Chương 44
Đường Ninh gặp phải Lâm Gia và La Tinh Tinh cũng không để trong lòng nhiều. Cô biết sau chuyện đấu giá hôm trước cô ta cũng thông minh ra ít nhiều. Nhưng La Tinh Tinh lại khác, cô ta luôn biết tiếu lý tàng đao. Chỉ là cô có hơi bất ngờ khi biết cô ta quen biết với Phùng Diệp Nam.
Lâm Hạ bên cạnh nghiêng đầu nhìn sang Đường Ninh: "Cậu không thoải mái sao?"
Đường Ninh cười cười, nói: "Hai người kia vẫn chưa có cái năng lực khiến tớ bận tâm, cậu đừng lo. Chỉ là tớ đang nghĩ đến chuyện phá hoại nhà họ Lâm khiến họ gà bay chó sủa một chút cho vui."
Lâm Hạ sững sờ nhìn Đường Ninh.
"Cơ hội là do cậu dành lấy thôi, hôm trước cậu có nói đã tìm đến mấy người bạn của ông ngoại cậu, nếu người con trai kia có cách để liên lạc tại sao chúng ta không đến chào hỏi một chút nhỉ?" Mặc kệ hữu dụng hay là vô dụng cũng nên đi một chuyến thử.
Lâm Hạ nhẹ giọng nói: "Tớ đã đi nhưng anh ta chỉ nói mấy câu đại loại như đồng tình với tớ, ngoài ra cũng chẳng nói gì đến chuyện muốn hợp tác hay giúp đỡ gì cả."
Cuối hành lang chính là phòng riêng của bọn Mạc Cách. Mạc Cách vẫn như xưa vẫn cứ một vẻ tiêu sái trước sau như một. Nhìn thấy Lâm Hạ ngay lập tức thi nở nụ cười vạn người mê. Khoé miệng Đường Ninh khẽ nhếch nhìn Mạc Cách trước mặt, không quên nhắc nhở Lâm Hạ vài câu: "Tại sao vẫn chưa chấp nhận anh ta?" Nhà họ Mạc là một trong bốn gia tộc lớn ở thành phố J này, nếu Lâm Hạ nắm được Mạc Cách tình thế sẽ chuyển biến rất nhiều.
Thương nhân trọng lợi ích, một cô gái nhỏ nhắn như Lâm Hạ chắc chắn sẽ không lọt nổi vào mắt xanh của họ. Nhưng nếu Lâm Hạ thành công trở thành vợ của Mạc Cách thì mọi chuyện sẽ khác....
Lâm Hạ nhìn Mạc Cách phía trước, cô khẽ mỉm cười nói: "Cách thích thời trang."
"Anh ta sẽ không thể cả đời theo mãi trong giới đó." Người mẫu thanh xuân trôi qua rất nhanh, dù Mạc Cách có yêu thích đến đâu cũng phải hiểu rõ điểm này: đây là nghề không thể lâu dài.
Lâm Hạ cúi đầu cười nói: "Tớ chỉ...không muốn trở thành gánh nặng của anh ấy." Cô không được ai quan tâm, từ ngày mẹ mất đã chẳng còn ai muốn chăm sóc cô nữa nhưng bỗng nhiên một người đàn ông xuất hiện săn sóc cô tỉ mỉ, làm sao cô có thể không rung động đây?
"Có thể anh ta không thấy đó là gánh nặng gì?" Đường Ninh cười nói. Cô hiểu Cách rất rõ. Cho dù Lâm Hạ có là gánh nặng anh ta cũng chỉ thấy toàn là mật ngọt thôi. Cô chưa bao giờ nghĩ đến Cách và Lâm Hạ sẽ có ngày yêu nhau như hôm nay.
Lâm Hạ trầm mặc nhẹ giọng nói: "Tớ cần thêm thời gian."
"Không cần phải suy nghĩ nhiều, Lâm Hạ, hạnh phúc là phải do chính bản thân mình đi tranh thủ không thể dựa vào ai cả." Con gái muốn độc lập không thể chỉ dựa vào đàn ông, hơi hơi chút lại muốn nhờ vả. Đường Ninh thấy bà Đường nói rất đúng, chuyện gì con gái chúng ta cũng giành thì đàn ông phải sống thế nào đây?
Hai người vừa đi vừa nói chẳng mấy chốc đã bước vào phòng, trong phòng chỉ có Cách, Diệp Tu Văn và Từ Thịnh, Ngạn Tĩnh không đến.
Diệp Tu Văn cầm gậy golf trong tay, cười trêu ghẹo: "Cuối cùng cũng có thể diện kiến hai con người vô cùng bận rộn này. À, bác thế nào rồi? Cũng muốn đến thăm nhưng sợ nhiều người lại quấy rầy bác ấy dưỡng bệnh."
