Chương 53: Cuộc chiến trên không (3)
Không vội vã cũng chẳng gấp gáp, nó đùa giỡn với đám người trên máy bay, vờn họ như mèo vờn chuột. Sau khi thỏa mãn thú tính trong người nó thì một phát súng tiễn họ đi qua thế giới bên kia. Nó không muốn giết người vô tội, nhưng có điều chỉ cần ai có liên quan đến Dương Thái đều phải ch.ết. Nó không cho phép con mồi của mình còn sống.
Ung dung ngồi trên ghế của Dương Thái, nó nhìn Dương Thái với khuôn mặt chữ ĐỂU. Tay lau cây súng rồi nhắm vào đầu Dương Thái làm động tác bắn súng với vẻ mặt thích thú. Nó không thích hành hạ thể xác của người khác, nó thích đe dọa tinh thần của họ hơn. Khi họ thấy bản thân sợ hãi cực độ thì họ sẽ chui rúc như những con chuột hoang, luôn trốn chạy hiện thực, không cần phải ch.ết vội mà từ từ, từ từ ch.ết trong nỗi sợ hãi của bản thân. Một thú vui tao nhã.
- Ông sống dai thật. Con trai ch.ết rồi mà bản thân vẫn còn mặt dày đứng đây. -nó mỉa mai nhìn lão.
- Mày.. mày làm gì Tiểu Lý của tao? - lão điên cuồng gào thét khi nghe nó nói Trọng Lý đã ch.ết, lão nhào tới định bóp cổ nó thì cây súng đã đặt bên thái dương lão đầy lạnh lẽo.
- Chậc..ông làm mất mặt Hắc Long quá... Hừ.. đừng ở đây ngã giá với tao. Mẹ nó, tao cho mày 5 năm để sống nhưng có vẻ mày không biết trân trọng thì phải, nếu tao biết có ngày này thì 5 năm trước tao đã cho mày đi theo hầu cha tao rồi. - nó cay nghiệt bắn một phát súng vào chân phải làm lão khuỵu xuống. Thêm một phát vào chân trái với giọng cười ngạo nghễ. So với Trọng Lý thì lão đã may mắn lắm rồi. Nó lao vào đánh Dương Thái không thương tiếc, bao nhiêu nỗi oán hận nó đều dồn vào mặt lão. Giờ đây lão không còn khuôn mặt điển trai như trước nữa, chỗ nào cũng toàn vết thâm, máu từ mũi miệng ứa ra. Vừa đau đớn vừa nhục nhã Dương Thái uất hận nhìn nó.
Nó xách cổ lão đứng dậy, mở cửa máy bay. Gió. Tạt vào khuôn mặt lạnh giá tựa thiên thần. Nó cầm con dao nhỏ rạch một đường trên mặt Dương Thái, máu chảy ra con dao không ngừng. Đã lâu rồi không thử mùi máu tanh, cảm giác thật dễ chịu. Giọng nó khàn khàn đầy lạnh lẽo:
- Máu. Thật thơm.
Nó đưa con dao lên mũi ngửi rồi lè lưỡi ra ɭϊếʍƈ lấy dòng máu tươi một cách ngon lành. Trời đã bắt đầu nổi gió, mây đen đang kéo đến. Ở bên trên nhóm người của nó đang vận hành thiết bị an toàn, vừa quan sát nó đứng bên cửa máy bay đầy nguy hiểm. Thấy nó thích thú ɭϊếʍƈ dòng máu tươi của Dương Thái như con thú khát máu, cả bọn không khỏi hoảng sợ. Nó giờ đây không còn là thần ch.ết nữa mà là quỷ. Một con quỷ khát máu của kẻ thù. Nó đang thưởng thức bữa ăn của mình.
Nó quăng con dao sau khi đã ɭϊếʍƈ xong vệt máu trên đó, giương đôi mắt nhìn Dương Thái đang sợ hãi trước hành động của nó.
- Xuống đó rồi, cha con mày nhớ phải xin lỗi cha tao đấy. - nó không chần chừ đẩy Dương Thái khỏi máy bay. Mọi chuyện kết thúc rồi ư?
Dương Thái nắm lấy chân nó lôi mạnh xuống. Do quá bất ngờ, không kịp phản ứng trước hành động của Dương Thái toàn thân nó cũng trượt khỏi máy bay. Cả 2 đang dằn co trên không trung.
- Haha... có ch.ết tao cũng phải lôi mày theo. Lâm Gia Kỳ, mày phải ch.ết cùng tao... haha...Hự.. - lão cười đầy khoái trá, nó nhanh chân đạp lão xuống để giảm tốc độ rơi của bản thân.
Thấy cảnh tượng trước mắt mọi người như không thở được. Tứ Long kêu lên đầy đau khổ. Ryna thì ngất đi trong vòng tay Kun, Ryu cũng đứng không vững phải để Rey dìu. Tứ Qủy thì khóc lóc đòi nhảy xuống cùng nó cũng may đám thuộc hạ ngăn lại. Hắn đau đớn nhìn người con gái của hắn rơi vào tay thần ch.ết. Hắn lại khóc. Bọn họ cũng khóc. Mưa lại rơi...