Chương 75: Trận chiến đầu tiên ở thành phố A
"Đăng ký."
Lãnh Tâm Nhiên lạnh lùng nói.
Tiếp tân kia vẫn đang ngẩn người, hơn nữa mặt ngày càng hồng, bộ dáng "xuân tâm nhộn nhạo".
Lãnh Tâm Nhiên cảm thấy thái dương đã bắt đầu xuất hiện một vết "+" chảy xuống, thanh âm càng lạnh hơn: "Đăng ký!"
Lãnh Tâm Nhiên không biết, kỳ thực từ khi cô tiến vào phòng tập này, đã trở thành mục tiêu chú ý của không ít người. Long Hồn được xem như phòng tập thể hình lớn nhất ở thành phố A, hơn nữa còn áp dụng chế độ hội viên, rất ít người có. Nơi đây không phải là nơi người bình thường có thể vào, mà những người có tiền tài có quyền thế, đều là những người trưởng thành. Ở cái nơi đầy rẫy người trưởng thành này, đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ tuổi xuân phơi phới, tất nhiên sẽ thu hút ánh mắt của mọi người.
Rất nhiều người đứng xếp hàng đều đoán chắc hẳn là cô đến nhầm chỗ. Thấy cô đứng trước quầy dành cho hội viên kim cương thì càng chờ mong, dùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa chờ xem vở kịch Lãnh Tâm Nhiên bị xấu mặt.
Phải biết rằng, Long Hồn là phòng tập thể hình cao cấp nhất ở thành phố A, tượng trưng cho thân phận và địa vị. Một người có thu nhập năm vạn cũng chỉ có thể làm được thẻ hội viên thường, ở đây còn có thẻ hội viên cao cấp, thẻ bạc, thẻ bạch kim, thẻ kim cương. Số lượng thẻ bạch kim bán ra, cả nước không vượt quá bốn chục thẻ. Mà thẻ kim cương lại càng ít, tổng cộng chỉ có 10 thẻ. Thẻ kim cương là chân chính dùng kim cương để làm thành, mỗi thẻ đều nạm số kim cương có giá trị tương đương mười vạn. Bởi thế có thể thấy được thẻ kim cương rất quý hiếm.
Ứng với các loại thẻ, là các quầy tiếp tân khác nhau. Cấp bậc thẻ khác nhau, cấp bậc quầy cũng khác nhau. Giống như vị tiểu thư tiếp tân ở quầy kim cương trước mặt Lãnh Tâm Nhiên này, bề ngoài của cô ta không thua gì một minh tinh. Trừ bỏ diện mạo, cô ta còn tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, gần như là một cực phẩn tài mạo song toàn.
Cũng khó trách bị người ta coi thường, cách ăn mặc hôm nay của Lãnh Tâm Nhiên cũng giống hôm qua, áo ngắn tay đơn giản, quần short phối hợp với giày thể thao. Hơn nữa còn đi xe đạp, tóc thì hơi rối, đứng giữa một đám người nổi tiếng mặc toàn hàng hiệu thì vô cùng lạc loài. Bộ dạng này của cô, thích hợp đến những nơi như trường học chứ không phải một nơi cao cấp như Long Hồn.
Lãnh Tâm Nhiên đã đứng ở đây hơn ba phút, nhưng vị tiểu thư tiếp tân kia vẫn không thèm nhìn đến cô. Lúc vừa nhìn thấy thì ngẩn người, nhưng khi cô ta lấy lại tinh thần nhìn thật kỹ thấy trước mặt mình chỉ là một tiểu đậu đỏ thì không trực tiếp xem như không tồn tại. Trên gương mặt xinh xắn lộ ra vẻ khinh thường, cười nhạo, một con nhóc mà cũng dám tới những chỗ thế này, thật là không biết tự lượng sức mình!
Lãnh Tâm Nhiên nổi giận!
Nghĩ đến chuyện cô là Huyết Sư, là khách hàng cao cấp của Long Hồn, mỗi lần tới đều là quản lý tự mình ra ngênh đón. Hiện tại ngay cả một tiếp tân nho nhỏ cũng dám làm càn như vậy, chẳng lẽ chất lượng phục vụ của Long Hồn giảm xuống đến loại hạ đẳng này rồi?
