởi vì mẹ nó không giống mẹ nhà người khác sẽ để phần cho con, có cái gì ăn ngon thì để trẻ con ăn đủ rồi mới ăn. Nàng ở trên bàn ăn là không có mẹ con, tuy không ăn mảnh, đồ ăn gì cũng là hai người đều cùng nhau ăn, nhưng có thể ăn bao nhiêu đến do tự bản thân mình.


Cho nên Quách Tiền từ nhỏ đến lớn không có tật xấu kén ăn như con nhà người ta, bọn trẻ con cùng tuổi với nó ở trên đường đứa nào ăn cơm mà không phải ba mẹ, ông bà bưng bát ở phía sau đuổi theo đút, chỉ có nó, mỗi ngày ăn cơm đều tranh với mẹ, ăn uống càng ngày càng tốt, thân thể cao hơn bạn cùng tuổi đến nửa cái đầu.


Hai người ăn quá ngon miệng, Thuần Vu Tức cảm giác chính mình tựa hồ cũng đói bụng. thật là không khoa học, hắn rõ ràng đã ăn no, bình thường lúc này hắn còn phải vận động một chút, cũng không cảm thấy đói. Nhưng mùi hương quanh quẩn trong phòng, mùi cay rất là kích thích khai vị, làm nước miếng không tự giác tràn ra.


hắn cũng đã thật nhiều năm không ăn thứ này. Thuần Vu Tức làm bộ lơ đãng bưng ly nước lên uống lên một ngụm nước trắng, miễn cho tiếng nuốt nước miếng quá lớn bị nghe thấy.


available on google playdownload on app store


“Ế —— sướng!” Bên kia Quách Nhung ùng ục ùng ục uống một ngụm bia lạnh lớn. Quách Tiền hâm mộ nhìn nàng, nó cũng muốn uống, nhưng nó mới có mấy tuổi như vậy, hiển nhiên Quách Nhung cũng sẽ không cho nó uống.
Thuần Vu Tức: “……” Kỳ quái, cảm giác càng ngày càng đói.


Quách Nhung nhìn thấy đại mỹ nhân bên kia đôi mắt sáng rực, đáy lòng cười thầm, “Aiz, bằng hữu, anh tới ăn một chút đi, tôm hùm đất nhà này ăn rất ngon!”


Thuần Vu Tức ho khan ra tiếng, lông mi thật dài chớp chớp, giả ý chối từ, “không được đâu, bình thường thời gian này tôi sẽ không ăn gì……” Giọng nói lại chuyển: “Bất quá để khách tự mình ngồi ở trên bàn cơm là không tốt lắm, tôi và mọi người cùng nhau ăn một chút nào.”


hắn đứng dậy đi tới đối diện Quách Nhung, duỗi tay cầm tôm hùm đất có càng lớn.
“Tôi chỉ ăn hai con thôi.” hắn cười nói.


Cuối cùng ăn luôn hai cân. Bởi vì lúc trước hắn cảm thấy Quách Nhung nói bốn cân không ổn lắm, cho nên đặt sáu cân, ba người không sai biệt lắm đã chia đều.


“Cái này số lượng quá ít, hai người khẳng định còn chưa ăn no, nếu không lại gọi thêm một ít?” Thuần Vu Tức thực tự nhiên mà quên mất lúc trước mình nói gì.
Quách Nhung vui vẻ đáp ứng: “Được a.”


Mọi người đều biết, nếu bên cạnh có bằng hữu có thể ăn uống, chính mình bất tri bất giác cũng sẽ ăn nhiều hơn, cho nên lúc Thuần Vu Tức phục hồi tinh thần lại, phát hiện mình đánh vỡ thói quen, hơn nửa đêm ăn hai lần tôm hùm đất, no căng.


Thôi, chỉ có một bữa mà thôi, sẽ không có vấn đề gì, Thuần Vu Tức an ủi mình, tắm rửa xong nằm ở trên giường, vẫn có cảm giác tội ác, không có cách nào, chỉ có thể bò dậy dán mặt nạ, đi máy chạy bộ chạy chậm, tốt xấu có chút an ủi trong lòng.


