Chương 87: Náo nhiệt chợ đen
Mộ Ly sao khi phát tiết xong mới chừng mắt hỏi Lưu Nhiên mục đích.
" Ngươi đến tìm ta có chuyện gì."
Lưu Nhiên cũng không so đo với nàng chuyện vừa rồi, chỉnh chu lại quần áo rồi đáp lại câu hỏi của nàng.
" Hôm nay tông môn không phải có đấu giá hội sao, ta lại biết hôm nay sẽ phi thường náo nhiệt nên đến mời ngươi đi cùng."
Mộ Ly lúc nào mới để ý hắn hôm nay ăn mặc đẹp hơn mọi khi, lại không ngờ miệt mài tu luyện lại trải qua nữa tháng thời gian, nghe nói tông môn lần này đấu giá đặc biết quy mô hơn, không những có phiên đấu giá mà còn có chợ đen giao dịch.
" Thế nào lại giờ này, trời cũng đã sắp về chiều."
Mộ Ly nhìn lên bầu trời phía trên, lần trước nàng cùng sư huynh tham gia chính là buổi sáng, lần này thì có chút trễ thì giờ.
" Thế nào, nghe nói buổi tối sẽ có đốt pháo hoa a, năm nay tông môn đấu gia khác với mọi năm, không chỉ quy mô lớn mà còn tổ chức lễ hội." Nói tới lễ hội Lưu Nhiên lại cao hứng ra mặt.
" Thế nào, bởi vì có lễ hội nên mới ăn mặc đẹp như vậy, nhưng tại sao lại tổ chức lễ hội vào dịp này." Mộ Ly hai chăm chọc nhìn bộ dáng Lưu Nhiên, đúng thật là không có tiền đồ.
" Ta nghe nói là ăn mừng Thái Nhất tông có hai thiên tài có khế ước thần thú, hai người này chặc ngươi đã biết, còn một việc chính là mừng Thái Huyền lão tổ đột phá hoá thần trung kỳ tu vi." Lưu Nhiên kiêng nhẫn giải thích cho nàng nghe.
" Cao điệu như vậy." Mộ Ly ngạc nhiên, lấy lần này cử động chính là đánh mặt các tông môn còn lại tham gia sự kiện bí cảnh lần trước, Mộ Ly một hồ suy nghĩ, liền quyết định tham gia náo nhiệt.
" Chờ ta một chút, ngươi đi thông báo cho sư huynh ta biết trước đi." Mộ Ly nhắn với Lưu Nhiên.
" Bọn họ đang chờ ngươi dưới núi, ngươi nhanh chóng chuẩn bị nhanh đi thôi." Lưu Nhiên nói.
" Vậy đợi ta thay y phục đã." Mộ Ly xoay người vứt lại một câu.
Chỉ một lúc sau, Mộ Ly đi ra với một bộ ngân bào tôn quý.
" Thế nào, còn đứng đó làm gì." Nhìn Lưu Nhiên hai mắt không rời thân mình, Mộ Ly lên tiếng nhắc nhở.
" Ta chỉ thấy mỗi lần ngươi đổi một bộ y phục thì y như rằng cả khí chất đều biến đổi, lại khiến ta còn tưởng ngươi là một người khác." Cười ngây ngô, Lưu Nhiên cùng nàng sánh bước xuống núi.
Lấy tốc độ của cả hai, rất nhanh liền đi xuống chân núi, lúc này liền gặp Mục Dạ, Huyền Tôn, Tinh Vân ba người.
" Sư muội, ngươi lại lười, hại bọn ta phải ở đây chờ ngươi." Mục Dạ làm bộ giận dỗi Mộ Ly.
Chỉ đáp lại hắn bằng vài câu cho qua chuyện, Mộ Ly một mực chú ý Huyền Tôn động thái.
Nàng có cảm giác, Huyền Tôn hôm nay đặc biệt giữ khoản cách với mọi người, nếu như để ý còn tưởng rằng bọn họ chưa từng quan hệ.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Tông môn đấu giá vẫn diễn ra ở ngoại phong như mọi khi.
Đám người Mộ Ly đến nơi liền âm thầm choáng ngợp quan cảnh nơi này.
Đèn hoa đã thắp sáng một mãnh, thường ngày đơn giản trang trí những quầy hàng đã được cách tân lại, lề đường mọc lên san sát những gian hàng đa dạng.
Đệ tử hôm nay tấp nập náo nhiệt qua lại, người người không còn mặc tông môn y phục mà thay vào đó là những bộ pháp y lộng lẫy khác nhau, Thái Nhất tông giờ phút này chẳng khác nào thế tục sinh hoạt.
" Chúng ta đi đào bảo nào." Tinh Vân vẫn đúng là tuổi trẻ ham chơi, nhìn đến náo nhiệt liền lôi kéo bọn họ đi theo.
