Chương 29
Khi hai người biến mất trong màn đêm ,lòng của họ ngỡ ngàng trước một màn này thì một chàng trai cảnh sát trẻ chạy lên nhìn ông khó hiểu,bất mãn với ông.
“Đội trưởng vì cái gì thả họ đi, hắn là kẻ cần giam tù mà, còn nữa đội trưởng sao ngài thấy tấm thẻ đen của cô gái đó mà thay đổi vậy”
“đúng đấy đội trưởng, ngài làm sao vậy,rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy”
“Xuy,…hơn nữa nói cái gì sẽ khiến hắn trở nên mạnh nhất, đúng là mơ mộng hão huyền quá đi”
“ cô ta đẹp vậy mà đầu óc có vấn đề sao , không lo học mà lại lo chuyện này, cô ta tưởng bản thân là chủ tịch à trời”
Một cậu khuôn mặt dễ nhìn cau mày nhìn phương hướng họ biến mất khinh thường cùng đáng tiếc cho một mỹ nữ xinh đẹp .
(tg: coi thường chị băng đó à, biết ai không mà dám nói vậy *trợn mắt khinh bỉ*)
Ông nheo mắt, nhìn phương hướng biến mất kia lại nhìn tấm thẻ màu đen đặc biệt đen tuyền, sau đó ông nghe tiếng mấy tiểu cảnh sát bất mãn, ông bất đắc dĩ trừng mắt.
“các cậu nghĩ tôi là người dễ tha họ đi như vậy sao”
“A”
“Eh”
“vậy …tại..sao”
Ông bất đắc dĩ ,thở dài , ông khuyên nhủ các cấp dưới, chỉ hy vọng không nên làm quá lên,không thì xong đời ,dẹp cơ sở nơi này quá .
“các cậu tốt nhất không nên chọc đến vị tổ tông này , chọc ai thì chọc ,bắt ai thì bắt tuyệt đối không nên là người này,
nếu không hậu quả các cậu không gánh nổi đâu, hơn nữa ,điều quan trọng nhất là các cậu tưởng cô ấy còn là học sinh sao”
Các cảnh sát trẻ nghe cảnh sát trưởng nói vậy, bọn họ nghi hoặc khó hiểu,không tin, rốt cuộc là sao chứ, một người lên tiếng thay tiếng lòng của họ.
“vậy cô ấy rốt cuộc là ai mà khiến đội trưởng phải kính nể vậy, không phải cô ấy vẫn còn học sinh sao,cùng lắm thì con nstrong giàu của gia tộc nào thôi”
“haiizz, được rồi tôi nói một lần duy nhất hy vọng các cậu phải nhớ kĩ vị tổ tông này đấy”
“Ồ,chúng tôi đã biết”
dù gì họ thật sự muốn biết a,có thể khiến cảnh sát trưởng sắc mặt từ lạnh lùng liền thay đổi thành người kính sợ, tôn sùng vậy.
“Cô ấy không phải học sinh như các cậu nghĩ, cô ấy còn là thượng tá nổi tiếng nhất trong giới quân đội ,đặc công này”
“ồ”
“nhưng không phải chỉ là chức danh thôi sao, có cần làm quá không vậy”
Cậu cảnh sát trẻ cau mày bất mãn, dù lòng kinh sợ trước thân phận này nhưng cậu vẫn cảm thấy không cho là đúng mà phản bác lại.
Cảnh sát trưởng trừng mắt ,tức giận cậu này, ông quăng tấm thẻ đen đặc biệt này cho cậu cảnh sát trẻ.
Cậu bối rối cầm tấm thẻ ,bất giác nhìn nó thì kinh ngạc, tấm thẻ nhìn đơn giản,không có chữ,
chỉ có hình hoa văn nổi bật nhưng cái đặc biệt nhất chính là biểu tượng hình ngọn lửa màu đỏ ,xung quanh ngọn lửa là đóa sen tím .
“thưa ngài như vậy là sao, tấm thẻ này không có chữ chỉ có biểu tượng kì lạ thôi mà,có gì khiến ngài phải nhìn nó mà kinh sợ như vậy”
Cậu quả thật khó hiểu a, chẳng phải tấm thẻ thôi sao ,mấy người xung quanh nghe thế liền giành nhìn tấm thẻ, biểu cảm cũng giống cậu cảnh sát trẻ như vậy .
