Chương 91

Yến Như Cảnh vốn đang cảm thấy có khả năng mình nhận sai người, nhưng sau khi Yến Hoài nói câu đó xong, trong lòng ông đã trăm phần trăm xác định.


Rốt cuộc lần trước ông và Hòa Vi cũng chỉ gặp mặt một lần, nói cũng chưa nói được vài câu, sở dĩ có thể nhớ kỹ cô gái nhỏ này, là bởi vì cô là cô gái đầu tiên Yến Thần dẫn về nhà.


Hai người con trai kể từ sau khi thành niên, tuy rằng Yến Như Cảnh không quản bọn họ, nhưng vẫn cố ý nhắc bảo mẫu trong nhà, mặc kệ là hai người ai dẫn theo bạn gái về nhà, trước tiên đều phải nói cho ông biết.


Kết quả lần trước ông trở về nhà đúng lúc, căn bản không cần bảo mẫu nói lại với ông, vừa vặn ông gặp mặt Hòa Vi.
Lần đó ở nhà khi nhìn thấy Hòa Vi, Yến Như Cảnh tuyệt đối vui sướng hơn là sầu lo.


Yến Thần trời sinh tính tình phóng túng, nhưng không hề có người bạn gái nào có thể ngồi ở phòng khách tại Yến gia, cho nên ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Hòa Vi, Yến Như Cảnh cho rằng rốt cuộc Yến Thần cũng muốn hồi tâm, cải tà quy chính không lưu luyến mấy bụi hoa nữa.


Cô gái nhỏ lớn lên thật xinh đẹp, lấy hoả nhãn kim tinh đã từng chinh chiến trên thương trường vài thập niên của Yến Như Cảnh mà nói, hình như là đó là một cô gái nhỏ thành thật dịu dàng.


available on google playdownload on app store


Mà cô gái này lại cực kỳ hợp mắt ông, lúc mới vừa nhìn thấy,  thậm chí Yến Như Cảnh còn cảm thấy con trai mình không xứng với cô ấy, sau lại nghe nói hai người đã chia tay, ông vừa cảm thấy tiếc hận, vừa cảm thấy viên đá lớn trong lòng rơi xuống đất——


Cuối cùng thì Yến Thần cũng không thể gây họa cho cô gái nhỏ này, bằng không lương tâm của ông khó mà yên tâm được.
Nhiều loại cảm xúc lộn xộn ở bên nhau, Yến Như Cảnh không muốn nhớ kỹ cô cũng khó.


Tuy rằng Yến Như Cảnh không được xem là cao lớn thô kệch, nhưng rốt cuộc vẫn là người đàn ông có thần kinh tương đối thô, không ẩn giấu nhiều tâm tư như phụ nữ, có cái gì liền nói thẳng ra.
Chỉ là sau khi nói xong, ông lại bắt đầu hối hận.


Cô gái nhỏ da mặt mỏng, bị ông nói như vậy, mí mắt rũ xuống, gương mặt vẫn luôn đỏ tới tận mang tai.
Lại ngẩng đầu nhìn về phía con trai, Yến Hoài hơi cau mày, nhưng khi cúi đầu nhìn Hòa Vi ánh mắt vẫn rất dịu dàng.
Yến Như Cảnh khụ một tiếng, có chút xấu hổ không nói nên lời.


Vợ chồng Yến Tình ngồi một bên, tuy rằng không tới mức trợn mắt há mồm, nhưng vẫn bị sự thật này dọa tới rồi.
Trách không được lần đầu tiên khi cô nhìn thấy Hòa Vi, liền cảm thấy Yến Thần và cô ấy có chút không thích hợp.


Chẳng qua lúc ấy hai người ai cũng không nhiều lời, Yến Tình chỉ cho rằng Hòa Vi là đối tượng Yến Thần đang theo đuổi, huống chi sau này lại biết cô ấy và Yến Hoài ở bên nhau, cô lại càng không suy nghĩ tới phương diện này.


Vốn đang cảm thấy Hòa Vi thoạt nhìn rất đơn thuần, nhưng hiện tại nhìn lại, kỳ thật tiểu nha đầu này căn bản không đơn giản như vậy, không cần tốn nhiều sức lực mà vẫn có thể đùa giỡn với hai người em trai của cô.
Không, chưa chắc chỉ có hai người bọn họ.
Hình như còn có Phó Thừa Ngọc.


