Chương 51: Cuộc chiến trên không
Nó đã ngồi đợi cùng với Tứ Long đã hơn 30 phút rồi, nó vốn là người trầm tĩnh đợi một chút cũng chẳng sao nhưng điều nó đang lo lắng là thời tiết. Quang Long nói cục khí tượng trung ương báo cáo rằng chỉ không đầy 2 tiếng nữa trời sẽ có gió bão, nếu tầm nhìn bị hạn chế thì rất khó hành động. Mẹ kiếp.Lão già này còn đang đợi gì nữa chứ.
Như phát hiện ra điều gì đó bất thường ở đây, lão ta là người nôn nóng đưa chuyến hàng này đi nhất không thể nào cứ cố ý chần chừ được chắc chắn đang đợi ai đó. Phải rồi. Mắt nó bỗng dưng sáng lên, nó lấy điện thoại gọi điện cho Bi.
- Lão đại. - nhóm Tứ Quỷ vừa giải quyết xong đám người của Dương Thái đang qua chỗ để hội tụ với người của hắn thì chuông điện thoại reo, thấy hiện lên số nó Bi vội vàng bắt máy.
- Tới chỗ Kun kiếm xem trên người Dương Trọng Lý có điện thoại không, rồi giả giọng hắn gọi điện cho Dương Thái. Trả lời cho khôn ngoan vào. Tôi cho cậu 2 phút. - nó lạnh lùng liếc nhìn bộ dạng sốt ruột của Dương Thái môi nhếch lên một đường cong tuyệt đẹp.
Đúng 2 phút sau máy bay của Dương Thái cũng chịu cất cánh, nó khẽ nhếch môi, không uổng công nó nuôi dạy Tử Quỷ, Bi là đứa giả giọng rất giỏi nên nó mới tin tưởng cho Bi xử lý. Đúng là không phụ lòng nó.
- Giảm tốc độ, bay cao lên. - nó lạnh lùng ra lệnh cho Quang Long. Không dám cãi lời Quang Long liền giảm tốc độ, gạt cần điều khiển cho máy bay lên cao,hiện giờ máy bay của nó đang ở trên đầu máy bay của Dương Thái.
Nó vừa chợp mắt thì máy bay không ngừng rung lắc, nó nhíu mày nhìn Quang Long, thấy thái độ khó chịu của nó cậu liền giải thích.
- Lão đại có lẽ Dương Thái biết chúng ta ở đây nên cố tình cho gây nhiễu máy bay.
- Lão đại,máy bay của chúng là máy bay quân sự của Nga Su-25 được trang bị các hệ thống tác chiến điện tử gây nhiễu chủ động SPS-171. Hệ thống này bao gồm các thiết bị quét mảng pha điện tử chủ động phát ra tín hiệu rada của đối phương. Cũng không khó để ông ta nhận ra chúng ta đuổi theo. - Thanh Long đang múa bàn phím chống lại sự gây nhiễu vừa giải thích cho nó.
Phẫn nộ cũng chẳng làm được gì, đúng là lão cáo già. Nó bình thản ngồi cạnh Thiên Long, gương mặt không cảm xúc, ánh mắt nheo lại đang suy tính. Cảm xúc của nó không ai nắm bắt được, nó từ từ mở miệng, âm vực vẫn không thay đổi, vẫn lạnh lẽo:
- Thanh Long qua cần phải, Kỳ Long giúp cậu ta. Quang Long cứ giữ ở tốc độ này,cho máy hạ thấp một chút. Tôi sẽ xuống đó
- Lão đại không được. - Tứ Long ghe nó đưa ra quyết định nguy hiểm này thì ra sức phản đối.
- Tôi cho các cậu 1 phút để chống lại sự gây nhiễu. Thiên Long chuẩn bị thang dây. - nó vẫn lạnh lùng ra lệnh, ánh mắt không chút gợn sóng.
- Nhưng...
- Đây là mệnh lệnh. - vẫn là âm vực đó. Biết không thể cãi lệnh Tứ Long đành nghe theo. Lão đại tự khắc có suy tính của người, tin tưởng và phục tùng mệnh lệnh là điều họ phải làm