Dọc một đường đi gặp không ít kì lạ đồ vật, mặc có nhiều vật gây hứng thú với bọn họ, nhưng để lọt vào mắt thì không một món.
Một đường mặc dù không ai nói tới ai, nhưng Mộ Ly cảm nhận không hiện tại có chút quái lạ, Mục Dạ căng thẳng rõ ràng biểu lộ ra mặt, Huyền Tôn đâm chiêu như có điều suy nghĩ, chỉ còn hai tên còn lại thì vẫn nhìn đông nhìn tây xem náo nhiệt.
" Sư " Mộ Ly đang muốn cùng Mục Dạ nói chuyện, liền bắt gặp một ánh mắt không thiện ý.
Một đám người đi theo Mộ Tình Tình đi tới, trải qua sáu năm tếu nguyệt, nàng lúc nàng càng trở nên thành thục trầm ổn hơn trước.
" Các vị sư điệt đến tầm bảo sao."
Là một đệ tử của thái thượng trưởng lão, trước mặt nàng mọi người chỉ có thể kêu một tiếng sư thúc.
" Tiểu sư thúc hữu lễ, chúng ta chủ yếu đến tham gia náo nhiệt." Mục Dạ dẫn đầu lên tiếng, nhưng lúc này một bén nhọn thanh âm mang theo địch ý đối với bọn họ làm sắc mặt hắn khẽ trầm.
" Các ngươi thật to gan, trước mặt Mộ sư thúc vẫn không hành lễ." Người nói chính là Mộ Như Ý điêu ngoa nữ nhân này, những năm nay nhờ hồng phúc của Mộ Tình Tình mà nàng ở trong tông môn tác quai tác quái không xem ai ra gì, kiêu ngạo ánh mắt nhắm thẳng vào Mộ Ly nhân ảnh, nỗi ám ảnh những năm trước vẫn còn đó, nhưng có Mộ Tình Tình bên cạnh như tiếp thêm sự can đảm cho nàng, nàng muốn Mộ Ly lần này phải mất mặt.
" Mộ gia chủ, quản chó của ngươi lại." Mộ Ly biết người đến cố ý nhắm vào mình, một đầu trặn trước không kiền dè Mộ Tình Tình thận phận hiện tại, nói nàng là Mộ gia gia chủ, đây là không xem vào mắt cái chức vị sư thúc của nàng hiện tại, một mặt đã làm rõ hai bên phân cách không vãn hồi.
" Muội muội không cần phải xa cách như vậy, ta vẫn là ngươi tỷ tỷ, tỷ tỷ ta sáu năm nay không gặp ngươi quả thật rất nhung nhớ, phải rồi muội muội tu vi có đột phá trúc cơ sao." Mộ Tình Tình miệng nói quan tâm nhưng trong lòng lại hã hê trê cười, các ngươi luôn cho rằng nàng hơn ta như thế hiện tại liền xem, bất quá vẫn là luyện khí kỳ đệ tử không hơn không kém, còn Mộ Tình Tình ta không chỉ đạt được thần thú sũng vật, tu vi cũng đã tới trúc cơ trung kỳ.
Mộ Tình Tình không để cho nàng lên tiếng kịp, ngữ điệu mang theo bất ngờ cùng tiếc nuối nhìn Mộ Ly nói.
" Vẫn chưa đột phá, muội muội ngươi không cần thương tâm a, nhưng sáu năm vẫn không đột phá trúc cơ, ta sợ thân thể ngươi có bề gì đi."
" Cảm tạ Mộ gia chủ quan tâm rồi, Ly nhi thân thể thế nào có bọn ta quan tâm là đủ, phiền Mộ gia chủ nên quản chuyện của mình thì tốt hơn." Lưu Nhiên mặt trầm ngâm không xưng hô một tiếng sư thúc, châm chọc người của hắn, ngươi có tư cách.
Nhìn Lưu Nhiên đứng trước mặt mình, Mộ Ly cảm thấy hắn không có phiền như lúc trước, nàng biết bản thân tài ăn nói không được tốt, nói tiếp chỉ càng thêm thua thiệt, lúc này đây hắn thay nàng ra mặt cũng xem như giúp nàng tránh đi những chuyện nhàm chán.
" Muội muội lâu không gặp, đã trở thành thục nữ sau lưng nam nhân nha." Mộ Tình Tình vẫn cố không buôn tha.
" Ít ra, hắn đây là thật tâm chỉ đối mình với ta như vậy, nhìn lại Mộ gia chủ, ta thật nễ phục ngươi tâm, chỉ một trái tim mà có thể cất chứa biết bao nam nhân bên trong đó." Mộ Ly đã quyết không cho nàng mặt mũi, liếc nhìn chúng nam nhân đi theo nàng, kể cả Lâm Phong trong đó khi nghe những lời này liền xuất hiện một cơn ghen tuông vốn có của nam nhân.