Trong đôi con ngươi đen tối ánh lên sắc đỏ, nếu ai đó quen biết cô thấy bộ dáng lúc này của cô, khẳng định sẽ biết, cô đang vô cùng tức giận! Dám chọc giận cô sẽ phải rước lấy kết cục vô cùng nghiêm trọng, người bình thường căn bản không chịu nổi!
"Một lần cuối cùng, tôi nói đăng ký!"
Lãnh Tâm Nhiên gằn giọng nói từng tiếng, thanh âm lãnh lẽo như truyền đến từ Nam Cực, khiến cho mọi người ở đây không nhịn được run lên, không thể tin cô gái nhỏ trước mắt này lại có khí thế cười đại như thế.
Vị tiểu thư tiếp tân kia căn bản không để cơn giận của Lãnh Tâm Nhiên vào mắt. Long Hồn là nơi nào chứ, sao có thể để một con nhóc bần cùng muốn tới là tới? Huống chi, cô luôn chỉ phụ trách đón tiếp khách quý có thẻ kim cương, con nhóc tiểu đậu đỏ này cũng banh mắt mà nhìn cho rõ hay sao!
"Ở đây là Long Hồn, là nơi tập thể hình lớn nhất thành phố A, không phải là nơi một con nhóc như cô có thể tới." Nhìn lướt qua Lãnh Tâm Nhiên, vị tiểu thư tiếp tân kia không chút khách khí nói.
Hai tay Lãnh Tâm Nhiên bắt đầu nắm chặt lại thành quả đấm.
Tôn nghiêm của Huyết Sư, tuyệt đối không cho bất cứ kẻ nào xâm phạm!
"Mặc dù có rất nhiều người muốn đến nơi này để "thấy sang bắt quàng làm họ", nhưng cô cũng phải nhìn lại mình cho kỹ đi chứ."
Bình thường đều được những kẻ có tiền vây quanh, truy đuổi, là người có điều kiện tốt nhất, đứng đầu trong năm tiếp tân ở đây, nên ánh mắt cô ta luôn cao hơn trời, căn bản không thèm để một con bé ăn mặc như không ra gì này vào mắt!
"Mẹ nó, cô muốn ch.ết!"
Ngay khi thanh âm của vị tiểu thư kia vừa vang ra, theo tiếng mắng chửi đầy tức giận, Lãnh Tâm Nhiên trực tiếp vung nắm đấm vào khuôn mặt ghê tởm kia!
Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, vị tiểu thư dáng vẻ thướt tha, mềm mại kia liền té ngã trên đất, vô cùng chật vật. Gương mặt xinh xắn bị đánh một cú, sưng đỏ lên, mái tóc được chải chuốt gọn gàng thì rối tung lên, chiếc váy ngắn vì tư thế té ngã mà làm lộ ra xuân quang vô hạn, tóm lại, vô cùng náo nhiệt.
Hành động này của Lãnh Tâm Nhiên hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của mọi người.
Không ai nghĩ một cô bé gầy yếu như thế lại dám giương oai ở Long Hồn, lại càng không nghĩ tới trong thân thể bé nhỏ kia ẩn chứa sức lực mạnh mẽ đến vậy, chỉ một quyền, đã đánh người ngã xuống đất, này....
Ánh mắt mọi người nhìn Lãnh Tâm Nhiên đã biến chuyển.
Giữa tiếng thét chói tay pha lẫn tiếng bàn tán xôn xao, quản lý Long Hồn dẫn theo vài bảo vệ thân hình cao lớn xuất hiện.
"Sao lại thế này?"
Là quản lý của Long Hồn, Tôn Hồng không chỉ có thiên phú kinh người về mặt kinh doanh, mà quan trọng hơn, bản thân ông ta cũng là một huấn luyện viên thể hình, là một bộ đội đặc chủng đã xuất ngũ. Ông ta là một trong những trụ cột của Long Hồn, ít nhất, những kẻ có mắt sẽ không dại dột mà đi chọc vào một người đàn ông nguy hiểm như thế. Dáng người ông ta không cao lắm, so với mấy bảo vệ bên cạnh thậm chí còn có chút nhỏ bé. Nhưng không có ai hoài nghi năng lực của ông ta, từ khi ông ta đánh một quyền vào lão Đại một bang phái khiến người ta văng xa mười thước trực tiếp biến thành tàn phế, tất cả mọi người đều biết, ông ta rất nguy hiểm!
