Chương 33: Phượng hoàng
Lát bạch ngọc đã làm cho người ta kinh ngạc, nhưng nhìn thấy kì trân dị bảo trong cung càng làm cho người ta cứng lưỡi. Chỉ bàn về chiếc ghế phượng hoàng đang đặt tại đại sảnh cũng là do hoàng kim chế tạo, bốn phía có mười viên dạ minh châu chiếu rọi tựa như phượng hoàng đang bay múa, câu hồn đoạt phách của người ta.
“Oa… thật là xinh đẹp” Các cung nữ phát ra tiếng kêu sợ hãi, trong lòng ngầm khẳng định đây là cung điện chỉ có hoàng hậu mới đủ tư cách ở. Phượng hoàng là tượng trưng cho hoàng phi, trong lòng các nàng không hẹn mà cùng cảm thấy Tiêu Tương Phi chính là hoàng phi của Hiên Viên vương triều.
Nàng đứng trước mặt chim phượng hoàng tinh tế thưởng thức, lúc ở hiện tại các loại trang sức đồ châu báu đều đã gặp qua quả thật chưa từng thấy Phượng hoàng xinh đẹp tinh xảo như vậy, hơn nữa là do hoàng kim chế tạo giá trị liên thành.
“Chúc mừng tiểu thư” Hỉ nhi bên cạnh nàng nói chúc mừng đầu tiên những người khác cũng rối rít phụ họa theo.
Nàng nhìn Hỉ nhi mà không hiểu gì, chẳng lẽ là lấy được một phượng hoàng giá trị liên thành như vậy? Mà còn là tòa Hướng Dương cung, tựa hồ tất cả đều không đem theo được chỉ có thể để ngắm thôi.
“Tiểu thư, có muốn vào bên trong tẩm cung xem một chút không?” Nộ nhi không thể chờ đợi nhìn sảnh cung bài biện xa hoa như thế, không biết bên trong còn có gì kinh hỉ nữa.
“Được” Nàng cũng quan tâm chỗ ngủ của mình, ngủ ngon mới có thể ăn ngon, có hoàn cảnh thoải mái người mới thoải mái.
Chúng cung nữ vây quanh nàng như sao vây quanh trăng sáng cùng đi tới hướng tẩm cung, trong lòng mọi người cũng rất tò mò, bên trong đến tột cùng là trong như thế nào đây.
Nàng cũng rất tò mò, nói tóm lại cung Hướng Dương này thật xinh đẹp, là nơi mà tất cả các cô gái đều ao ước quả thật là nơi trong mộng của các thiếu nữ ở trong cung.
Họ đi vào bên trong rồi dừng bước. Đây là nơi cho người ở sao? Không, nếu là nơi cho tiên nữ cũng thấy quá mộng ảo. Chỉ thấy trong phòng ngủ sa màn màu trắng tuyết phất phới, gian phòng chính giữa đặt giường gỗ thượng hạng khổng lồ, đầu giường là hai con phượng hoàng được chế tạo bằng hoàng kim đang giương cánh, trong mắt phượng hoàng là hai khỏa bảo thạch màu đen, lông vũ được tạo thành từ các loại bảo thạch khác, bốn viên dạ minh châu được trang trí ở bốn góc mà trên bàn là Mẫu Đơn nở rộ.
Miệng mọi người vẫn chưa khép lại, coi như cung nữ vào cung nhiều năm cũng chưa chắc có thể gặp nhiều kì trân dị bảo như thế đều được điêu khắc tinh tế.
Ngay cả nàng cũng thật sự bị rung động, lúc ở bên ngoài nàng cũng chỉ thấy thật kinh ngạc, thế nhưng có thể có số lượng lớn như thế nàng không thể không vì sự giàu có của vương triều này mà rung động.
Giống như đang nằm mơ, nàng nhẹ nhàng tới trước giường, hai con phượng hoàng kia so với con phượng hoàng bên ngoài làm bằng hoàng kim càng để cho nàng thêm kinh ngạc. Khắp nơi là hoàng kim, bảo thạch thật không dễ dàng gì thấy được. Hai con phượng hoàng giống nhau như đúc, bảo thạch đếm cũng không hết, cái này cần có bao nhiêu bảo thạch a, cần bao nhiêu tay nghề a. Thật lợi hại.
“Tiểu thư, Tương phi nương nương tới bái phỏng, nương nương đang chờ bên ngoài cung” Đang lúc mọi người quên hết tất cả, cung nữ canh giữ sảnh cung chạy vào báo.
Tương phi? Cái tên này khiến nàng thanh tỉnh, tên cũng giống nàng chỉ là nàng không biết nàng ta đến làm gì, muốn gặp mình? Hay đến dò xét? Hay nịnh bợ lôi kéo?