Chương 2: Xác Định Chịu Điện Giật?
Nam Hướng Vãn cảm thấy ông trời như đang trêu muốn trêu đùa cô?
Cô đường đường là đệ nhất nữ tướng Đế quốc, là nữ sát thần khiến quân địch phải khiếp sợ!
Lại không thể thi đậu vào học viện quân sự ở thế giới văn minh?
Cô cảm thấy tức đến phát điên!
Hơn nữa, theo thông tin ở thế giới này, yêu cầu nhập học của học viện quân sự rất nghiêm ngặt, tuyển sinh bên ngoài chỉ có một cơ hội phỏng vấn trong kỳ nghỉ đông, hơn nữa cũng không chấp nhận học sinh lưu ban.
Vì vậy, Nam Hướng Vãn hoàn toàn không có cơ hội thi lại.
Da đầu cô tê rần
"A——"
Cô tức giận hét lên!
Lúc này, cha mẹ ở ngoài bước vào phòng.
Tân Tử trên mặt đầy vẻ lo lắng, ngồi ở mép giường vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái: "Tiểu Vãn, con sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?"
Nam Tùng ở một bên cau mày: "Con gặp ác mộng à?"
Tân Tử quay đầu lại trừng mắt nhìn chồng: "Đều là tại anh. Nhất định phải để Tiểu Vãn thi vào học viện quân sự gì đó, sau khi về thì con bé liền phát sốt!"
Khóe miệng Nam Tùng giật giật: "Không thử sao biết được? Triều Dương đã vượt qua kỳ thi..."
Tân Tử: "Câm miệng!"
Nam Tùng ngừng nói nhìn về phía con gái, ánh mắt cũng tràn ngập sự lo lắng.
Con gái ông bị làm sao vậy?
Nam Hướng Vãn nhìn hai người bọn họ, ánh mắt trống rỗng, sắc mặt tái nhợt.
Tại sao cô xuyên qua muộn như vậy?
Sớm hơn hai tháng là được rồi!
Với thể chất và sự nhạy bén của mình, khẳng định cô có thể thi đậu vào học viện quân sự!
Cha mẹ không biết Nam Hướng Vãn đang suy nghĩ gì, liền đau lòng.
Nam Tùng suy nghĩ một chút, nói: "Không sao, Tiểu Vãn, không thi đậu thì không đậu. "
Tân Tử cũng an ủi: "Kỳ thi tuyển sinh đại học cũng đừng quá lo lắng. Chúng ta còn thời gian nửa năm nữa. Nói không chừng một ngày nào đó tiến bộ, thành tích tăng vọt."
Nam Tùng: "Vậy nên con không cần suy nghĩ quá nhiều..."
Đối với con gái của mình, Nam Tùng vẫn là quá hiểu đi.
Cô căn bản không phải là người có thiên phú học tập!
Tân Tử: "Nói ít thôi!"
Nam Hướng Vãn: "Ôi, con không muốn học."
Cô muốn giếŧ người.
Nam Tùng đột nhiên nói: "Tiểu Vãn của chúng ta từ nhỏ đã xinh đẹp rồi, sao con không trở thành minh tinh?"
Tân Tử: "Tiểu Vãn, chúng ta làm minh tinh được không?"
Nam Hướng Vãn: "Hả."
Không được!
Cô phải trở thành tướng quân đem binh đánh giặc!
Lúc này -
[Đinh!]
[Nhiệm vụ kích hoạt: Tham gia show tuyển chọn]
[Nội dung nhiệm vụ: Làm thế nào để một người chơi hàng đầu đạt tiêu chuẩn? Có thể bắt đầu từ việc tuyển chọn. Yêu cầu ký chủ báo danh tham gia show tuyển chọn thực tập sinh, tăng độ nổi tiếng của bản thân]
[Phần thưởng nhiệm vụ: Nhan sắc +10, Thân hình +10, Mị lực +10]
[Nhiệm vụ thất bại: Hình phạt điện giật]
Nam Hướng Vãn nằm im bất động.
[Ký chủ xác định tiếp nhận hình phạt điện giật?]
