Chương 110: Cứ như vậy biến thành nữ hầu (2)

Hạ Noãn Ngôn đành phải giúp, vừa giúp vừa rối rắm ở trong lòng rồi yên lặng vung tay gãi.
Động tác chậm quá đi, có vẻ như nàng cố ý kéo dài thời gian, thực thích động tác cởi quần áo cho hắn này......


Động tác quá nhanh đi, lại có loại ảo giác nàng rất sốt ruột muốn lột quần áo của hắn.........
Ôi, đây là điển hình trong lòng nàng có có quỷ!
Lúc trước nàng đem hắn lột hết, cũng chỉ là hơi xấu hổ, trên mặt ngay cả đỏ cũng chưa đỏ.
...... Khi đó chỉ đem hắn làm bằng hữu.


Hiện tại thân phận thay đổi, liền dễ dàng nghĩ lệch rồi.
”Nàng cứ mạnh dạn cởi đi, dù sao nàng cũng đều đã xem qua rồi“.
Giọng nói của Gia Cát Mộ Quy ở đỉnh đầu nàng vô cùng bình tĩnh.
“......”


Khóe miệng hơi run rẩy, Hạ Noãn Ngôn vốn đang cảm thấy chính mình không hiểu sao nghĩ lệch đi đâu rồi, vừa nghe hắn nói như vậy, liền hoàn toàn nghĩ lệch luôn......
Ngẩng đầu, nhìn đến khuôn mặt đẹp đến yêu nghiệt nhưng là cũng hơi hơi ửng đỏ.


Nếu không bởi vì hắn đỏ mặt, nàng thật muốn nghĩ là hắn là cố ý.
Xem ra hắn rất ngây thơ, căn bản không biết mình nói như thế có bao nhiêu dễ dàng làm cho người ta suy nghĩ trong đầu.


Hạ Noãn Ngôn càng nghĩ càng oán giận, cũng không quan tâm nhiều như vậy, dùng tốc độ nhanh nhất đem nửa thân trần của hắn lột xong.
Hít sâu một hơi, vẻ mặt nàng ngay thẳng xoay người sang chỗ khác.
”Chàng trước tắm rửa đi, ta đi ra ngoài cửa chờ, có việc thì lại gọi ta“.


available on google playdownload on app store


Nàng muốn đi làm cái nóng lắng xuống!
Hơn nữa tốt nhất hắn không cần kêu nàng tiến vào!
Lúc này đã cảm thấy, hắn không thích người khác gần thân thể hắn tật xấu này cũng không được tốt lắm a, bằng không hiện tại không phải có thể tìm người khác giúp rồi sao?


Cũng không đúng, vậy thì sẽ bị người ta biết chuyện nàng lại sử dụng pháp thuật lung tung, lại muốn có tin đồn nàng là người Linh tộc rồi.
Trời ơi, tóm lại hiện tại nàng nhanh chóng khôi phục lại năng lực sử dụng pháp thuật như Bạch công tử nói kia đi!
Ở ngoài cửa không đầy một lát, cửa phía sau mở ra.


Gia Cát Mộ Quy trên người khoác một cái áo ngoài, vạt áo nửa mở, trên mặt ửng đỏ, “Ta đi tắm suối nước nóng“.
”Tại sao?”
“......... Cánh không để được vào trong thùng tắm“.
“...... Được rồi, đi suối nước nóng“.


Hạ Noãn Ngôn đi theo hắn vòng quanh phía sau tẩm cung, đi băng qua một con đường mà nàng chưa từng đi.
”Đã có suối nước nóng, trước kia sao không thấy chàng dùng?”






Truyện liên quan