Chương 1: Nhầm truyện
Tại Nhà Thờ
Tiếng Cha xứ vang lên:-" Phạm Đông Triều con có đồng ý lấy Triệu Thiên Băng làm vợ không?"Phạm Đông Triều nhìn Triệu Thiên Băng trong ánh mắt ngập tràn hạnh phúc:
-" Con đông ý."
-" Còn con Triệu Thiên Băng có đồng ý lấy Phạm Đông Triều làm chồng không?"
Triệu Thiên Băng nghẹn ngào nói:
-" Con đồng ý "
-" Ta tuyên bố từ giờ hai con chính thức làm vợ chồng, Phạm Đông Triều con có thể hôn cô dâu"
Phạm Đông Triều cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Triệu Thiên Băng. Trong nhà thờ những tiếng cổ vũ reo vang, Triệu Thiên Băng ném bó hoa cho các cô gái và lên xe cưới cùng Phạm Đông Triều. Đêm hôm đó có hai người phải làm việc cả đêm còn làm việc j thì không cần nói cũng biết.
------------------------------------------------------------------------------------------------------THE END-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
( T/g: STOP!!!!!!!!!!!!!!!!!!! ch.ết rồi!! Ta viết nhầm truyện * cười nham nhở * Nv truyện: *cầm dép tổ ong* con kia!!!!!!!!!!! T/g: Trời ơi dép mới mua *ngất*)
Haizzzz......... Ta mở màn không được đúng cho lắm, làm lại nè!!! Các diễn viên chuẩn bị!!! ÁCH - SHỪN!!!!!!
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong một căn phòng nhỏ có một cô gái đang nằm ngủ với tư thế mông chổng lên trời đầu cắm xuống đất. VÂNG!!!!!Đó không ai khác chính là chị nữ chính của chúng ta: Dương Thiên Nhi.
*RẦM*
-" DƯƠNG THIÊN NHI MÀY CÓ DẬY KHÔNG CON KIA!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Tiếng rống của con sư tử Hoàng Bảo Vy rất có hiệu nhiệm, bằng chứng là Thiên Nhi đã bật dậy và chạy vèo vào nhà tắm vscn trong vòng 1 tíc tắc ( chém đấy =)) )
- " Thưa Boss đã có mặt"
Bảo Vy tán thưởng:
-" Tốt, Nhiệm vụ của chúng ta hôm nay là.......................ĐI XEM PHIM!!!!!!!!!!!
-"YEAH!!!!!!!!!!!!!! "
Hai cô nàng kéo nhau đên RẠP chiếu phim,đi trên đường thu hút rất nhiều ánh mắt: trai có, gái có, già có, trẻ có luôn,........, thậm chí còn có cả less. Vì cũng không phải lần đầu mới gặp nên hai đứa mặc kệ cứ thế đi.Thiên Nhi hôm nay diện một chiếc áo phông trắng kết hợp cùng quần yếm bò là tôn lên dáng người loli chính hãng của mình, đôi chân trắng nõn thẳng tắp đi đôi giày NIKE cao cổ màu trắng, mái tóc bạch kim lượn sóng được nó buộc lệch sang một bên được cột bằng chiếc nơ màu trắng và để mái ngố che đi vết bớt hình bông hoa sen ở trên trán trông nó cực nhí nhảnh và đáng yêu a. Còn Bảo Vy thì mặc chiếc váy màu đen được thiết kế đặc biệt làm hở ra đôi vai trắng nõn, sau lưng có cái nơ to bản được thắt một cách tỉ mỉ, chiếc váy làm tôn lên dáng người chuẩn không cần chỉnh của nhỏ, chân đi đôi giày bánh mì màu đen, trên vai xách thêm chiếc túi sách màu đên luôn trông nhỏ thật dịu dàng nhưng không kém phần quyến rũ. Đến RẠP BETTA tụi nó thấy một cô gái và hai chàng trai đứng trước cửa, 2 chàng trai là anh em sinh đôi anh tên Trần Bảo Nhật em tên Trần Bảo Long và hai anh chàng này cũng chính là boyfriend của Nhi Vy nhà ta. Cô gái bên cạnh trông rất cá tính cô ấy mặc một chiếc quần jean mài rách áo croptop màu xám, bên ngoài mặc chiếc áo sơ mi kẻ caro màu đỏ, chân đi đôi giày convise màu đỏ, mái tóc màu hung đỏ được xõa tự do trên vai. Đặng Kiều Linh vẫy tay gọi bọn nó:
-" Ê!!!!! HAI CON QUỶ CÁI KIA Ở ĐÂY NÀY!!!!!" ( =_=")
Tụi nó đang đi đến chỗ Kiều Linh thì bỗng có cái j đó mềm mềm và ấm áp che đi tầm nhìn:
-" Nhi à anh nhớ em lắm " Đó chính là tiếng của anh Nhật đó ạ.
