Quyển 5 - Chương 122: Chúng ta theo ở phía sau, chờ bọn họ bị lạc lại nói
Trang trại cá của đồng học cũ còn có khách sạn do gia đình làm chủ, thời gian này vốn dĩ đều đầy ngập khách, nhưng vẫn lấy ra một phòng cho bọn họ ở.
“Cả nhà cứ nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai buổi sáng tôi gọi mọi người rời giường, còn mấy người khách nữa cũng đã nói trước, cùng chúng ta đi đạo quan thăm viếng, mọi người có thể chăm sóc lẫn nhau.”
Giường chỉ là giường đôi bình thường, trong phòng cũng không có thứ khác có thể nằm ngủ, hiển nhiên là ba bọn họ phải ngủ chung. Thuần Vu Tức uống hơi nhiều, dựa vào mép giường, rũ lông mi rất dài, che đôi mắt phía dưới thành một mảnh bóng mờ mông lung, đèn ngủ màu ấm áp đặt ở mép giường chiếu lên mặt hắn, đúng là một mỹ nhân say rượu hoạt sắc sinh hương.
Mẹ con Quách Nhung Quách Tiền ngồi ở bên nhìn một lát, Quách Tiền nhỏ giọng nói: “Mẹ, mẹ động tâm không, muốn con đi ra ngoài ngủ riêng trên sô pha không, cho mẹ một không gian để phát huy?”
Thuần Vu Tức nhắm mắt lại nói: “…… Tôi còn chưa ngủ đâu, những lời này không thể chờ tôi ngủ rồi lại nói sao.”
Quách Tiền hì hì cười: “Nếu ba ngủ rồi, còn không phải là phạm tội sao.”
Quách Nhung chà xát tay, đi tới mỹ nhân, “Hì hì hì, ta tới ~”
Thuần Vu Tức không hé răng, chờ Quách Nhung đi đến mép giường, hắn bỗng nhiên nhấc chân một cái, đẩy người ngã ở trên giường, hắn chống một cái liền ngồi dậy, tiêu sái cởi áo khoác, đi vào trong phòng tắm.
“Xếp hàng tắm rửa.”
Quách Nhung chống đầu nằm ở trên giường, “Được rồi, xem ra ba con xác thật uống nhiều đau đầu, hôm nay tiết mục còn lại đã hết. Nhưng mà mỗi ngày hắn ta đều tắm rửa thì còn có thể hiểu được, vì sao còn bắt chúng ta giống thế phải tắm rửa mỗi ngày?”
Mới vừa cởi hai cúc áo sơ mi, Thuần Vu Tức từ trong phòng tắm thò ra nửa thân mình, “Bởi vì các người ngủ chung với tôi, cho nên phải tắm.”
Chờ hắn về phòng tắm, đóng cửa lại, Quách Nhung kéo Quách Tiền đến bên người, thương lượng với nó: “Con xem, con đừng nghĩ ghép mẹ và ba con thành một đôi nữa, nếu không về sau mỗi ngày mẹ đều phải tắm rửa như ba con, còn có thể chịu nổi sao? Ngày tháng quả thực quá khó sống rồi.”
Quách Tiền: “Mẹ, sao mẹ lại giống hệt như mèo, không thích tắm rửa? Ngẫm lại ba con đẹp như vậy, mẹ không thể khắc phục một chút vấn đề nho nhỏ này sao?”
Trong phòng tắm truyền đến thanh âm Thuần Vu Tức, “Hai người nếu không muốn để tôi nghe thấy, thì đừng nói lớn tiếng như vậy.”
Quách Nhung và Quách Tiền cùng nhau cười ha ha ha. Vợ của bạn học cũ đi ngang qua cửa, nghe bên trong có tiếng cười hi hi ha ha, trở về cảm thán với chồng, “Người bạn học của anh đó, tình cảm với vợ thật tốt, vừa rồi em nghe thấy người một nhà bọn họ cười cười nháo nháo, thật vui vẻ.”
Bạn học cũ cũng cảm thán, “Đúng vậy, nghe nói cậu ấy đang làm lão bản, công việc nhiều lại bận, ngày nghỉ còn mang vợ con đi du lịch. Lúc chúng ta đi học vẫn ngồi cùng bàn, lúc ấy cậu ấy giống như anh, nhỏ nhỏ gầy gầy, vóc dáng không cao, giống cô gái nhỏ, nhưng lại đặc biệt hung, thường xuyên đánh nhau với người khác.”
“Đánh nhau?” Vợ hắn không quá tin tưởng, “Bạn học của anh nhìn thực văn nhã a, không giống như sẽ động thủ đánh nhau với ai.”
