Chương 42: Có thực mới vực được đạo. Sống chết tính sau
Sau một hồi suy ngẫm hắn và Rey cũng theo chân nó ra ngoài. Mọi người đã tập trung đầy đủ ở phòng ăn. Bây giờ đã là 12h trưa. Ăn no đã mọi chuyện tính sau. Bọn họ cứ bàn tán xôn xao xem mình sẽ ăn gì, uống gì mà không chú ý sắc mặt của hắn và nó đang đen lại. Trùng hợp thật a~. Cả 2 người đều rất ghét cái kiểu bàn tán trước khi ăn a~. Máu nóng dồn lên não, hắn và nó đập bàn.
- Im hết cho tôi. - cả đám đang bàn tán nghe thấy vậy im thin thít, chẳng đứa nào quay mặt lại nhìn hắn và nó. - Gọi món đi. - lấy lại bình tĩnh nó lên tiếng. Đợi khi mọi người gọi món xong thì đến lượt nó:
- 1 bittet, 1 phần sashimi cá hồi, 1 salat, 1 phần mandu, 1 ly sữa tươi. - nghe nó gọi món mà hắn và Rey trợn mắt, nhiều như vậy mình nó ăn hết sao? Đã vậy nó còn gọi thêm: - sau khi ăn xong mang gà hầm thuốc bắc lên thư phòng cho tôi.
Ăn nhiều hay ít với nó không quan trọng, chủ yếu là dinh dưỡng, nó cần dinh dưỡng để bồi bổ sức khỏe. Chế độ ăn của nó cũng được xếp theo một quy trình nghiêm ngặt.
- Ăn đi, không sau này ch.ết rồi muốn ăn cũng chẳng được. - Rey thấy Ryu bỏ miếng carot ra ngoài thì phán một câu cực kỳ có duyên.
- Tôi ăn sao kệ tôi. Sống hay ch.ết kệ tôi. Không được ăn thì kệ tôi. Mắc gì anh trù tôi thế hả? Ryu phùng mang trợn má.
- Anh thấy Rey nói đúng mà! - đến lượt Kun ngu si lên tiếng. Ryna đang ăn miếng khoai tây nghe Kun nói mà muốn nghẹn luôn
- Đúng cái đầu anh. Chưa gì đã trù tụi em ch.ết rồi, muốn ăn dép không hả? - Ryna nói là làm tay cầm đôi dép bông đen giơ lên hù Kun. (đang ăn mà chơi dơ vậy mảy)
- Mấy anh chị ồn ghê! - Bo và Shyn lên tiếng. Bi, Shy và Tứ Long lắc đầu nhìn 4 tên không biết điều, đã thế máu liều còn nhiều hơn máu não, dám cãi nhau trước mặt Lão Đại.
- Liên quan gì 2 đứa. Lo ăn đi. - 4 người đồng thanh phản bác lại lời 2 đứa nhóc.
Nó khó chịu nhìn 4 con người loi nhoi đang “vui vẻ” xỉa xói nhau trước mặt. Nó không thể chơi dơ như Ryna được nên tuyệt đối không thể chọi dép vào mặt từng thằng, nếu không bây ch.ết với bà. Hừ. Muốn bị tống cổ ra ngoài khi chưa xơi được miếng cơm nào hay sao mà dám cãi nhau, hù dọa nhau các kiểu trước mặt Lão Đại nó vậy. Rõ ràng là điếc không sợ súng mà.
- Thôi im hết đi. Rey nói không sai. Trận chiến lần này không giống những trận đấu tranh giành địa bàn hay những lần thanh trừng. Lần này có đi nhưng chưa chắc đã có về, ch.ết ở trận chiến là chuyện đương nhiên. Ryu nói cũng đúng. Chưa ra trận mà đã nói những câu gàn gỡ là điều không hay. Thế nên. Có thực mới vực được đạo, sống ch.ết để sau. Ăn no đi đã. - những điều nó nói ra làm cả bọn im lặng lắng nghe. Nó nói đúng quá rồi còn gì. Lại như lúc đầu mọi người vui vẻ thưởng thức bữa trưa bình yên cuối cùng.