Quách Nhung và Quách Tiền cũng tắm rồi, Quách Nhung mặc cái váy lúc trước Thuần Vu Tức mua về lại thấy không hài lòng cho nên không mặc. một đại lão nữ trang, trong nhà nữ trang đương nhiên không thiếu, trừ hơi to một chút, so với Quách Nhung tự mình mua còn đẹp hơn nhiều. Về phần Quách Tiền, nó mặc áo thun cũ của Thuần Vu Tức. Hai mẹ con ở trong phòng cho khách, ngủ sớm.


Thuần Vu Tức làm việc và nghỉ ngơi lành mạnh, buổi sáng sớm còn muốn dậy chạy vài vòng quanh hồ nhân tạo của tiểu khu, chờ hắn chạy xong trở lại, may mắn nhìn thấy hình ảnh Quách Tiền túm chân mẹ nó định đánh thức nàng.


Cho nên nửa thân mình đều rũ xuống đất, đến tột cùng nàng làm thế nào còn có thể tiếp tục ngủ như ch.ết vậy?
Quách Tiền từ bỏ, ngồi ở trên sô pha thở dài, nói như ông cụ non: “Thôi, để mẹ ngủ đi, con không gọi dậy được.”


Thuần Vu Tức bị hắn chọc cười, tự mình làm bánh mì nướng và sữa ấm cho nó. Hai người ăn xong rồi, Quách Nhung vẫn không tỉnh, Thuần Vu Tức liền mang theo Quách Tiền đi mở máy tính. Trong nhà hắn có một phòng chuyên để chơi, bên trong có bốn bộ thiết bị máy tính chuyên dụng, ngẫu nhiên hắn sẽ gọi đồng bọn trong phòng làm việc tới nhà chơi một chút, cái này là có thể có tác dụng.


Quách Tiền ngồi ở một cái ghế máy tính, nhìn máy tính vận hành nhanh, tốc độ lên mạng siêu tuyệt, trong ánh mắt tản ra ánh sáng hưng phấn yêu thích. Nó lên trò chơi, chơi một lúc, cảm thấy trò chơi thể nghiệm cực tốt. đi cửa hàng internet, những máy tính cũ bày ở đó đương nhiên không so được với loại chuyên nghiệp này, hơn nữa bên trên đều có cài đủ các loại trò chơi lung tung, những thứ Quách Tiền chơi ngày thường đều có.


Nó cũng không nghĩ đến đề phòng đại ca ca mỹ nhân ôn lương vô hại bên cạnh, bắt đầu vào trò chơi của mình, theo thói quen bình thường xử lý các loại ước chiến và làm nhiệm vụ.


Thuần Vu Tức thừa nhận mình đưa đứa bé này đến phòng chơi trò chơi là cũng có chút muốn nhìn xem đến tột cùng có phải nó thật sự là ‘ Tiền vô cổ nhân ’ hay không.


hắn nhìn Quách Tiền thuần thục đăng nhập vào Ma kiếm thiên hạ, vào tài khoản ‘ Tiền vô cổ nhân ’, thuận tiện còn cùng người ra đánh mấy trận ở đấu trường. Tận mắt nhìn thấy một đứa bé bảy tuổi lấy độ nhạy bén và phán đoán tuyệt hảo thắng ba trận đấu liền, Thuần Vu Tức cũng không còn gì hoài nghi. Lại nhìn nó trừ Ma kiếm thiên hạ còn chơi trò khác, mỗi loại nó đều chơi không tồi, trong đầu Thuần Vu Tức chỉ còn lại một ý tưởng: Thiên tài.


hắn vuốt bàn tay mỹ nhân của mình, nghĩ thầm, con nhà người khác sao lại lợi hại như vậy, sao mình lại không có con như thế? Đừng nói là con, đến bạn gái còn không có.
“Nếu chú là ba của con thì tốt rồi.” Quách Tiền đột nhiên cảm thán.