“En đừng không tin, cậu ấy hung hơn anh nhiều, ai dám khi dễ cậu ấy, nói lung tung về nhà cậu ấy thì cậu ấy tìm người ta đánh nhau, đánh không lại, tự đánh đến máu mũi chảy xuống, cậu ấy cũng không lau, mang theo mặt dính máu đi văn phòng tìm giáoviên, về sau đứa bé đánh nhau với cậu ấy bị phê bình. Khi đó lớp học chúng ta có mấy học sinh lưu manh đều nhìn cậu ấy không vừa mắt, bắt mọi người xa lánh cậu ấy, chỉ có anh lặng lẽ nói chuyện cùng.”
“Em thấy bây giờ anh to như vậy, còn tưởng rằng trước kia anh nói với em khi còn nhỏ bị khi dễ là bịa ra để lừa gạt em đó.”
“Ha ha ha ha! Lừa em làm gì, đương nhiên là thật, lúc còn nhỏ không hiểu chuyện mà, nếu là anh hiện tại, những nhãi ranh đó anh dùng một chân liền đá bay.”
Thuần Vu Tức nằm nghiêng bên trái, Quách Tiền nằm giữa, Quách Nhung ngủ ở bên phải. Nàng và Quách Tiền không ra tiếng, giống như thực nhanh là ngủ rồi, nhưng Thuần Vu Tức vừa rồi có vẻ mặt mệt mỏi, tắm xong lại không muốn ngủ, lăn qua lộn lại.
Quách Tiền lặng lẽ chọc lưng hắn, gọi: “Ba, có phải ngủ cùng mẹ con nên quá khẩn trương, ngủ không được hay không a?”
Thuần Vu Tức xoay người lại, nhỏ giọng nói với nó: “không phải, là giường quá nhỏ, ngủ không quá quen.”
Quách Nhung thoạt nhìn giống như ngủ rồi đột nhiên mở to mắt: “Dù sao cũng chưa ngủ, không bằng chúng ta nói chuyện ban đêm a, vừa rồi trên bàn tiệc bạn học của anh nói lúc còn nhỏ anh thực nhỏ gầy, có phải thường xuyên bị khi dễ không?”
Thuần Vu Tức chần chờ rồi ừ một tiếng, sau đó mới thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, toàn bị coi là con gái, còn bị đánh mặt mũi bầm dập.”
“thật hay giả? Quá đáng thương đi?” Quách Nhung cảm khái, năm đó nàng chính là giáo bá, nào có ai dám khi dễ nàng.
“Ba ba khi còn nhỏ thật đáng thương a! Nhưng tất cả đã qua đi!” hiện tại Quách Tiền là bá chủ trong lớp, cũng rất có hiếu tâm mà vỗ vỗ cánh tay hắn.
Thuần Vu Tức đột nhiên diễn quá độ, bắt đầu bán thảm, hình dung chính mình thành một tiểu đáng thương chịu đủ gió táp mưa sa, làm cho hai mẹ con vỗ về hắn nửa ngày, đến ngày hôm sau lái xe đi đạo quan trên núi, người làm biếng như Quách Nhung còn chủ động nói tự mình lái xe, để Thuần Vu Tức ở ghế sau nghỉ ngơi.
“Vợ cậu là đau lòng cậu ngày hôm qua uống rượu đó, để cậu nghỉ ngơi nhiều.” Bạn học cũ trêu ghẹo bọn họ, lại đi đón mấy lữ khách khác cũng muốn cùng theo đi đạo quan thăm viếng, bởi vì không phải tất cả mọi người đều có xe, hắn dứt khoát lấy hai chiếc minibus, hắn và em trai hắn mỗt người lái một chiếc, chở cha mẹ và bảy tám lữ khách lên núi.
Cùng lúc đó, hai gã đàn ông truy tìm đám người Thuần Vu Tức không ngủ không nghỉ cũng rốt cuộc tìm được đến nơi. Lái cái xe minibus rách nát đó đi theo đám người kia không xa.
“Sao lại có nhiều người cùng đi như vậy?”
“Bọn họ nhiều người như thế, khẳng định là không thể động thủ, chúng ta theo phía sau, chờ bọn họ đi lạc lại nói.”
Hai người thương lượng xong, một đường theo đến dưới chân núi đạo quan, thấy một đám người xuống xe bắt đầu chụp ảnh, vận động thân thể, bọn họ liền đỗ lại ở gần đấy không nhúc nhích.
“Còn may người ở đây không nhiều như thủ đô.” Gã cao gầy trong lòng xúc động.