Quả thực cô ấy mới là người chiến thắng, Yến Tình càng ngày càng bội phục Hòa Vi.
Không khí trong phòng khách xấu hổ lại yên tĩnh, cuối cùng vẫn là Yến Tình muốn điều hòa không khí mà khụ một tiếng, mở miệng nói: “Chú, chuyện Vi Vi và Yến Thần là chuyện khi nào ạ?”


Biểu cảm trên gương mặt Yến Như Cảnh có chút vặn vẹo, trong lòng cũng nói không nên lời đó là cảm giác gì.
Dường như tâm nguyện lúc trước muốn cô gái nhỏ này làm con dâu đã đạt được, nhưng cảm giác xấu hổ cùng buồn bực lại chiếm phần lớn.


Dù sao Hòa Vi cũng là bạn gái cũ của Yến Thần, ngay cả khi cố gắng tránh mặt, về sau khẳng định vẫn sẽ có lúc gặp nhau trên bàn ăn——
Yến Như Cảnh có chút đau đầu, ông nhíu mi một hồi lâu, sau đó mới nói: “Chắc non nửa năm đi…”


Dừng một chút, ông chuyển hướng sang Hòa Vi: “Chuyện của hai người, Yến Thần có biết hay không?”
Yến Hoài thay cô đáp, “Biết.”
Yến Như Cảnh nhăn mày càng sâu, “Không hỏi con.”
“…”
Hòa Vi chỉ có thể lặp lại chữ này một lần, “Biết.”


“Cô gái a…” Hiện tại cũng không biết nên gọi cô là gì, Yến Như Cảnh chỉ có thể tạm thời xưng hô như vậy, ông tận lực khiến cho sắc mặt mình thoạt nhìn không giống với hung thần ác sát, “Cháu nói thật đi, rốt cuộc cháu và Yến Thần vì sao lại chia tay?”


Ông hỏi uyển chuyển, ông không có mặt mũi nào hỏi trực tiếp có phải bởi vì cô coi trọng Yến Hoài, cho nên mới đá Yến Thần hay không.
Rốt cuộc trong mắt người làm cha như ông, vẫn có thể nhìn ra người con nào càng ưu tú hơn, càng đừng nói đến ánh mắt sáng rõ của cô gái nhỏ này.


Nếu thật sự là bởi vì lí do này… có khi nào một ngày nào đó Hòa Vi cũng sẽ đá văng Yến Hoài hay không?


Yến Thần bị đá thì không sao, anh ta không ngừng trêu hoa ghẹo nguyệt, qua thôn này còn có cửa hàng tiếp theo; nhưng Yến Hoài thì khác, nuôi anh lớn đến bằng này, Yến Như Cảnh cũng chưa thấy anh thân cận với người con gái nào như vậy, nếu thật sự bị đá, đoán chừng với tính tình của anh, nếu không phải sống mơ màng một khoảng thời gian, thì chính là đảo lộn cuộc sống sinh hoạt của cô gái nhỏ này đến long trời lở đất.


Yến Như Cảnh thấy khả năng thứ hai có vẻ lớn hơn, rốt cuộc tính tình Yến Hoài thì ai cũng rõ, hơn nữa anh xác thật có năng lực để làm loại chuyện này.
Cho nên vì bảo đảm nhân phẩm cùng sinh mệnh của cô gái nhỏ được an toàn, ông cần thiết phải hỏi kỹ càng tỉ mỉ vấn đề này.


Hòa Vi biết ý tứ Yến Như Cảnh, cô đương nhiên không có khả năng ăn ngay nói thật cho ông biết chuyện của Yến Thần, dù sao Yến Thần cũng con trai Yến Như Cảnh, cho dù không có tiền đồ cũng chỉ có một mình Yến Như Cảnh có thể mắng chửi, cô chỉ là một người ngoài cuộc, trầm mặc vài giây, cô đáp: “Bởi vì tính cách không thích hợp ạ.”


Cô bỏ qua những nguyên nhân vô dụng liên quan đến gia đình, bởi vì ở ở thời điểm đó, cô không chỉ không thích hợp với Yến Thần, với Yến Hoài lại càng không thích hợp.
Dừng vài giây, Hòa Vi lại bỏ thêm một  câu: “Chú, lúc ấy cháu không thích Yến Hoài.”


