Chương 60: Du đại nhân, ngươi thật sự dối trá!
“Diệp tiểu thư, không phải ngươi muốn ta cho ngươi một ngày sao? Sao mới ban ngày ngươi đã tới rồi?”
Nha môn trong huyện phủ, Du Bạch lười biếng nghiêng người dựa vào giường êm, mái tóc đen như mực xõa xuống, che đi ánh sáng trong mắt hắn, nhưng không ngăn được nụ cười vô lại nơi khóa môi của hắn.
“Du đại nhân, không ai nói với ngươi, quá mức dối trá sẽ làm người khác cực kì chán ghét hay sao?”
Giờ phút này tâm tình của Diệp Mộ Liếu cực kì không tốt, cho nên nói chuyện cũng không có một chút tình cảm.
“Trong lòng ngươi thật sự muốn ra tới sớm một chút, nhanh chóng về kinh báo cáo kết quả, vậy mà còn ở đây già mồm cãi láo. Du đại nhân, ngươi không biết ngươi cực kì dối trá đấy!”
(Chúc mừng tiểu Bạch của chúng ta đã đắc tội 2 ông bà hoàng, có lẽ sau này chỉnh thảm a, haha, thiệt đáng mong chờ)
Sắc mặt Du Bạch khẽ biến, nụ cười nơi khóe môi dần dần biến mất.
Biết rõ nàng vì khổ sở mà phát tiết, có gì nói nấy. Nhưng trong lòng hắn vẫn không nhịn được mà tức giận.
Một lúc sau hắn mới ngượng ngừng cười cười:
“Diệp tiểu thư đề cao hạ quan rồi. Đối với đánh giá của Diệp tiểu thư, hạ quan thẹn không dám nhận.)
“Bớt nói nhảm đi, chúng ta đã đến đây, ngươi chuẩn bị đi, chúng ta nhanh chóng lên đường.”
Không để ý tới miệng lưỡi trơn tru của hắn, Diệp Mộ Liễu nhướng mày, lạnh lùng nói:
“Còn có, trước khi ta đi, nhất định phải nhìn thấy cha mẹ đứng trước mặt ta. Nếu không… Du đại nhân cũng đừng trách ta thà làm ngọc vỡ cũng không làm ngói lành!”
“Nhanh như vậy?”
Kinh ngạc nhìn nàng một cái, trong lòng Du Bạch nhất thời hiểu rõ.
“Nhanh sao? Đêm dài lắm mộng, nhanh một chút thì Du đại nhân mới có thể nhanh chóng có một giấc ngủ yên ổn, không phải sao?”
Lạnh nhạt liếc hắn một cái, Diệp Mộ Liễu trào phùng cười nói.
“Nhưng mà, Diệp tiểu thư nói có đạo lý.”
“Bất quá, Diệp tiểu thư, ngươi quyết định sao? Mũi tên đã bắn sẽ không dừng lại, lần này ngươi phải suy nghĩ kĩ càng.”
“Du đại nhân, ngươi biết không, ngươi không chỉ dối trá mà còn cực kì lắm lời.”
Liếc hắn một cái, Diệp Mộ Liễu không kiên nhẫn nói:
“Lời nói của bản tiểu thư, tứ mã nan truy. Ngươi mau thả người rồi chuẩn bị lên đường đi, vô nghĩa nhiều thế làm gì?”