-" Vy ơi em có biết i miss you so much không?" còn đây là ai thì không cần nói cũng biết là Long.
Hai nhân vật bị ôm thì lấy tay che đi khuôn mặt đỏ ửng lên vì xấu hổ. Kiều Linh đi đến kéo dài giọng:
-" Giời ơi mới hôm qua gặp xong mà hôm nay đã bày đặt nhớ với chả nhung."
Bốn nhân vật đang ôm nhau kia đốp lại:
-"Thì sao! Đồ GATO!!!!!!"
Kiều Linh tức anh ách:
-" HAI CON KIA BỌN MÀY ĐƯỢC LẮM THẤY ZAI LÀ MẮT TỚN LÊN BỎ LUÔN CẢ BẠN CÁI BỌN TRỌNG SẮC KHINH BẠN!!!!!"
Nhi thấy Linh tức thì không trêu nữa lên tiếng dỗ ngọt:
-" Ấy tụi mình trêu tí cho vui mà bạn Kiều Linh xinh gái đừng chấp bọn mình làm j"
3 người kia cũng hùa theo:
-" Đúng đó Kiều Linh đại nhân đừng chấp bọn tiểu nhân "
-" Đừng giận làm j giận nhiều nhanh già lắm"
-" Hơn nữa giận nhiều là già mà già thì không có bạn trai đâu"
........... còn vô số lời nịnh nọt nữa làm không chỉ riêng Linh đang tức chuyển sang cười khanh khách mà kể cả người đi đường nghe được cũng phải bật cười. Kiều Linh cười:
-" Haha..... rồi rồi tao hết giận là được chứ j, bây giờ mình đi xem phim đi."
Nhi reo to:
-" Vậy tụi mình xem phim Light Out đi phim này mới chiếu đó mình mới được xem trailer thôi mà đã thấy hay a."
Mặc dù cả bọn rất sợ những vẫn phải xem vì Nhi mà đã nói thì sẽ làm đến cùng có ch.ết cũng phải làm. Nên ỉu xìu đáp:
-" Vâng "
Lượn được một vòng thì mỗi đứa ôm một đống đồ ăn vặt mang vào phòng nào là bim bim, bánh kẹo, bắp rang, nước ngọt,....... Trong phòng tối om chỉ có màn hinh lớn là đang bắt đầu chiếu phim, các thiết bị điện tử phải để ở ngoài, tụi nó đeo kính 3D vừa xem vừa ăn. Trong lúc xem tụi nó có người thì bịt mắt có người thì nhắm mắt bịt tai có người thì hét ầm lên riêng mỗi Nhi tỷ là vẫn xem chăm chú từ đầu đến cuối, có khi còn bật cười khanh khách làm người khác nhìn nó như nhìn người ngoài hành tinh. Đến khi hết phim, tụi nó đi ra khỏi phòng chiếu, mặt Linh và Vy thì tái mét còn Nhật Long thì đổ mồ hôi hột ( mình chưa xem phim này nên không biết có ghê không nếu không ghê thì có lẽ là mình viết hơi lố nên mong những bạn nào xem phim rùi thông cảm) cả bốn quay ra nhìn Nhi đang nhảy chân sáo mặt mày cười hớn hở lộ ra hàm răng trắng bóc kia mà mắt trợn ngược lên, Vy hỏi:
-" Ê Nhi mày không thấy sợ à?"
Nhi đáp tỉnh bơ:
-" Không tao thấy nó buồn cười mà"
Cả bọn tí nữa té xỉu, đang định nói j đó thì thấy Nhi chạy vèo về phía quán kem " SWEET NEKO". Chả biết Nhi chạy không nhìn đường hay sao mà đang yên đang lành vấp ngã đập đầu xuống đất bất tỉnh tại chỗ. Tụi nó hốt hoảng đưa nó vào bệnh viện, tưởng nó chỉ cần băng bó chỗ bị thương thôi ai ngờ ông bác sĩ đi ra phán cho một câu xanh rờn:
-" BỆNH - NHÂN - SẼ - PHẢI - SÔNG - THỰC - VẬT!!!!"
Tụi nó ngạc nhiên đồng thanh:
-" CÁI GÌ? "
-----------------------------------------------------------------------------------------------------