Rầm!
Nam Hướng Vãn đột nhiên nhảy dựng lên.
Show tuyển chọn!
Cô tham gia còn không được sao?
Cha mẹ ngơ ngác nhìn con gái, chuyện gì xảy ra thế này?
Nam Hướng Vãn hắng giọng: "Cha mẹ, cái kia, tuyển chọn thực tập sinh, con muốn thử!"
Nam Tùng sửng sốt: "Con muốn tham gia? Được! Cha sẽ đăng ký cho con!"
Bất quá nói xong, Nam Tùng có chút lo lắng.
Chủ yếu là vì đứa con gái quý giá của ông, người không có tài năng và chỉ biết ăn uống.
Show tuyển chọn thực tập sinh là một chương trình ca hát và nhảy múa.
Trong số 100 thực tập sinh, 7 người sẽ được chọn để ra mắt trong một nhóm nhạc.
Con gái ông từ nhỏ chưa từng học qua âm nhạc và vũ đạo!
Chuyện này có chút khó khăn!
Tuy nhiên, dù sao đi nữa, cũng cứ thử thôi!
Cha mẹ rời khỏi phòng, và Nam Hướng Vãn nằm xuống một lúc.
Thật khó khăn để dung hợp các thông tin trong đầu cô. Nó quá loạn!
Không biết lúc xuyên qua có phải đã xảy ra tai nạn gì đó ngoài ý muốn không, có thông tin có, có thông tin không, ký ức cứ đứt quãng.
Cô không biết nhiều về cơ thể này!
Nam Hướng Vãn đứng dậy muốn đi dạo xung quanh, kết quả nhìn thấy một cái đầu ngoài cửa.
Nam Triều Dương đang nhìn trộm cô ở sau cánh cửa.
Nam Hướng Vãn nhìn về phía anh, vẫy vẫy tay, nói: "Lại đây."
Nam Triều Dương ánh mắt không hài lòng, căn bản cũng không có nhìn trộm, nghênh ngang đi vào.
Anh vừa đi vừa nghẹn ngào, "Em nói này Nam Hướng Vãn, chị ra lệnh cho ai?"
Nam Hướng Vãn nhìn anh, đột nhiên giơ chân lên.
Xọat!
Nam Triều Dương đột nhiên ôm đầu ngồi xổm xuống.
Lúc nãy mới vừa bị Nam Hướng Vãn đá, đầu gối của anh vẫn còn đau a!
Việc ngồi xổm xuống này hoàn toàn là theo bản năng.
Nam Hướng Vãn thực sự hài lòng, vươn tay xoa đầu anh, "Tốt lắm, ngoan."
Nam Triều Dương lập tức đỏ mặt.
Vãi!
Anh thậm chí còn vô thức ngồi xổm và ôm đầu?
Quá mất mặt!
Lúc này, Nam Hướng Vãn lại lên tiếng: "Nhớ kỹ, từ nay về sau phải cung kính gọi chị, không được gọi ta bằng tên."
Nam Triều Dương đứng lên, hếch cằm: "Nam Hướng Vãn, em xem chị..."
Lời nói còn chưa dứt.
Xoẹt!
Nam Hướng Vãn lại giơ chân lên, ánh mắt trở nên lạnh lẽo!
Nhìn thấy ánh mắt sắc bén, bá đạo kia, Nam Triều Dương sợ hãi đến mức không dám cử động trong giây lát.
Anh nuốt nước miếng, "Được rồi, chị..."
Tuyệt đối có điều gì đó không ổn với Nam Hướng Vãn.
Đột nhiên, sức mạnh của cô trở nên rất lớn, thân thủ của cô cũng rất đáng sợ!
Nam Triều Dương nhất định không phải vì sợ đánh không lại chị gái mình mới kêu người!
Nhưng mà, huhuhu, đầu gối của anh vẫn còn đau.
Vai cũng đau quá!
Huhuhu, chị gái anh thật hung dữ!
Làm anh sợ ch.ết khiếp!
Nhìn Nam Triều Dương ủy khuất chạy ra ngoài.
