Chương 4: Công cụ soạt hảo cảm
Nếu có thể quay lại thời gian trước đó Lạc Quyên nhất định sẽ đi theo bà Liệu!
"Có người vào nhà còn không biết lấy ghế mời khách?" Tuần Nghiêm nhìn Lạc Quyên nói.
"Nhà? Nghiêm thiếu gia khi vào không nhìn bảng hiệu ở ngoài hả?" Lạc Quyên bật cười rồi nói. Muốn bắt lỗi người khác mà chẳng có tí suy nghĩ nào, lên đây làm trò cười hay soạt độ hảo cảm vậy?
"Cô..." Tuần Nghiêm nhất thời cứng họng. Cảm thấy Liệu Tuyết Tình không giống như lúc trước nữa. Tuần Nghiêm lúc này đánh giá Lạc Quyên. Trên người quần áo bệnh nhân kẻ sọc, tóc dài tùy ý thả xuống, đôi mắt kia sáng long lanh như sao trời, nó không lạnh không nhạt nhìn chằm chằm hắn.
Nếu là lúc trước sẽ có si mê, khao khát, dịu dàng, quyến rũ mà nhìn hắn... hiện tại hắn thấy mình đang mơ rồi.
Lãng Nịnh Thu thu tất cả vào mắt, tất cả đều khiến Lãng Nịnh Thu ngờ vực, trong lòng âm thầm suy xét. Không giống như ả nghĩ, Liệu Tuyết Tình sẽ phản ứng mạnh rồi chửi rủa ả, không kiểm soát được xông ra đánh ả.
Một người sao có thể thay đổi nhanh như vậy? Chắc chắn Liệu Tuyết Tình giả vờ!
Lãng Nịnh Thu nghĩ vậy cười nhạt. Lãng Nịnh Thu rất nhạnh chuyển sang điệu bộ hối lỗi, "Xin lỗi vì hiểu lầm cô, Tuyết Tình." Lạc Quyên nở nụ cười tươi, "Xin lỗi? Kẻ thù xin lỗi kẻ thù? Chuyện cười cho thiên hạ đấy Thu tiểu thư. Hơn nữa cô mà xin lỗi tôi thì những người đàn ông của cô sẽ cho tôi què thêm tay đấy! Hay chính cô muốn như vậy?"
Giọng Lạc Quyên chất chứa tò mò. Lãng Nịnh Thu bày ra bộ dạng khó xử, không biết nói sao
Tất cả đều biết thủ phạm hôm đó chính là Liệu Tuyết Tình hãm hại Lãng Nịnh Thu, nhưng không thành công, vậy mà Lãng Nịnh Thu giả vờ đơn thuần, thuần thuần khiết khiết cho là mọi người hiểu lầm Liệu Tuyết Tình và đích thân đến xin lỗi, kết quả Liệu Tuyết Tình càng tức giận, trên giường bước xuống định đánh Lãng Nịnh Thu, ấy mà chưa đi bước nào đã ngã sấp mặt.
Mà cái lúc đấy Tuần Nghiêm chưa hết tình cảm anh em với Liệu Tuyết Tình, nhìn thấy chính mình ra tay nặng khiến Liệu Tuyết Tình trở thành một cái tàn phế, trong lòng hắn ta hiện lên áy náy, ngày ngày đến chăm sóc Liệu Tuyết Tình. Chính việc này khiến Liệu Tuyết Tình ảo tưởng rằng hắn hồi tâm chuyển ý, tình cảm Liệu Tuyết Tình với Tuần Nghiêm càng ngày càng nhiều.
Rồi kết quả cũng chỉ có một, chậu nước lạnh thứ hai rơi vào đầu Liệu Tuyết Tình.
"Liệu Tuyết Tình, cô đừng quá đáng!" Tuần Nghiêm quát lên.
Lạc Quyên đang lơ mơ nghe thấy tiếng quát giật bắn mình, "Nghiêm thiếu gia quá đáng hơn tôi đấy! Dù gì ba tôi và ba Nghiêm thiếu gia đang hợp tác cùng nhau xây dựng dự án, đừng để mất hòa thuận hai bên."
Hiện tại ba Liệu Tuyết Tình và ba Tuần Nghiêm đang hợp tác cùng nhau, đây cũng là lần cuối cùng hai bên hợp tác cũng là lần hợp tác thất bại đầu tiên. Khi ba Liệu Tuyết Tình biết chuyện con gái mình bị người đánh cho tàn phế, kẻ đánh con gái mình lại là con của bạn mình cũng như đối tác, rối tung rối mù lên chẳng biết làm sao cả. cho đến lúc dự án sắp thành công thì bên kia đột nhiên dừng hợp tác. Lúc đó ba Liệu Tuyệt Tình đã dồn hết tiền vào dự án đó rồi... mà khi hủy hợp tác bên kia không đủ tiền trả tiền đền bù càng không có, ba Tuần Nghiêm lấy tỉnh cảm bao năm ra để nói...
Cuối cùng ba Liệu Tuyết Tình buông tha cho họ.
Nhưng cái dự án kia mấy tháng sau liền nổi lên được rất nhiều người ủng hộ... Ba Liệu Tuyết Tình mới biết rằng mình bị lừa. Vì bao nhiêu tiền đều đổ dồn vào dự án cùng với dự án kia thành công được nhiều người biết đến và bỏ quên tập đoàn Đạc Na, tập đoàn Đạc Na không lâu sau liền phá sản.
Kểt cục cả nhà Liệu đều biến thành kẻ đầu đường xó chợ.
Thế nên mới nói, đừng tin quá nhiều vào người khác.
"Cô nghĩ rằng tôi sợ?" Tuần Nghiêm nghiến răng nói ra. Đi về phía Lạc Quyên giơ tay lên định đánh người.
"Tuần Nghiêm! Cậu thôi đi!" Lãng Nịnh Thu hô. Không chạy qua ngăn cản, đứng yên, ánh măt hiện lên vẻ chờ mong Tuần Nghiêm sẽ đánh xuống.
Bốp, tiếng tát vang vọng cả phòng,