Thuần Vu Tức: “…… Sao lại nói như vậy? ba của con……?” hắn không rõ lắm tình huống của đôi mẹ con này, sợ hỏi như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến trẻ con.


Nhưng hiển nhiên mẹ thô lỗ nuôi ra con thô lỗ cũng không có tâm tư tinh tế như vậy, nó thực đơn thuần mà cảm thán: “Nếu chú là ba con, con có thể luôn ở chỗ này chơi trò chơi rồi! Con không có ba, mẹ con nói không biết ai là ba con, mỗi lần nói chuyện này mẹ đều trợn trắng mắt, con cảm thấy ba có thể là đại phôi đản, nếu không chính là đã ch.ết, hoặc đang ngồi tù.”


Thuần Vu Tức không biết nói cái gì mới tốt, sờ sờ đầu nó, “Đó là mẹ con một mình nuôi con đến lớn như vậy?”
“Đúng vậy, mẹ thực vất vả.” Quách Tiền thanh âm có chút buồn: “Cho nên con muốn sớm một chút lớn lên kiếm tiền, như vậy là có thể nuôi mẹ.”


Thuần Vu Tức có chút thất thần. Khi còn nhỏ hắn cũng theo mẹ mình lớn lên, cha đẻ của hắn là con rể tới cửa, sau đó ở bên ngoài kiếm tiền liền cưới người khác, ném hai mẹ con bọn họ về quê, nhiều năm chẳng quan tâm. Những năm đó, mẹ hắn một mình nuôi nấng hắn, hắn cũng thường nghĩ, nhanh lớn lên, có thể cẩn thận chiếu cố bà, không để bà lại mệt nhọc như vậy.


Đáng tiếc, mẹ hắn không chờ hắn lớn lên đã vĩnh viễn bỏ hắn mà đi, mà cha hắn kia, bởi vì lâu năm không có con trai, lại nghĩ tới hắn, nhận hắn về bên người.


“Ừ, có muốn cùng chơi một chuyến với người trong phòng làm việc của chú?” Thuần Vu Tức đột nhiên hỏi. Quách Tiền vui vẻ đáp ứng, “Được a! Có phải bọn họ rất lợi hại không? Ngày thường con cũng không thấy tìm được ai có thể đánh cùng.”


Thuần Vu Tức từ ái vuốt đầu thiên tài nhỏ không biết trời cao đất dày này, “Yên tâm đi, bọn họ đều lợi hại.” Bảo đảm có thể cẩn thận giáo dục con.


hắn gọi điện thoại cho những gia hỏa phòng làm việc, bảo bọn họ lên mạng từng người chờ đánh, Quách Tiền quả nhiên bị một đám đại nhân đập cho bò trên đất, không đứng dậy nổi. Nó tuy lợi hại, nhưng rốt cuộc chỉ là người chơi nghiệp dư, không trải qua huấn luyện, kết quả này Thuần Vu Tức không chút nào ngoài ý muốn, nhưng Quách Tiền làm sao chịu được, chiến ý hừng hực, lại đánh mấy vòng tiếp theo, tiến bộ có thể thấy được bằng mắt thường.


Thuần Vu Tức nhìn thấy nó trưởng thành nhanh chóng, trong lòng lại khóc lên —— thật muốn một đứa con như vậy!
Quách Nhung ngủ đủ rồi bò dậy, phát hiện thế giới trong lúc nàng ngủ đột nhiên thay đổi. Con trai và Thuần Vu Tức thân mật ngồi cùng nhau chơi game, tựa như một đôi cha con ruột thịt.


Đại mỹ nhân Thuần Vu Tức ưu nhã ngày hôm qua, khách khách khí khí lôi kéo tay nàng, giống chủ nhiệm lớp phát hiện hạt giống tốt nói với nàng: “Mẹ của Tiền Tiền a, con của cô thật sự rất lợi hại, cô muốn suy xét từ từ bồi dưỡng con không?”