“Đúng thế ,chẳng qua là tấm thẻ màu đen có hoa văn không có chữ ,chả có gì đặc biệt”
“thật kì quái quá đi”
“…”
“các cậu nghĩ cô ấy chỉ có thân phận như vậy là khinh thường được sao, cô ta không chỉ có thân phận như vậy ,
các cậu nghĩ xem một cô gái chưa đến tuổi hai mươi thì trong vòng hai năm đạt được chức thượng tá như vậy.
Không phải nói chơi không mà còn nổi tiếng nhất là được nhiều người tôn sùng ,kính sợ trước thực lực khủng bố của cô ấy, có rất nhiều người trong quân đội rất bất mãn cô ấy,
nên luôn bị khi dễ,chèn ép ,nhưng cô ấy không hề sợ hãi, mà ngược lại cho bọn họ 1 chiêu nhất mạng,thủ pháp quỉ dị,tốc độ kì lạ,giống như cô ấy từng học qua môn võ công trung quốc cổ đại của môn phái nào đó,
cô ấy không chỉ có thực lực mà còn là nhà thiết kế vũ khí độc nhất vô nhị ,không giống bất kì vũ khí nào được xài như hiện nay,
nghe nói những vũ khí không được công bố đó rất được nhiều nhà đại gia tộc, các chức vị quan trọng trong quân đội.
Thậm chí có cả các hắc bạch đạo khắp nước muốn thu mua cô làm của riêng thiết kế vũ khí cho bản thân họ sử dụng,
cô ấy đều cự tuyệt,cô ấy chỉ có thể bán vũ khí này cho người cô ấy tin tưởng hoặc phải có cái giá tương xứng cô ấy mới bán.
Chính vì thế cô ấy vốn tên là Tiểu Miêu được nhiều người biết đến với cái tên nổi danh trong quân đội nhất được mọi người nhắc đến ‘Quân Vương’.
Cô ấy không chỉ là thượng tá,nhà thiết kế nổi tiếng, mà còn là người bí ẩn nhất trong thương trường.
bất cứ nơi đâu hay cứ mỗi lần họp gì thì cô đều đeo mặt nạ nên không ai biết đằng sau mặt nạ là người thế nào,
hơn nữa còn là người lãnh đạo cả hai giới hắc bạch đạo mà chúng ta kiêng kị nhất .
Chính vì thế cô ấy luôn sử dụng tấm thẻ đen đặc biệt kia là dùng để tượng trưng cho thân phận trong quân đội và thương trường.
Cô ấy có rất nhiều thân phận mà chúng ta chưa biết đến.”
“Cái gì, cô ta có nhiều thân phận như vậy sao, nhưng liệu tấm thẻ này là giả không,dù gì nhìn nó chẳng khác gì ai cũng có thể làm ra được kia mà”
“không thể giả được”
“A tớ cũng từng nghe về cái tên Quân Vương đó ,tớ cứ tưởng là truyền thuyết ai ngờ lại là người đó”
Nhiều người kinh sợ, khó tin, sắc mặt tái mét,khiếp sợ,rung động trước tin tức bạo động này.
“khoan đã sao ngài biết rõ vậy, chẳng lẽ ngài từng gặp vị thần bí trong truyền thuyết sao”
Một cậu cảnh sát trẻ chen vào tò mò ,thắc mắc hỏi cảnh sát trưởng,mọi người cũng dỏng tai tò mò muốn biết.
Ông nhìn cười đắc ý,tự hào cứ như đang khoe con dâu ấy.
“tôi từng có hai người bạn làm ăn ,một là thương trường ,người thứ hai là quân đội ,nên tôi cũng giống các cậu thôi,
rất tò mò vị này là ai ,là người như thế nào, nên họ nói cho tôi biết vài điều một chút về lịch sử huy hoàng của người này,
để nhận biết người này thì chỉ cần người này đưa ra tấm thẻ đen đặc biệt này, không được sao chép kia là biết được người đó là ai.”
“Ồ, thì ra là thế”
Mọi người bừng tỉnh hiểu ra .
Ông cười cười ,lại nghĩ nghĩ mà thở dài.
“được rồi sau này các cậu phải cẩn thận đấy,bây giờ làm việc thôi”
“A, tuân lệnh”
Mọi người rốt cuộc đã hiểu rõ mà lục đục làm việc của mình.