Chương 67: Không linh bí cảnh - đỉnh phong giao chiến
" Là ngươi." Dương Sở Ca hướng mắt nhìn nàng, Mộ Ly lúc này không che dấu thân mình trong đấu bồng như lần trước gặp mặt, nàng cùng người lúc trước như hai con người hoàn toàn khác biệt, thứ duy nhất để cho hắn nhận ra nàng chính giọng nói.
" Ta không muốn cùng ngươi nhiều lời." Mộ Ly gặp được kẻ thù thì không cần áp chế chính mình, lực lượng bùng phát không khoan nhượng.
" Kiệt kiệt kiệt, ta còn tưởng rằng ngươi đã đột phá trúc cơ nên mới lấy ra tự tin như vậy, bất quá vẫn là luyện khí kỳ mười một tầng nho nhỏ tiểu tu sĩ." Dương Sở Ca nhìn ra tu vi của nàng hiện tại, nội tâm buôn lỏng đi rất nhiều, nhưng dù sao hắn vẫn cảm thấy áp lực lớn từ nàng, người này hắn nhất định phải diệt trừ.
" Trước mắt ta, tu vi đẳng cấp chỉ là một cái xưng hô." Mộ Ly mâu lãnh, ngọc thủ đánh về phía Dương Sở Ca, năm đạo thuỷ đạn lấy tốc độ âm thanh xé gió mà hướng về phía đối thủ.
" Vù."
Quỷ dị thân hình chặn lấy thuỷ đạn, như xé rách một tờ giấy, thuỷ đạn xuyên qua quỷ tướng thân thể tiếp tục bắn về phía Dương Sở Ca.
Hắn lúc này mới biết đây không phải là bình thường thuỷ linh khí tạo thành phép thuật, bên trong còn có một loại sinh mệnh chi khí, là khắc tinh của quỷ vật.
" Xoẹt."
Nhất bút quẹt ngang, Dương Sở Ca đơn giản một chiêu dễ dàng phá bỏ thuỷ đạn thuật pháp, hắn trên người khí tức âm trầm, hai mắt đỏ ngầu nhìn quỷ tướng hư ảnh.
Lúc này, quỷ tướng trên thân xuất hiện thêm năm lỗ thủng, lỗ thủng phía trên không còn chiều hướng khép lại, mà còn mang theo sinh mệnh khí ở vết thương khiến cho quỷ khí bên trong đang thoát ra bên ngoài.
" Ngươi đây là sĩ nhục ta sao." Dương Sở Ca âm u nhìn Mộ Ly, hắn tay nắm bút lông, từ trong hư không vẽ ra vô số kì quái văn tự.
" Hoàng Tuyền Vô Hối."
Một đạo hoàng hà đổ ập từ trên hư không, mang theo lệ quỷ gào thét chói tai đổ ập xuống Mộ Ly thần mình.
" Cửu U Minh Nguyệt."
Hoàng hà sắp đến trên đầu mình, Mộ Ly phía sau xuất hiện một ánh trăng hư ảnh, nguyệt liêm hư không xuất hiện, một liêm uy mảnh thế như bàn long chẻ đôi hoàng hà phía trên.
Mộ Ly liêm thức chỉ mới diễn sinh ra ba chiêu, Đoạn Trường Hồng chính là quần công, Cửu U Minh Nguyệt chú trong khí thế, Cửu Tinh Liên Hoa chú trọng tốc độ, mỗi một chiêu là mỗi sở trường khác nhau.
" ba."
Hoàng hà bị chẻ ra làm đôi lúc này bị Dương Sở Ca khống chế, hắn cầm trong tay bút lông múa may loạn xạ, xung quanh áp suất trở nên thấp xuống, một cơn thịnh nộ lốc xoáy hình thành từ hoàng hà bao quanh Mộ Ly.
Bên hai người còn lại lúc này, Mộ Tình Tình thế yếu bạc nhược đang bị Cốc U Lan bức lui về phía sau, nàng chật vật không chịu nổi, chỉ với thời gian ngắn ngủi nàng vẫn chưa thuần thục nắm giữ lực lượng của mình, lại nói đến kiếm pháp nàng vẫn còn thua xa Cốc U Lan người này.