Yến Như Cảnh bị cô làm cho nghẹn một ngụm khí.
Tuy rằng vừa rồi điều mà ông muốn hỏi đích xác là vấn đề này, nhưng bị Hòa Vi liếc mắt một cái liền nhìn thấu, ông lại cảm thấy trên mặt có chút cứng lại, chỉ có thể bưng ly nước lên, uống miếng nước giảm bớt xấu hổ.


Sau đó giây tiếp theo, chuyện càng xấu hổ hơn đã xảy ra.
Yến Tình ngồi bên cạnh Doãn Tu Văn mở miệng nhắc nhở nói: “Chú hai, trong ly không có nước.”
Tư thế ngửa đầu uống nước của Yến Như Cảnh ngừng ở giữa không trung.
Bốn người còn lại nhìn ông với những vẻ mặt khác nhau.


Yến Như Cảnh sống hơn phân nửa đời người, mặt mũi vài thập niên của ông đều bị ném đi hết trong ngày hôm nay, ông tức giận trừng mắt nhìn Doãn Tu Văn một cái, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Hòa Vi, thở dài một hơi xong mới lại hỏi: “Cháu nghĩ sau này sẽ đối mặt với Yến Thần như thế nào chưa?”


Hòa Vi còn chưa kịp trả lời, Yến Hoài liền nhíu mi: “Cha.”
Cưới bạn gái cũ của em trai, còn không biết xấu hổ mà gọi ông là cha!
Ngữ khí Yến Như Cảnh ngay lập tức thay đổi, “Anh câm ngay miệng lại!”


Lúc này trông ông tức giận mười phần, không khác mấy so với sư tử gầm thét trên ti vi, Hòa Vi bị ông dọa sợ tới mức run một cái.


Ngón tay Yến Hoài nhẹ nâng, nhẹ nhàng vỗ lên vai cô, khi mở miệng, thanh âm vẫn như cũ không có quá nhiều phập phồng, nhưng nghe vào tai tuyệt đối không giống như đang cao hứng, “Cha đừng dọa cô ấy.”
Lúc này hai người Yến Tình và Doãn Tu Văn ngồi im lặng, một câu cũng không nói, chỉ toàn tâm toàn ý ngồi xem.


Yến Như Cảnh khụ một tiếng, “Cha dọa cô ấy lúc nào?”
Yến Hoài buông bàn tay đang đặt trên bả vai Hòa Vi ra, vòng qua sô pha ngồi xuống bên cạnh cô, thanh âm rất lạnh nhạt: “Vấn đề vừa rồi con sẽ trả lời thay cô ấy.”


Yến Như Cảnh vừa muốn nói “Không được.” để cự tuyệt anh, thì Yến Hoài đã trước một bước mở miệng nói: “Không cần cô ấy suy nghĩ, nếu cô ấy cảm thấy gặp mặt Yến Thần không có vấn đề gì, sau này chúng con vẫn theo lẽ thường mà trở về Yến gia, nếu cô ấy không muốn nhìn thấy Yến Thần, về sau bọn con sẽ không quay về.”


“…”
Thế nhưng Yến Như Cảnh không còn lời gì để nói.
Phải nói rằng, về cơ bản ông đã quên mất ý định ban đầu khi ông đặt câu hỏi cho Hòa Vi.


Đại não Yến Như Cảnh đột nhiên bị chập mạch, một lúc lâu sau, ông mới mất tự nhiên mà khụ một tiếng: “Hai người… thôi, quên đi.”
Dù sao chứng cũng lãnh rồi, hơn nữa Yến Hoài cũng không phải người mặc ông sắp xếp, Yến Như Cảnh không còn cách nào khác.


Tốt xấu thì cô gái nhỏ thành thật này vẫn trở thành con dâu ông, tuy rằng đối tượng đổi thành con trai lớn, nhưng ít nhất cũng có chút vui vẻ.


Người đến tuổi trung niên, chủ yếu muốn vui vẻ, tự mình làm mình ngột ngạt cũng không tốt, Yến Như Cảnh thở dài, dứt khoát đổi đề tài, “Hôn lễ thì sao, tính khi nào tổ chức?”
Hòa Vi hít một hơi dài.