Đường Ninh hướng ghế sa lông bên cạnh ngồi xuống: "Cám ơn đã quan tâm, ba em đã hết bệnh ngày mai có thể xuất viện."
Từ Thịnh cười nói: "Đã sớm nhắc em, bác ấy chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu."
Mạc Cách nhanh chân ngồi bên cạnh Lâm Hạ sau đó nhìn về phía Đường Ninh quan tâm hỏi: "Hôm qua gặp Lưu Hành Trường thế nào?"
Đường Ninh gật đầu: "Tất cả đều hết sức thuận lợi, Cách, cám ơn anh."
Mạc Cách cùng Đường Ninh trò chuyện, Diệp Tu Văn và Từ Thịnh thấy Lâm Hạ liền muốn cùng cô tranh tài. Lâm Hạ quay sang Đường Ninh nói một tiếng sau đó quay đi đánh golf cùng Diệp Tu Văn và Từ Thịnh.
Đối với chuyện của nhà họ Đường, Mạc Cách luôn thấy kì quái không hiểu sao tất cả cổ đông đều đồng loạt rút vốn? Đây phải chăng chỉ là chuyện trùng hợp?
"Ninh Ninh, em có cảm thấy chuyện này có vấn đề không?"
"Cảnh sát nói có người cố ý phóng hoả nhưng vẫn đang trong quá trình điều tra." Không chỉ có Mạc Cách, Đường Bác cũng nghĩ như vậy, đặc biệt Ngạn Phong còn vì chuyện này mà tìm đến cô khiến cô càng thêm hoài nghi. Chắc chắn Ngạn Phong có dính dáng đến chuyện của các cổ đông nhưng chuyện phóng hoả thì cô không dám nói. Ngạn Phong không phải quân tử nhưng cũng chưa đến mức không từ thủ đoạn.
Mạc Cách nhìn cô gái đang đánh golf trước mặt trong mắt có vài phần ôn nhu sau đó hướng tầm mắt về nhìn sang Đường Ninh: "Chuyện nhà em Tĩnh cũng có hỏi anh. Tuy cậu ấy không tìm em nhưng trong lòng rất lo lắng, rất muốn đến bên giúp đỡ em."
Nhắc đến Ngạn Tĩnh cô lại không tự chủ suy nghĩ đến cái chuyện kia, đáy lòng có chút phức tạp. Cô cười nói: "Những người khác em có thể không biết nhưng Tĩnh em hiểu rất rõ. Em chưa hề trách cứ anh ấy." Hơn nữa cũng không có tư cách oán trách anh ấy.
"Đúng rồi, em còn nhớ hôm sinh nhật Tu Văn, hai chúng ta cùng gặp cô gái kia dưới lầu không?"
Đường Ninh ngẩn ra.
Mạc Cách giải thích: "Chính là cái cô có tên La Tinh Tinh gì đó, lúc đó quan hệ giữa em và cô ta cũng không tệ. Sau đó em nói cho anh biết cô ta thích Tĩnh vì thế em dần dần xa lánh không muốn dính líu gì đến cô ta."
"Ừm, em cũng vừa mới chạm trán cô ta. Có chuyện gì sao?"
"Cô gái này cũng rất cao tay. Mấy hôm trước anh thấy cô ta và Trần Đổng cùng đi vào quán rượu."
Đường Ninh chậm rãi quay đầu, có chút khó tin nhìn Mạc Cách: "Trần Đổng? Anh nói là Trần Đổng một trong những cổ đông của công ty nhà em?"
Mạc Cách gật đầu: "Không sai. Hạ Hạ cũng đã từng nhắc anh cái tên này, cô ấy nói cái cô La Tinh Tinh kia chính là cháu gái ruột của mẹ kế cô ấy. Cô gái này nhìn qua thì vô hại nhưng tâm cơ xem ra không đơn giản chút nào đâu. Cô ta quá mức thâm trầm, thủ đoạn cũng dùng không ít đâu." Đầu tiên là Lý Tư sau đó đến Trần Đổng.
"Nhưng Trần Đổng cũng sắp năm mươi rồi!" Đường Ninh trợn tròn hai mắt, cô hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi chuyện này. Lý Tư dù không có đầu óc nhưng ít nhất phong thái cũng nhã nhặn, tuổi trẻ sinh lực dồi dào. Trần Đổng sắp bước qua tuổi trung niên cho dù có bảo dưỡng đi chăng nữa cũng không thể quá bốn mươi tuổi.
Đường Ninh thở dài, La Tinh Tinh quá sa đoạ rồi.