Cốc U Lan tay cầm Khai Thiên, một loại lực lượng khai thiên tích địa từ trường kiếm du tẫu, nàng quanh người sắc bén kiếm ý, từng chiêu đánh ra là từng chiêu hiểm.
" Băng Liên Bạo."
Từng cánh hoa sen chứa đựng vô thượng kiếm ý, một mãnh thổ địa xung quanh bị tàn phá không còn, Cốc U Lan một kiếm này là chứa đựng bên trong kiếm ý cùng băng hàn kết tinh mà thành.
" Hạo Dương Niết Bàn."
Cảm thấy áp lực quá lớn từ một kiếm này, Mộ Tình Tình xuất ra hạo dương chân hoả bao bọc mình thành một cái kén, nhìn qua rất giống tình cảnh phượng hoàng lúc nãy.
" Xoẹt xoẹt xoẹt."
Hàn băng cùng kiếm ý sắc bén chạm đến dị hoả phía trên liền tạo ra một loạt tiếng nước bốc hơi, tưởng chừng chỉ dừng lại ở đó, Cốc U Lan trên tay Khai Thiên khẽ lật, chiêu thức bên trong càng trở nên sắc bén kinh khủng, trực tiếp xé rách phòng thủ của Mộ Tình Tình.
" Làm sao có thể." Mộ Tình Tình hiển lộ ra thân mình, thập phần không tin nàng có thể phá huỷ chiêu thức này.
Phía trên bầu trời, một cảnh tượng băng thiên liệt địa đang diễn ra, song phượng quanh thân đặc thù hoả chủng khiến bầu không khí trở thành hai thái cực, một nóng một lạnh.
Một lọt tiếng phượng minh vang lên, từ đằng xa đa chiến đấu với thú chiều chúng tu sĩ vẫn có thể nhìn ra đến bầu trời trận chiến này.
Bạch kim sắc phượng hoàng chân mang móng vuốt sắc bén nhắm ngay phía cổ tử diễm phượng hoàng, một đạo hoả hoàng nóng bức quanh móng vuốt khiến công kích càng thêm mãnh liệt.
" Kíttttt."
Tử Diễm không cam chịu yếu thế, cánh lớn vỗ mạnh, một loạt tử sắc hoả diễm hình thành một cơn lốc tử hoả âm hàn, chặn đứng móng vuốt tập kích.
" Lăng Tiêu cứu ta." Lăng Tiêu Thiên Phượng nghe được thanh âm này, một mực dằn co với Tử Diễm liền buôn bỏ, cấp tốc biến thành một đạo bạch quang đánh về phía Cốc U Lan.
" Bỉ ổi Lăng Tiêu." Tử Diễm tức giận mắng hắn, thân hình cũng bay đến Cốc U Lan bên này.
Cốc U Lan trong tay trường kiếm không ngừng vung, từng đạo vô thượng kiếm ý như xé rách không khí, từng chiêu từng chiêu bức lui Mộ Tình Tình trong tuyệt địa.
Ngay lúc này cảm nhận được phía xa nguy hiểm, Cốc U Lan tỉnh táo cấp tốc lùi về sau.
" Ầm."
Ngay nơi nàng vừa đứng, một vụ nổ làm chấn động đại địa, đất đá mù mịt khiến nàng không nhìn rõ phía trước tình huống.
Tử Diễm tới nơi thấy nàng không sao liền nhẹ nhõm thở ra, liếc mắt nhìn khói bụi bên trong, Tử Diễm mắt phượng nheo lại.
" Vù."
Một cơn gió mạnh thổi ra, để lộ một thân hình bên trong, một mỹ nữ mỹ mạo tuyệt luân, trên thân một bộ chiến giáp được tạo thành bạch kim sắc hoả diễm, tóc đen lúc này trở nên bạc trắng thập phần quỷ dị, càng khiến cho người ta chú ý hơn chính là nàng phía sau một đôi phượng dực.
" Bổn mạng phụ thể."
Tử Diễm cùng Cốc U Lan đồng thanh hô.
P/s: thấy không hay loạn xì ngầu.