Lúc này, tuy Tôn Hồng nở nụ cười nhưng trên mặt lại đầy hàn băng. Ông ta vốn chuẩn bị đi họp, ai ngờ đột nhiên có truyền đến tin tức có người tới tìm, tiếp tân quầy kim cương bị đánh. Hay thật, lại có người dám đến sân nhà Tôn Hồng ông mà bới móc, thật sự là chán sống!
Dưới ánh mắt của ông ta, những người vây xem náo nhiệt đều tự giác lui về phía sau. Rất nhanh, Lãnh Tâm Nhiên vẫn luôn đứng bất động đã hiện ra trước mặt Tôn Hồng.
Lúc mới vào, Tôn Hồng cũng không để Lãnh Tâm Nhiên vào mắt. Dù sao, cô cũng quá nhỏ, còn chưa trưởng thành, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn đứng giữa một đám người lớn, giống như con thỏ nhỏ vậy.
Nhưng mà rất nhanh, khi ông ta thấy tất cả mọi người đều không nhịn được mà hướng mắt về phía Lãnh Tâm Nhiên thì liền thấy sự việc không bình thường rồi.
Ngay khi ông ta vừa định mở miệng, thì vị tiếp tân kia từ trên mặt đất đứng lên, thê thê thảm thảm bổ nhào vào lòng ông ta, chỉ vào người nào đấy khóc lóc kể lể: "Quản lý, là người này bới móc, cô ta đánh người!"
Tôn Hồng ôn nhu trấn an cô gái trong lòng, sau đó đẩy cô ta sang một bên, đi đến trước mặt người bị chỉ: "Là cô đánh người?"
Dưới ánh mắt làm cho mọi người khiếp sợ của ông ta, mặt Lãnh Tâm Nhiên vẫn không chút thay đổi. Cô biết Tôn Hồng, hơn nữa, ở kiếp trước, ông ta còn là kẻ bại trận dưới tay mình, lần nào cũng thua. Cho nên, khi đối mặt với kẻ bại tướng, Lãnh Tâm Nhiên căn bản không có bất luận cảm giác gì.
"Đúng."
Lãnh Tâm Nhiên nhàn nhạt nói, ngay khi Tôn Hồng sắp tức đến ch.ết thì lại tùy tiện bồi thêm một câu: "Chẳng biết từ lúc nào thái độ phục vụ của Long Hồn đã trở nên hạ đẳng thế này rồi. Ông là quản lý của Long Hồn?"
Đúng lúc này, một người tiến lên, nói nhỏ vào tai Tôn Hồng những chuyện đã xảy ra ban nãy.
Sắc mặt Tôn Hồng càng thay đổi, hung hăng trừng mắt nhìn vị tiểu thư quầy tiếp tân kia một cái, nhưng lúc ánh mắt nhìn Lãnh Tâm Nhiên vẫn vô cùng sắc lạnh. Tuy ông biết chuyện này là lỗi của nhân viên quầy tiếp tân, nhưng mà, tôn nghiêm của ông không cho phép có người quậy phá trên địa bàn của ông. Cho dù thật sự là lỗi của cô tiếp tân này thì thế nào, cô đánh người cũng là sự thật.
Bất quá, thân là quản lý, ông vẫn biết giữ hình tượng cho Long Hồn. Cho nên, lúc này không lập tức phát tác, mà dùng giọng điệu khinh thường nói: "Nơi đây là Long Hồn, là trung tâm thể hình cao cấp nhất thành phố A, ở đây sử dụng chế độ thẻ hội viên, chỉ có hội viên mới có thể vào. Năm quầy tiếp tân ở đây, phân biệt từ hội viên thường, hội viên cao cấp, hội viên Bạc, hội viên bạch kim, hội viên kim cương. Mà nơi vừa rồi cô đến, là quầy tiếp tân dành cho hội viên có thẻ kim cương. Không phải chất lượng phục vụ của Long Hồn không tốt, mà bởi vì Long Hồn có phân chia cấp bậc cực kỳ nghiêm khắc."