"Rất nhiều người đàn ông ham mê các cô gái trẻ đẹp lại có học thức. Anh nghe nói Trần Đổng rất thích La Tinh Tinh một phần cũng do dung mạo của cô ta đến tám phần giống người vợ đã mất của ông ấy."
"..." Đường Ninh không thể nói gì hơn.
Mạc Cách nhìn Đường Ninh cười nói: "Xem ra có rất nhiều chuyện khiến em bất ngờ, Ninh Ninh em nói thử xem anh nói có đúng không?"
Đường Ninh cười khổ gật đầu: "Ai dám nói không đây? Cách, hôm qua em có gặp Ngạn Phong."
"Phong gặp em không phải cũng muốn giúp em một tay hay sao?" Nếu đúng như vậy, xem ra công lao của Tĩnh cũng không nhỏ đâu. Không ai có thể hiểu rõ chuyện này hơn Mạc Cách, Tĩnh rất dễ kích động, kiêu căng tự mãn đã lâu nhưng hơn hai lần đều bị Đường Ninh từ chối tình cảm, trong lòng không thể quên cô cũng không dám xuất hiện trước mặt cô. Ngạn Phong hẹn gặp Đường Ninh chắc chắn không thể tránh khỏi liên quan đến Ngạn Tĩnh.
"Miễn cưỡng cũng có thể nói như thế." Đường Ninh cười khổ, nhớ đến tình cảm của Ngạn Phong đối với Tĩnh cô lại âm thầm thở dài sau đó nói với Mạc Cách: "Anh ấy muốn em và Tĩnh đính hôn."
Mạc Cách sửng sốt:" Chắc chắn đây không phải là ý muốn của Tĩnh." Đối với chuyện của bản thân, Tĩnh sẽ tự mình đi làm, chuyện này mà nhờ đến Ngạn Phong thật sự không hề thích hợp. Hơn nữa chuyện tình cảm của Đường Ninh và Lạc Nhất Phàm, Tĩnh cũng đã biết.
"Em biết chuyện này không hề dính líu gì đến anh ấy nhưng Cách, anh có cảm thấy Ngạn Phong quá quan tâm để ý đến Tĩnh." Đường Ninh dò hỏi.
Mạc Cách trầm ngâm một chút rồi nói: "Phong luôn bảo vệ Tĩnh, anh ấy cũng đối xử với bọn anh rất tốt."
Đường Ninh cười, vô ý nói đề tài này rồi thôi. Rất nhiều chuyện không thể nói quá nhiều, cô chỉ hi vọng Đường Bác và Lạc Nhất Phàm sẽ đàm phán thành công.
Bên ngoài mưa bão nổi lên, khắp nơi toàn là nước. Đường Ninh cùng Lâm Hạ đứng bên trong nhìn ra hơi lo lắng. Mạc Cách và bọn Diệp Tu Văn đi lấy xe, cô và Lâm Hạ đứng chờ.
"Tớ và Cách đưa cậu về nhà trước nha?" Lâm Hạ hỏi.
Đường Ninh ngẩn ra, ánh mắt mang theo vài phần trêu tức nhìn Lâm Hạ: "Hai người đi chung à?"
Lâm Hạ đỏ mặt nhẹ lắc đầu: "Không có." Chỉ là tình cờ đôi lúc Cách sẽ xuất hiện trước nhà cô, biểu hiện vô cùng mệt mỏi đáng thương rồi cứ như thế nghỉ qua đêm nhà cô vài hôm.
Đường Ninh nhìn mưa rơi thở dài nói: "Tuần này trôi qua quá chậm." Mọi chuyện đều cứ như một giấc mơ. La Tinh Tinh gặp gỡ Trần Đổng, các cổ đông đồng loạt rút vốn. Nhưng cô cảm thấy cho dù La Tinh Tinh có giống vợ trước của Trần Đổng đến thế nào đi chăng nữa cũng không có khả năng ảnh hưởng đến sự phán đoán và quyết định mang tính chiến lược của ông ấy.
Rất nhiều chuyện cứ ẩn ẩn hiện hiện như phủ một lớp sương mù khiến cô không thể hiểu nổi. Đường Ninh cảm thấy cô nên gọi cho Phùng Diệp Nam. Mấy hôm trước Phùng Diệp Nam còn rất nhiệt tình đối với cô nhưng cô lại không có lý do gì để gọi cả. Chuyện của Lý Tư, Phùng Diệp Nam đã biết, hiện nay La Tinh Tinh lại có quan hệ với Trần Đổng có khi Phùng Diệp Nam muốn cái gì đó từ ông đó nên mới đi tranh thủ tình cảm với La Tinh Tinh.