Yến Hoài cùng cô đan mười ngón tay với nhau, có thể cảm nhận rõ ràng ngón tay đang căng chặt cứng đờ của cô dần dần thả lỏng ra, anh nghiêng đầu nhìn Hòa Vi, “Muốn khi nào làm?”
Anh lại quăng vấn đề này sang cho cô.


Hòa Vi đưa nhìn mắt nhìn Yến Như Cảnh, sau đó lại nhìn về phía Yến Tình, “Chị, chị nói đi?”
Yến Tình: “…”
Có quan hệ gì với cô?


Yến Tình ngốc, may mắn cô phản ứng rất nhanh, đúng lúc nhớ tới mình vẫn là người đại diện của Hòa Vi, cô ngồi thẳng người lên, suy nghĩ vài giây mới nói: “Hôn lễ muốn tổ chức ít nhất phải sang năm.”


Cô vừa nói vừa nhìn về phía Yến Như Cảnh, như đang báo một phần công việc, “Hiện tại bộ phim này Vi Vi còn chưa có quay xong, đến khi xong cũng đến tháng 12, nhưng lại đúng lúc khởi động máy cho bộ phim tiếp theo, cho nên năm nay khẳng định là không có thời gian.”


“Còn quy mô của hôn lễ,” Yến Tình lại đem tầm mắt chuyển sang hai đương sự, “Cái này phụ thuộc hoàn toàn vào quyết định của hai người, ngay cả có thông báo với truyền thông hay không, tôi cũng không can thiệp.”


Kỳ thật đối với hôn lễ, thật ra Hòa Vi không có quá nhiều yêu cầu, bất kể vào thời gian nào, cô cũng có thể tiếp nhận.
Chỉ là rốt cuộc là lần đầu tiên kết hôn, trong lòng cô vẫn có chút chờ mong hôn lễ, vì thế cũng không quá hy vọng hôn lễ của cô và Yến Hoài diễn ra quá mức vội vàng.


Hiện tại nói những lời này vẫn có chút sớm.
Nhưng Yến Như Cảnh hiển nhiên không cảm thấy như vậy, ông không chỉ cảm thấy hôn lễ diễn ra quá muộn, thậm chí ông còn muốn biết——


“Khi nào ông có thể bế cháu trai”, giống như sợ Hòa Vi hiểu lầm, ngay sau đó ông lại bỏ thêm một câu, “Cháu gái cũng được… Không, cháu gái càng tốt!”


Nhắc đến loại này đề tài này, thật ra Yến Tình mới là người phản ứng lớn hơn, vội vàng khụ một tiếng, “Chú, người gấp cái gì a? Hai người bọn họ mới kết hôn bao lâu mà… Hơn nữa hiện tại tuổi Vi Vi cũng không lớn, lại đúng lúc sự nghiệp đang lên cao, không cần phải có con sớm như vậy.”


Trong thời gian quay 《 Lạc đường ở Ô Sơn 》, nếu Hòa Vi thật sự không cẩn thận mà có thai, khẳng định không có cách nào tiếp nhận được.


Bộ phim này khác với những bộ phim trước đó, mất cơ hội này, còn nghiêm trọng hơn cả 10 vai diễn khác, Yến Tình tưởng tượng đến đây, mới vừa cảm thấy Hòa Vi may mắn, liền nghe thấy Yến Như Cảnh nặng nề mà thở dài: “Tuổi con dâu không lớn, nhưng con trai lại không được a…”


Ông vừa nói vừa duỗi tay chỉ Yến Hoài, “A Hoài tuổi cũng không nhỏ, qua hai năm đã là người đàn ông 30 tuổi… Thời điểm chú bằng tuổi nó, nó đã đang học tiểu học rồi…”
Lời Yến Như Cảnh nói rất thấm thía, lời trong lời ngoài đều là sự lo lắng nồng đậm.


Hòa Vi lặng lẽ nhìn Yến Hoài một cái.
Thực tốt, không biểu tình.
Yến Như Cảnh tiếp tục nói: “Hơn nữa đàn ông a, quá ba mươi tuổi, thân thể cùng phương diện kia khẳng định sẽ giảm xuống một chút, đừng để đến lúc đó trở thành ông già rồi mới muốn có con…”


Hòa Vi lại nhìn Yến Hoài lần nữa, người đàn ông vẫn không biểu tình, chỉ nhéo đầu ngón tay tay cô thật chặt.
Yến Như Cảnh thấy cả hai người đều giống nhau không hề dao động, lại quay đầu nhìn về phía Doãn Tu Văn tìm kiếm sự trợ giúp, “Tu Văn, cháu nói có đúng không?”