Ý tứ trong lời nói của ông ta rất rõ ràng. Những lời ông ta vừa nói, ngoài mặt là giải thích cho Lãnh Tâm Nhiên nghe, nhưng trên thực tế là nói cho những người xem náo nhiệt ở đây nghe. Ông ta muốn nói cho bọn họ, chuyện này không phải nhân viên của ông ta sai, mà vì quy tắc ở Long Hồn, có người không chịu tuân thủ, cho nên lát nữa ông ta có cho cô một bài học cũng là chuyện hợp tình hợp lý!
Kết quả lúc này đã rõ. Nếu con nhóc ăn mặc bình thường mà không thể đưa ra thẻ kim cương. Vậy thì, cô sẽ phải trả giá thật đắt vì hành vi lỗ mãng vừa rồi của mình. Cực kỳ hiển nhiên, cái trước là không thể, hai khả năng, kỳ thật chỉ có một kết quả!
Tôn Hồng tin tưởng vào suy nghĩ của mình. Kỳ thật, nếu không phải chuyện này là do nhân viên của ông ta sai trước, vậy thì Lãnh Tâm Nhiên đã sớm bị ném ra ngoài rồi, còn phải vất vả đứng đây giải thích làm gì. Làm người phụ trách thật vất và mà, không chỉ phải giết gà dọa khỉ để xử lý chuyện phiền phức, mà còn phải giữ hình tượng cho công ty của mình. Aiz.....
Lãnh Tâm Nhiên sao lại không đoán ra suy nghĩ của Tôn Hồng chứ. Xem ra, trong khoảng thời gian cô không ở đây, Long Hồn quả nhiên là xuống cấp trầm trọng rồi! Lãnh Tâm Nhiên cười lạnh trong lòng, dưới ánh mắt đắc ý tự tin của Tôn Hồng, tùy tiện rút tấm thẻ ra đặt lên bàn, đầu hơi ngẩng lên, ánh mắt băng lãnh: "Tôi có nói là không có thẻ sao?"
Ánh mắt Tôn Hồng đột nhiên cứng lại, là một người quản lý, chỉ cần liếc mắt một cái là ông đã có thể nhìn ra. Tấm thẻ nạm kim cương lấp lánh đặt trên bàn kia, chính là thẻ kim cương của Long Hồn. Sao có thể? Thẻ kim cương tổng cộng chỉ có mười tấm, ông ta biết, mười tấm kia, đều là của những nhân vật nổi danh trong nước. Con nhóc này sao lại có? Rốt cuộc cô là ai? Cô......
Cho tới bây giờ Tôn Hồng chưa từng hoảng hốt như thế. Ông ta luôn luôn tự tin, trước kia đã từng cảm thấy thất bại dưới tay người phụ nữ khủng bố nào đấy, nhưng mà lúc này, đối mặt với cô gái biểu cảm non nớt trước mặt, sau lưng ông ta, đột nhiên có mồ hôi lạnh túa ra. Một cô gái cầm thẻ kim cương, thân phận của cô tới cùng là gì? Giờ đã đắt tội với một vị khách kim cương, kế tiếp ông ta nên làm gì bây giờ? Nếu cô ra yêu cầu gì quá đáng thì phải làm sao bây giờ? Nếu tin tức Long Hồn đắc tội với khách kim cương, bảng hiệu của Long Hồn thật sự sẽ bị hủy đó..... Chẳng lẽ Tôn Hồng ông thật sự lật thuyền trong mương sao?
Không chỉ có ông ta, mọi người ở đây đều vô cùng kinh ngạc trước chuyện này. Bọn họ đều là hội viên của Long Hồn, tất nhiên sẽ biết rõ tấm thẻ hội viên kim cương kia nói lên điều gì. Cô gái nhỏ không chút nổi bật nào trước mắt này, lại có thẻ kim cương? Vậy.....
Trong lúc này, trải qua sự chuyển biến đột ngột, không khí đột nhiên trở nên trầm mặc.