Chương 4: Quách Hi
Đại phu vừa khám cho nàng lên tiếng trình bày bệnh tình " bẩm Quách tướng quân, tam tiểu thư đây là mất trí nhớ là loại không thể phục hồi. Sau này nên cho nàng ăn nhiều thức ăn bổ dưỡng. Lãi phu còn phát hiện, kinh mạch tiểu thư quá yếu quá suy nhược, lão phu nghĩ nên để tiểu thư đây hoạt động gân cốt nhiều một chút, tốt nhất lão gia nên cho tam tiểu thư học một ít võ. " đại phu nói một tràng, nghe qua lão gia cũng chỉ gật đầu cười cười với lãi đại phu. Trong tâm thì nghĩ chuyện này bất đắc dĩ là phải tuân theo ông ta thôi, nếu không người ngoài lại lời ra tiếng giàu nói mình phân biệt nhi nữ, haizzzz.
Còn Lạc Nhi vừa nghe đại phu nói xong, nàng than dài trong lòng " cái gì chứ, biết cổ thân thể này yếu đuối nhưng không ngờ lại suy nhược trầm trọng đến vậy, ta là con nhà võ đó, sau này phải cũng cố cổ thân thể này rồi, thật phiền quá"
Đại phu nhân nãy giờ im lặng lắng nghe cũng lên tiếng " đại phu, tam nha đầu chúng ta mất trí nhớ là do đâu, sau này có trở nân khác lạ gì không ". Nàng nghĩ là do Lạc Nhi bị mất trí nhớ nên mới trở nên khác lạ như vậy, là do bệnh ảnh hưởng.
" theo lí mà nói thì chắc phải bị va đập đầu vào đâu đó mới như thế " đại phu giải thích vẫn chưa xong lão gia đã lên tiếng. " đa tạ lão đại phu, ngươi về phủ của mình trước ta cho người đưa ngươi về rồi ngươi lỉnh thưởng sau ". Nói gì được nữa, ý đuổi khách rõ rành rành, vã lại người đuổi lại là viên tướng thân cận của hoàng thượng còn năm trong ngũ đại gia tộc, ai dám không tuân mệnh. Đại phu cáo từ ra về.
" lão gia ta có thể biết một số chuyện về bản thân mình không, ta cả tên cũng không nhớ " Lạc Nhi khắc này mới lên tiếng, nàng rất thắc mắc a, con người trước kia của cổ thân thể này là như thế nào. Cả ngàn chấm hỏi to đang bu đầy trên đầu nàng. Lão gia liếc cũng không liếc nàng " Xuân nha đầu ngươi đưa tiểu thư về phủ, nói cho nó biết về nó của trước kia như thế nào đi " ra lệnh cho nha đầu ban nãy còn tỏ ra khinh miệt nàng giờ thì cả hó hé cũng không dám
Nàng được Nghi Xuân nha hoàn đưa về viện, nghe Nghi Xuân nói mà nàng tối xầm mặt. Trước kia, cổ thân thể này tên Quách Hi, là tam tiểu thư tuổi đã 12,di nương của nàng đã mất hai năm do bệnh, nhà ngoại lại không có tiếng tăm rất không có thực quyền, nàng sinh ra lại bị ngốc, rất chậm hiểu cho nên trong phủ này từ khi nàng sinh ra đã là thứ đáng bỏ đi nhất. Với lại hỏi đến cái viện nhỏ này cũng chỉ có phòng này của nàng để ngủ với phía sau là một cái vườn có sân nhỏ có bàn đá mái che cạnh cũng có cái hồ nước nhưng vườn không có hoa, cây cũng chẳng tươi tốt, hồ thì lại không có cá.
Cái này là do nàng bảo XN đưa nàng ra vườn liền thấy. XN giờ đây đang nhìn chủ tử mình bằng đôi mắt khác. Chủ tử nàng đột nhiên ít nói, nếu là trước đây nàng sẽ chẳng bao giờ ra vườn lại nói rất nhiều rất lung tung nữa nói chẳng đâu vào đâu. Nhưng nhìn đi bây giờ, nàng không chỉ ít nói mà phong thái cũng khác tao nhã, trầm tĩnh ánh mắt lại lạnh mà trong. Đột nhiên trong lòng XN nãy lên một loại cản giác phục tùng loại cản giác sẽ trung thành với người chủ tử này.
Đi đến bàn đá trong một cái hiên nhỏ, rất mát mẻ, Lạc Nhi cũng trở nên rất thoải mái. Nàng không còn than thân trách phận tại sao sui như vậy lại xuyên không. Nàng giờ là đang tìm cách củng cố sức khỏe cho bản thân, sau đó là củng cố giá trị của mình trong mắt bọn người trong phủ trước là nha hoàn sau là các huynh muội cuối cùng là các di nương, phu nhân lão gia. Sau đó nữa phải củng cố thế lực, ở thời này nếu không có thế lực không có quan hệ bảo đảm cái mạng sẽ là trong tay người khác giữ. Nàng đã tự vạch sẵn một số việc cần làm, sau đó quay sang nói với XN ( xuân nghi nha hoàn) " ngươi lấy thức ăn cho ta đi, cũng đi hỏi xem mấy cái sách võ thuật của phu thân ta khi nào tới ". Vừa nghe XN đã tức tốc đi, rất nhanh đã trở lại trên tay là một khây thức ăn nhỏ cũng chỉ có canh gà và thêm vài món bình thường.
" tiểu thư đây là sách của lão gia " nàng đặt thức ăn lên bàn, để lên thêm 3 quyển sách mỏng. Quách Hi đang ăn liếc qua quyển sách vài giây sau đoa tiếp tục ăn. Nàng ăn cũng rất ít, ăn xong nàng bảo XN lấy cho mình một cái bình tưới, một cái cuốc đất nhỏ và vài loại giống hoa thân nhỏ cho nàng. Xuân Nhi thoáng không hiểu nhưng vẫn đi lấy. Thấy nàng ta hiểu chuyện lại tuân mệnh như vậy Quách Hi không khỏi mỉm cười nhẹ trong lòng, người thân cận mình trung thành như vậy là rất tốt, xem ra nha đầu này cũng không đến nổi, Hảo!!