Quách Nhung rút tay ra, xoa xoa khóe mắt mình, còn có vẻ chưa tỉnh, “Cái thứ vớ vẩn gì?”


Thuần Vu Tức: “Là thế này, tôi muốn mời con cô làm thí nghiệm viên trong công ty trò chơi chúng tôi, đương nhiên thời gian vô cùng linh hoạt, suy xét đến vấn đề tuổi tác của con, cũng sẽ không phải thực vất vả.” hắn hỏi Quách Tiền rất nhiều chuyện, hiểu biết tình huống sinh hoạt của các nàng, tự hỏi một buổi sáng, cảm thấy mặc kệ một thiên tài như vậy, thật sự quá đau lòng, cuối cùng hắn làm ra quyết định này, nói là thuê không bằng nói là làm một đầu tư dài hạn.


Quách Nhung: “Thuê lao động trẻ em là phạm pháp.”


Thuần Vu Tức: “Nó thuộc về nhân viên ngoài biên chế, tuy rằng đãi ngộ cùng cấp với nhân viên chính thức, nhưng tiền tôi sẽ tính kiểu khác, trên danh nghĩa là trả cho cô, đây là tiền lương tôi chuẩn bị trả cho nó.” hắn nói lương tháng.


Quách Nhung trầm mặc trong chốc lát, Thuần Vu Tức nhìn không ra biểu tình của nàng là có nguyện ý hay là không muốn, trong lòng đang nghĩ ngợi có phải tiền lương này còn chưa đủ nhiều hay không, liền cảm giác tay mình bị Quách Nhung cầm lấy. Giọng của Quách Nhung chợt ngọt hơn mười độ, “Lão bản, anh xem tôi thế nào, con có thể, mẹ cũng có thể a, tôi chơi trò chơi cũng siêu giỏi!”


Thuần Vu Tức: “?”
Thuần Vu Tức: “Chúng ta thử xem đã, xem cô được không.”
Quách Nhung: “Lão bản cứ việc thử, bao anh vừa lòng!”


Thuần Vu Tức nghĩ thầm, đối thoại này nghe vào sao lại không đứng đắn như vậy, hắn chính là lão bản đứng đắn. hắn không có ôm chờ mong rất lớn nhìn Quách Nhung chơi trò chơi, nhưng nhìn trong chốc lát liền không tự giác đứng thẳng người. Cái này, kỹ thuật của nàng cũng rất không tồi a, hóa ra bạn nhỏ có thiên phú trò chơi vẫn là do di truyền sao?


“không tồi, cá nhân tôi rất vừa lòng, cũng có thể nhận cô vào công ty, còn vấn đề đãi ngộ ……”


“Chờ đã.” Quách Nhung giơ tay, nhìn chung quanh thấy Quách Tiền không ở đây, mới ghé sát vào Thuần Vu Tức nhỏ giọng nói: “Vấn đề đãi ngộ thì dễ nói, tôi muốn hỏi một chút, lão bản anh có thể hỗ trợ giải quyết một chút vấn đề đi học của con tôi hay không?”


Thuần Vu Tức: “Nó thiếu giấy chứng nhận gì mới không thể đi học?” Nếu chỉ như vậy còn dễ giải quyết.


Quách Nhung nhỏ giọng: “không phải, nó chính là không muốn đi học, tôi không trị được nó, anh chờ một lát rồi nói với nó, nếu muốn đến công ty anh làm, muốn cùng đại thần khác chơi trò chơi thì nhất định phải đi học.”


Thuần Vu Tức biểu tình nghiêm túc, “không muốn đi học, vấn đề này có vẻ nghiêm trọng a.”
Quách Nhung thở ngắn than dài, “Làm mẹ đơn thân thật sự rất mệt. Con cái phản nghịch, thương thấu tâm gan.”
Thuần Vu Tức thấy Quách Nhung có dạng này, nghĩ đến mẹ






Truyện liên quan