Doãn Tu Văn, 33 tuổi, đang ngồi giữa hồng tâm, trầm mặc.
“Mấy người xem, Tu Văn ngượng ngùng không nói chuyện!” Yến Như Cảnh chụp một cái lên tay vịn sô pha, “Hơn nữa lần trước cha còn nghe A Hoài nói con thích kích thích…”


Đại khái là nói đến phía sau ý thức được mấy chữ này không ổn, Yến Như Cảnh ngay lập tức dừng lại, đem hai chữ kia ép xuống thấp nhất.
Nhưng người nên nghe thấy vẫn nghe thấy.


Mặt già Yến Như Cảnh nóng lên, lại sợ lát nữa mình tiếp tục nói lỡ miệng, cũng ngượng ngùng, vội vàng nói sang chuyện khác: “Ăn cơm ăn cơm, dì Hàn, cơm được chưa a?”
Một bên vợ chồng hai người Yến Tình cùng Doãn Tu Văn nhịn cười đến vất vả, mà cách đó mấy mét, Hòa Vi cắn chặt răng.


Thích kích thích…?
Cô cảm thấy đến buổi tối, nhất định phải tính sổ thật tốt với Yến Hoài.
Lần này quá trình gặp mặt người lớn trong nhà tuy rằng có chút khúc chiết, nhưng kết cục vẫn được xem như tốt đẹp.


Một bữa cơm thuận lợi hài hòa, Yến Như Cảnh cười không khép miệng được, nhưng vẫn không quên nhắc nhở bọn họ phải bồi bổ thân thể.
Nhắc nhở hai đương sự là Yến Hoài cùng Hòa Vi còn chưa đủ, trước khi trở về, ông còn đặc biệt căn dặn dì Hàn vài lần.


Buổi tối, Hòa Vi cùng Yến Hoài tính toán một lần.


Thời gian cô ở bên Yến Hoài lâu như vậy, tư thế đều thử không ít, buổi tối hôm nay, cô sử dụng tư thế kích thích nhất trên người Yến Hoài, dùng cà vạt bịt kín đôi mắt anh, sau đó thời điểm khêu gợi được hứng thú cao nhất, cô xoay người xuống giường, vào toilet, sau đó khóa cửa.


Toàn bộ động tác liền mạch lưu loát.
Nửa phút sau, ngoài cửa toilet truyền đến giọng nói đàn ông khàn khàn lại nguy hiểm: “Mở cửa.”
Ai mở là kẻ ngốc.
Hòa Vi mở vòi hoa sen, sau đó bắt đầu cởi quần áo.
Tiếng nước vang lên, nhưng thật ra người nọ ở ngoài cửa không có động tĩnh.


Hòa Vi nhẹ nhàng thở ra, đang tính toán ở trong phòng tắm nửa giờ, đợi hỏa khí của người nào đó tan bớt cô mới đi ra ngoài, kết quả còn chưa tính toán xong, không quá vài phút, cửa phòng tắm liền bị người đẩy ra.


Yến Hoài cầm chìa khóa đứng ở cửa, khóe miệng anh nửa cong, thong thả ung dung mà đặt chìa khóa lên giá để đồ, “Chờ lát nữa giết ch.ết em.”
Lòng bàn chân Hòa Vi trượt một cái, thiếu chút nữa khóc thành tiếng.
-
Chân Hòa Vi mềm nhũn suốt một ngày.


Tới buổi sáng ngày thứ hai, Hòa Vi còn ngủ gật ở phim trường.
May mắn cảnh quay của cô giữa trưa mới bắt đầu, bằng không ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến trạng thái, Hòa Vi che miệng ngáp một cái, xem kịch bản mấy lần, có chút nhàm chán, cho nên lên Weibo thay đổi tâm tình.


Phùng Ninh bên cạnh cũng đang ngủ gà ngủ gật, cô ấy ngồi trên ghế lắc lư lay động, may mắn thời điểm chuẩn bị ngã xuống, Hòa Vi đúng lúc đỡ được.
Phùng Ninh bị dọa đến giật mình, đôi mắt lập tức mở ra, thở dài một cái sau đó mới gọi cô một tiếng: “Chị Vi Vi…”


Hòa Vi mỉm cười, “Tối hôm qua mấy giờ ngủ a, hôm nay không có tinh thần như vậy?”
“Hơn hai giờ… gần 3 giờ đi.”
Phùng Ninh vừa nói lại ngáp thêm một cái.
“Cày phim?”