Gã ục ịch đôi mắt nhìn chằm chằm Thuần Vu Tức, giơ tay cầm bình nước khoáng uống, phun ra nói: “Chúng ta ở phía dưới này chờ, đừng để hắn phát hiện, rút dây động rừng.”
Thuần Vu Tức nghỉ ngơi một đường, lúc này tinh thần khá tốt, nhưng hắn cứ cảm thấy hình như có người nào đang nhìn hắn, nhìn xung quanh khắp nơi rồi lại không phát hiện cái gì dị thường.
“Mau vào đi, đều đi theo tôi!” Bạn học thét to, bảo bọn họ cùng nhau đi vào đạo quan thăm viếng, còn riêng mời biểu thúc làm đạo sĩ ra chiêu đãi mọi người, đại sư đó là đạo sĩ hiện đại tiêu chuẩn, há mồm tiếng anh, ngậm miệng tiếng Pháp, có thể nói học thuyết điển cố Đạo gia, có thể thuộc đạo thư, còn có thể nói khoa học phát triển, trong túi có ipad, là nhân vật hoạt ngôn.
“Mọi người nếu đã đường xa thăm viếng đến dâng hương, cũng là có tâm, trong quan chúng ta năm nay mới vừa đưa ra thăm quan trực tuyến, cài cái APP này, mùng một mười lăm có phát sóng trực tiếp pháp hội, còn có WeChat này, là WeChat của đạo khán chúng ta, có thể xem một chút.” biểu thúc đạo sĩ nhìn dáng vẻ là phi thường quen thuộc việc này, một lần thao tác tự nhiên lưu loát, dẫn bọn họ đi nơi nơi, còn vẽ phù cho người có yêu cầu.
Bạn học cũ của Thuần Vu Tức nói chuyện với biểu thúc, bảo ông ấy miễn phí viết hai tấm phù tránh họa giải tai, đưa cho Thuần Vu Tức.
“Cầm đi, hữu dụng hay vô dụng thì tôi cũng không dám nói, nhưng tới một chuyến không thể tay không trở về.”
Phù cũng không đắt, Thuần Vu Tức không thiếu chút tiền ấy, cười nhận phù, quay đầu liền tặng tiền dầu mè trong app dâng hương trực tuyến.
Mặc dù phù này linh nghiệm hay không, cảnh sắc đạo quan trên núi vẫn thực không tồi, trên sơn đạo ở hậu viện trồng một loạt bạch tú cầu, nghe nói là vài thập niên trước có một du học sinh chạy đến đây làm đạo sĩ đã trồng ra, rất nhiều năm, tiền điện đã sửa chữa lại hai lần, tú cầu này vẫn hàng năm nở hoa.
“Tới, chụp đi, phải chụp đẹp!” Quách Nhung đứng ở trước tú cầu, làm tư thế khẽ ngửi, tự mình cảm giác đẹp vô cùng.
Quách Tiền khoa tay múa chân một lúc với di động, cuối cùng nhận thua, yên lặng dâng điện thoại cho Thuần Vu Tức bên cạnh, “Ba, nhờ vào ba.”
Thuần Vu Tức tiếp nhận di động bắt đầu tìm chỗ, chụp hai tấm không vừa lòng lắm, tự mình tới chỉ đạo Quách Nhung bày tư thế, ưỡn ngực họp bụng theo hắn, người một nhà ở chỗ này tiêu không ít thời gian.
một đám người buổi sáng tới đạo quan, trở về đã là buổi chiều. hai gã theo dõi chờ không kiên nhẫn, xuống xe dựa vào ven đường hút thuốc, hút hai bao mới nhìn thấy người ra, đi theo bọn họ một đường tới trang trại cá.
Nghe nói trang trại cá có thể ở lại, hai gã tính toán, dứt khoát xuống xe dừng chân ở trang trại cá, dù sao bọn họ chuẩn bị giết Thuần Vu Tức thì rời đi, đến lúc đó chạy ra bên ngoài, chuyện gì cũng không còn, loại việc này bọn họ rất quen thuộc.
Nhưng mà trang trại đã đầy người ở, hai gã nghe bà chủ cự tuyệt, tâm tình không tốt, lộ ra hung tướng, bạn học của Thuần Vu Tức thấy vợ bị người ta làm khó, trực tiếp đi tới đứng chỗ đó, nghiêng mắt nhìn hai đầu trâu mặt ngựa trước mặt, “Chỗ chúng ta xác thật phòng đã đầy, sao?”
