Chương 18: Tiểu lính nữ nhi

Nàng chạy nhanh đến mức muốn xé toạt màn đêm. Sau hai canh giờ, doanh trại rộng lớn đã hiện ra trước mắt. Đi đến cổng trại đã bị người cản lại. " cô nương này, đi đâu đây mau về nhà, nơi này không phải ai muốn đến cũng đến được " hai tên lính gác chặn giáo không cho nàng vào. Nhảy khỏi ngựa lạnh lùng và kiêu ngạo " vào báo với tướng của các ngươi, tam tiểu thư Quách phủ có việc quan trọng cần gặp " nàng nói, đôi phượng mâu lạnh đạm nhìn hai tên lính. Một tren chạy vào trong báo cáo, sau vài phút hắn chạy ra " mời tiểu thư theo tôi" hắn đi trước chỉ đường cho nàng vừa đi vừa nói " đại tướng đang bàn việc mong tiểu thư ngồi đợi ". 


" hắn ta bàn việc chỗ nào, đưa ta đến đó có chuyện khẩn cấp cần phải nói ngay " nàng không nhanh không chậm nói, nhưng lại có thể ép người khác phải nghe theo. Hắn chuyển hướng dẫn nàng đến một trại lớn đèn sáng từ bên trong. Tên lính ban nãy định nói gì đó với nàng nhưng bị nàng chặn họng " có thể đem cái này vào cho tướng quân các ngươi, liên quan chuyện quốc gia đại sự " nàng đi lên nói với hai tên lính đang đứng canh trước trại,lấy từ trong tay áo một mảnh vải mà ban nãy tên nam nhân ở nhà XN đưa cho trao sang cho lính gác. Hắn không nói gì chỉ nhận lấy đi vào trong trại, bởi lúc hắn nghe nàng nói là liên quan quốc gia đại sự hắn đã hoàn toàn tin tưởng nữ nhi trước mặt. Hắn vào trong không lâu, đi ra và nói " mời tiểu thư vào tướng quân ở bên trong. Hết thẩy mọi người bên ngoài nghe vậy giựt mình, nữ nhi này vậy mà lại được vào gặp tướng quân còn là lúc hắn đang bàn việc lớn như vậy, nữ nhân không đơn giản. 


Ngay sau khi nghe vậy nàng đi vào. Bên trong là một bàn lớn để các khối hình nhìn qua là trận địa chiến trường, xung quanh bàn là mấy vị tướng mặt giáp già có và có 3 tên tuổi khoảng chừng giống Trác vương hắn, khoảng 16 tuổi. Đi đến trước mặt hắn nàng vẫn cuối chào theo lễ nghĩa. Hắn chỉ ừ rồi hỏi " ngươi từ đâu mà có tấm vải này ". Không do dự nàng nói " một tên lính đã đưa cho ta và bảo ta đến đây đưa lại cho ngươi ". Hắn nhíu mày " sao ngươi lại ở đây, đây không phải chỗ gần phủ nhà của ngươi ". " ta bỏ nhà đi " nàng tỉnh như ruồi mà nói. Mấy vị tướng trưởng bối kinh hãi, còn ba tên tuobgws hơi nhỏ tuổi và hắn thì trực tiếp phì cười " ngươi bỏ nhà, hảo, có chí khí " hắn nói cố nhịn cười xuống " ngươi có biết trong này ghi gì không " hắn nghiêm túc. " ta không phải kẻ thích xem trộm " nàng thẳn thắn.






Truyện liên quan