“So với phim thì xuất sắc hơn nhiều”, kỳ thật ý thức Phùng Ninh đã hoàn toàn thanh tỉnh, chỉ có đôi mắt còn hơi mơ màng, cô kề sát vào Hòa Vi, nhỏ giọng nói: “Chị Vi Vi, ngày hôm qua em chờ đợi tài liệu đen a!”
Hòa Vi hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Chính là Tô Mộc a…”


Phùng Ninh quay đầu nhìn quanh, thấy không có người nhìn bên này mới tiếp tục nói, “Hai ngày nay không phải có người nói muốn tung tài liệu đen để thu hút sự chú ý sao, sau đó lấy kinh nghiệm nhiều năm xem tin tức của em, cảm thấy chuyện lớn đều xuất hiện lúc nửa đêm, cho nên đêm qua em mới chờ, chờ đến hơn hai giờ, người kia thật sự đăng Weibo!”


“…Đã đăng cái gì lên Weibo?”


“Đăng một đoạn video ngắn Tô Mộc lên giường cùng một cô gái, tuy nhiên lại không biết chừng mực nên vẫn bị bộ phận quan hệ xã hội của Tô Mộc ép xuống, hiện tại đã xóa mất rồi.” Phùng Ninh cảm thán một tiếng, “Đáng tiếc thời điểm em xem không lưu lại được… Nhưng mà nói trở lại, Tô Mộc nhiều bạn gái như vậy, cũng không phải không có nguyên nhân.”


Hòa Vi click mở hot search trên Weibo, “Nguyên nhân gì?”
“Thứ kia lớn a!”
“…”
Hòa Vi đoán Tô Mộc khẳng định lại dùng tiền để đè ép chủ đề kia xuống, bởi vì mãi cho đến hiện tại, trên hot search không hề có bất luận tin tức nào nói về anh ta cả.


Nếu dựa theo tốc độ bình thường mà nói, chỉ cần Tô Mộc và người phụ nữ nào thân mật một chút thì tin tức đó đều sẽ leo lên hot search, càng đừng nói đến lên giường với người khác, không cần một buổi tối, đoán chừng chỉ mất mười phút là có thể leo lên vị trí đầu tiên trên hot search.


Tuy nhiên dựa theo tình hình hiện tại, chỉ có duy nhất một tin, vẫn là tai tiếng với mấy cô bạn gái kia.
Hòa Vi lười ấn vào xem, cô cũng hạ giọng, học bộ dáng thần bí của Phùng Ninh lúc vừa rồi hề hề nói: “Ninh Ninh, có từ ngữ mấu chốt hay không a?”


Phùng Ninh tự động gõ một vài chữ lên di động của mình: Tô Mộc cửa sổ chiếu nhóm.
Hòa Vi: “…”
Năm chữ thì sai mất bốn chữ.


Phùng Ninh “Ai nha” một tiếng, giải thích nói: “Người có tiền, bình thường khi dính vào tai tiếng đều bị đè ép cho hài hòa, vừa rồi thời điểm em xem lại, chỉ có cái này là vẫn kiên cường mà kéo dài hơi tàn.”
Nói hết lời, Phùng Ninh gõ chữ lên khung tìm kiếm.


Kết quả phía dưới vừa xuất hiện, Phùng Ninh liền “Wow” một tiếng, “Chị Vi Vi, bác chủ này có thể cung cấp video miễn phí, vốn dĩ khi em xem qua không tính toán muốn… Nhưng nếu chị xem em có thể yêu cầu bác chủ cho một phần!”
“…”
Hòa Vi sợ ngây người.


Phùng Ninh thấy cô không nói lời nào, cho rằng cô đang ngượng ngùng, nên nửa phút sau, cô tự ý chuyển tiếp tin nhắn sang số Wechat cho Hòa Vi.
Hòa Vi: “…”
Kỳ thật cô có chút  tò mò, nhưng không muốn nhìn người đàn ông khác lõa thể.
…Quên đi, trước tiên cứ lưu lại rồi nói sau.






Truyện liên quan