Hai gã thấy hắn lớn lên cao tráng, lại gặp Thuần Vu Tức mấy người xuống lầu ăn cơm chiều, không muốn để ai chú ý, đành phải đầy mình tức tối đi ra ngoài, không dám đi xa, sợ Thuần Vu Tức nửa đường biến mất không thấy, đành phải nằm ở trên xe nhìn chằm chằm.
“Con trai, mẹ cảm giác hai người kia có điểm không thích hợp.” Mẹ của bạn học mở trang trại cá vài thập niên, đã gặp người muôn hình muôn vẻ, vừa rồi thấy hai người đó ánh mắt lén lút nhìn nơi nơi liền cảm thấy không đúng, đi ra ngoài ao bắt cá về nấu ăn, trên đường thấy hai người kia nằm ở cách đó không xa nghỉ ngơi trong một chiếc xe, trong lòng càng cảm thấy không đúng, liền tìm con trai tới nói với hắn chuyện mình hoài nghi, “Sợ không phải nhân lúc bây giờ đông người, làm chuyện ăn trộm ăn cắp, cướp bóc a, còn có khả năng bắt trẻ con!”
Loại chuyện này mỗi nơi đều có, chỗ bọn họ ngẫu nhiên cũng sẽ nghe nói đâu đó có người bị cướp tiền, nhà ai mất trẻ con, đặc biệt là lúc mùa du lịch thịnh vượng, người đồng liền dễ xảy ra chuyện.
Thuần Vu Tức thực nhanh nghe thấy bạn học nói việc này, bọn họ nghi ngờ hai gã kia có vấn đề, không có chứng cứ nên nhắc nhở người ở trang trại cá trước, buổi tối không nên chạy loạn ra ngoài, ban ngày đi ra ngoài thì mọi người cùng nhau, tiền nong phải bảo quản tốt.
“Mọi người cũng không cần sợ, tôi có em họ, công tác ở đồn công an huyện, ngày mai tôi gọi chú ấy tới trang trại cá ăn một bữa cơm, những người len lỏi đến giựt tiền, sợ nhất nhìn thấy cảnh sát, nếu thực sự có ý xấu, khẳng định tự mình bị dọa chạy.” Bạn học nói được thì làm được, ngày hôm sau, có mấy cảnh sát tới trang trại cá.
Em họ làm cảnh sát cười nói: “Em nói tới ăn cơm, mấy đồng sự dù sao cũng không có việc gì, liền cùng nhau tới, lần trước mọi người ăn cá dì hai làm, đều nói ngon, nghĩ khi nào lại tới cùng nhau ăn một bữa!”
Bên này ăn cơm vô cùng náo nhiệt, bên kia hai gã ở trên xe cả đêm giờ phút này có chút kinh hồn táng đảm.
“Sao có cảnh sát tới đây? Có phải Thuần Vu Tức phát hiện chúng ta, báo nguy không?” Gã cao gầy nhớ tới hai đồng lõa bị bắt giữ, trong lòng thấp thỏm, “Lúc trước ở thủ đô, bọn lão Uông cũng bị bắt, sao lại trùng hợp như vậy?”
“Sợ cái gì!” Gã ục ịch âm âm trắc trắc nói: “Chúng ta xem tình huống trước rồi lại nói!”
……
Em họ cảnh sát nghe thấy hoài nghi, vung tay lên: “Việc nhỏ, lúc chúng em đi sẽ qua nhìn xem, thật là người xấu thử một lần liền ra.”
Bọn họ cơm nước xong rời đi, quả nhiên đi tìm hai gã đó, cũng chưa nói gì, chỉ giống nói chuyện phiếm hỏi hỏi hai người người ở nơi nào, tới làm gì. Gã ục ịch còn coi như trấn định, trả lời bậy bạ hai câu, thấy bọn họ định bỏ đi, trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra.
Ai biết mấy cảnh sát đi ra ngoài không bao lâu, trong đó một người tuổi hơi lớn tuổi bỗng nhiên a một tiếng, đập lên đầu mình, “Tôi nói sao lại quen mắt thế, người vừa rồi kia, gã cao gấy ở ghế phụ hình như là tội phạm gian ɖâʍ phụ nữ bị truy nã lần trước kia, trong huyện chúng ta còn có người tới tuần tr.a đó!”
Vài người khác đều hơi ngạc nhên, theo bản năng nhìn về phía minibus đang đỗ ở kia.
trên xe hai gã nghe thấy lời này, cũng hồ đồ, sau đó bọn họ phản ứng lại, gã ục ịch nhanh chóng khởi động xe muốn chạy.
“không được, khẳng định là bọn họ, bọn họ muốn chạy, mau ngăn lại! Mau gọi điện thoại về cục phái người chi viện!”
PS: Còn có app dâng hương trực tuyến đó!