Nam Hướng Vãn bĩu môi khinh thường.
Tiểu tử, muốn đấu với cô?
Vẫn còn quá non!
Chỉ cần một giây liền có thể áp chế người!
Đóng cửa lại, Nam Hướng Vãn liền bắt đầu thói quen tập thể dục hàng ngày.
Chẳng qua, cơ thể này thực sự rất yếu.
Chỉ sau 50 lần chống đẩy bằng một tay liền bắt đầu thở hổn hển?
Quá gà!!!
Nam Hướng Vãn không phục, tiếp tục chống đẩy bằng một tay với tay khác.
Cô tăng tốc tập luyện nghiêm túc!
Vuốt!
Mồ hôi đầm đìa!
Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống vang lên.
[Đinh!]
[Ký chủ thể lực tăng lên, nhan sắc +5, thân hình +5, mị lực +3]
Nam Hướng Vãn
Tại sao cô ấy tập thể dục lại cộng thêm nhan sắc, thân hình và mị lực?
Thế còn tốc độ!
Sức chiến đấu thì sao!
Sức mạnh cường đại của cô ở đâu!
Cẩu hệ thống!
Lúc này, thông tin trên bảng hệ thống của cô cũng thay đổi chóng mặt.
[Hệ thống đỉnh lưu]
[Ký chủ: Nam Hướng Vãn]
[Tuổi: 17]
[Nhan sắc: 95 (tuyệt vời)]
[Thân Hình: 95 (tuyệt vời)]
[Mị lực: 93 (người gặp người yêu) ]
[Kỹ năng: Không có (cực kỳ tệ) ]
[Tài sản: 200 RMB (nghèo như một con chó)]
Nam Hướng Vãn thực sự phục, hệ thống này sử dụng từ ngữ cũng quá khoa trương đi?
Nhưng nhìn thấy rằng số liệu đã tăng lên hơn 90, điều đó có nghĩa là nhiệm vụ trước đó đã được hoàn thành, việc đăng ký tham gia tuyển chọn thực tập sinh đã thành công.
Cô hơi bất ngờ, như này không phải quá nhanh sao?
Sau khi Nam Hướng Vãn hoàn thành 100 lần chống đẩy bằng một tay cho cả hai tay của mình, cô bắt đầu các bài tập rèn luyện khác.
Cô đã không ngừng tập cả buổi sáng, mồ hôi đầm đìa vì tập luyện!
Một thân đầy mồ hôi, cô đi tắm.
Cha mẹ đối với cô rất cưng chiều, trong phòng có toilet riêng.
Còn Nam Triều Dương thì không.
Cô cũng có một phòng thay đồ riêng, bày những bộ quần áo được sắp xếp gọn gàng, đủ loại kiểu dáng vào màu sắc.
Thế nhưng Nam Triều Dương cũng không có.
Vừa vào phòng tắm, Nam Hướng Vãn nhìn chính mình trong gương.
Cô không thể nhịn muốn cho chiếc gương này một cú đấm!
Khuôn mặt này, làn da này, còn cả đôi tay đôi chân gầy guộc này.
Vừa nhìn đã thấy đây chính là một phế vật yếu ớt dễ bị đánh bại!
Đáng hận!
Tắm xong, mẹ cô đứng ngoài cửa gọi cơm tối.
Nam Hướng Vãn bước ra ngoài, mái tóc chưa khô còn nhỏ giọt nước.
Cả ba người trong phòng ăn đều sửng sốt.
Khóe mắt hơi nhếch lên mang theo một tia mê hoặc tự nhiên, các đường nét trên khuôn mặt thanh tú dường như được tạc ra từ tự nhiên, một sự kết hợp hoàn hảo đến khó tin!
Nhìn cô cứ như nữ chính bước ra từ truyện tranh!
Nam Triều Dương sững sờ, anh chợt nhận ra rằng chị gái anh thật đẹp.
Trước kia cũng đẹp, nhưng không đẹp như thế này!
Cha mẹ chỉ nhìn thoáng qua, trong lòng đầy tự hào.
Con gái nhà mình thật xinh đẹp!
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp này xem!