Chương 82: Người thừa kế công tước vs nữ phụ phế vật phản công (22)
Vương Tinh Linh lập tức giận dữ, suối sinh mệnh vẫn luôn là bảo vật quan trọng của tộc Tinh Linh, cho dù là tộc nhân tộc Tinh Linh cũng không thể tuỳ tiện đi vào, bây giờ, lại có người ngoài xông vào, hơn nữa còn tạo động tĩnh lớn vậy!
Ma Vương cảm nhận được hành động của tộc Tinh Linh, có khổ nhưng không nói được.
Lúc này chính là lúc quan trọng với hắn, tuyệt đối không được chút sơ xuất nào. Nếu tộc Tinh Linh tấn công hắn thì...
Lúc vương Tinh Linh dẫn tộc nhân tới, thấy một bóng người đang ngồi ở trong dòng suối sinh mệnh.
Không ngờ là linh thể!
Vương Tinh Linh nhìn qua suối sinh mệnh đầu tiên, cảm thấy đau lòng không dứt... dựa vào lần hao mòn này, chắc chắn mấy chục năm nữa mới nuôi lại được.
Ông ta đang muốn mở miệng ra lệnh cho thuộc hạ công kích, đột nhiên linh thể trong suối mở miệng nói: "Ta tới đây, thật ra là ngoài ý muốn. Các ngươi thấy đấy, ta đã ngồi ở trong này, nếu như bây giờ đi ra, các ngươi tổn thất gì thì cũng đã tổn thất, cũng không thể bồi thường lại. Nếu như có thể cho ta ngồi lại trong này bảy ngày, ta có thể thề, chờ khi ta ra, sẽ nói cho các ngươi biết tin tức liên quan tới cây sinh mệnh."
Mấy chữ cây sinh mệnh vừa ra khỏi miệng, đám người Tinh Linh ở đây đều kích động cả lên.
Vương Tinh Linh cũng không ngoại lệ, lông mi trắng như tuyết của ông khẽ run, nghi ngờ nói: "Người ngoại tộc, ngươi thật sự biết tin tức liên quan tới cây sinh mệnh ư?"
Người đàn ông trong suối mở miệng uể oải: "Ta có thể thề với thần ánh sáng, nếu ta nói dối, đồng ý chấp nhận hình phạt của thần."
Đối với toàn bộ sinh linh trên đại lục này mà nói, thề với thần là lời thề thành tín nhất, vương Tinh Linh tin hắn.
"Vậy chúng ta có thể phá lệ, cho ngươi ở trong suối sinh mệnh bảy ngày, bảy ngày sau, ta sẽ dẫn tộc nhân tới đây chờ ngươi." Vương Tinh Linh nói xong đang chuẩn rời đi.
Lúc này xảy ra điều lạ.
Suối sinh mệnh vốn đang yên tĩnh bỗng nhiên bị chấn động lớn, mà linh thể trong suối nhắm chặt hai mắt, hoàn toàn không biết tình hình xung quanh gì cả, chắc chắn là đã mất đi ý thức.
Tộc nhân của tộc Tinh Linh đang ngạc nhiên với điều kỳ lạ ở suối sinh mệnh, đột nhiên có mùi xa lạ bao phủ toàn bộ cấm địa.
Giống như là mùi của một loại hoa nào đó, nhưng tộc Tinh Linh rất hiểu tự nhiên lại không thể ngửi ra được là loài gì.
"Mau nhìn!" Đột nhiên có một Tinh Linh kêu lên hoảng sợ, chỉ vào người đàn ông trong suối nước.
Thấy xung quanh linh thể trong suối nước nở ra vô số đóa hoa màu trắng.
Một bông hoa này rất lớn, cánh hoa tầng tầng lớp lớp, đẹp mà không yêu, diễm mà không tầm thường, mang theo một vẻ đẹp đoan trang tinh khiết.
Lại là loại mà tộc Tinh Linh chưa từng thấy, mùi thơm lúc trước, rõ ràng cũng tản ra từ nơi này.
Ngay lúc đó, chỗ vai trái của người đàn ông nhắm mắt ở trong suối nước, từ từ hiện lên dấu ấn, giống như thẩm thấu từ da thịt ra, chính là một đóa hoa không biết tên.
Tộc Tinh Linh bị biến hóa này làm cho ngạc nhiên, bọn họ cảm thấy rõ ràng, khi những bông hoa lạ này hiện lên, đột nhiên toàn bộ sinh vật quanh suối sinh mệnh lớn mạnh hơn nhiều.
Lúc này người đàn ông trong suối nước mở mắt.
Đó là một đôi mắt như thế nào.
Lần đầu tiên nhìn vào, bên trong lạnh lùng trống vắng.
Lần thứ hai nhìn vào, biến thành sinh trưởng và luân hồi vô tận.
Nhìn thêm lần nữa, trong ánh mắt này lại tràn đầy thương xót và từ bi.
Ánh mắt như vậy, ánh mắt như vậy, để tất cả người tộc Tinh Linh chỉ muốn nhắc tới một chữ:
Thần.