Quyển 7 - Chương 10: Phỏng vấn 2
Chủ trì : Thời tiết dần dần mát mẻ, vậy nên thỉnh các vị nhân vật chính của Ô hắc cộng thêm vai phụ là ta đây ra trả lời một vài vấn đề của độc giả. Đầu tiên, mời vào trường quay, Thiên Thiên đại nhân chúng ta. Hắn là một tiểu thụ.
( Một thanh niên hắc phát, hắc đồng, hắc y [tóc đen, mắt đen, đồ đen], vẻ mặt bực bội từ trong cánh gà đi tới, theo sau là ba nam nhân dáng người thon dài, cao gầy, trong đó đi đầu là một nam nhân tóc hồng như một con báo tinh hãn, tiếp theo là một thiếu niên thanh tú áo trắng, đầu bạc, cuối cùng là một tên ác ma thanh mị tóc gợn sóng màu đen có thêm hai cái sừng)
Chủ trì: Sao ngươi ra mà còn mang theo nhiều con chồng như vậy?
Không đợi Ngạo Triết Thiên trả lời Chủ trì trực tiếp xoay mặt về phía ba con đằng sau hỏi
Chủ trì: Ta có gọi các ngươi lên sân khấu sao?
Hủy Tạp (khinh thường cười lạnh): Thiếu gia ta thích đi nơi nào phải vào nơi đó, không phải chuyện ngươi có thể quản.
Phỉ: Hừ
Vong Dạ thẳng thắng không thèm nhìn đến Chủ trì, trong mắt chỉ có Thiên Thiên, một bộ dáng trung khuyển tiêu biểu.
Chủ trì: Khụ! Quên đi, trực tiếp vào đề. Vấn đề đầu tiên do một tiểu thư xinh đẹp, đáng yêu đưa ra, muốn hỏi Ngạo Tật, nhưng nghĩ cho cùng thì hắn vẫn là vị thành niên, thế nên tốt nhất cứ trực tiếp hỏi người giám hộ Thiên Thiên của hắn, con trai ngươi có phải thích Vong Dạ nhà ngươi hay không?
Ngạo Triết Thiên (vẻ mặt hắc tuyến): ……………… Vấn đề này là ai hỏi?
Chủ trì: Ngươi chỉ cần trả lời.
Ngạo Triết Thiên: …………. Vong Dạ là một nam nhân tốt, thích hắn cũng là chuyện đương nhiên. Tiểu hài tử sùng bái một số nam nhân mạnh hơn mình cũng là chuyện bình thường.
Chủ trì: Ta cảm thấy ngươi biết ý tứ của ta, nhưng lại đem câu hỏi của ta ra mà bẻ cong
Ngạo Triết Thiên:……………
Chủ trì: Tiếp theo, Ngao Tật rơi vào thế giới kia không quá lâu, tại sao bỗng nhiên lớn thêm vài tuổi?
Ngạo Triết Thiên: Vấn đề này ta tạm thời chưa có dịp hỏi hắn, ta cảm thấy hắn không chỉ có tuổi tác, ngay cả tâm trí cũng trưởng thành hơn so với trước kia.
Chủ trì: Cho nên liền cùng lão ba tranh giành nam nhân sao…………( sờ cằm)
Ngạo Triết Thiên: …………..
Vong Dạ :………………
Chủ trì: Tiếp theo, một đồng nhân nữ giấu tên đưa ra, hỏi ngươi rằng nếu Vong Dạ đối với ngươi cường bạo. Ngươi sẽ làm gì?
Ngạo Triết Thiên: …………… Ngươi không thể hỏi vấn đề nào bình thường hơn một chút hay sao?
Chủ trì: Kỳ thật, ngươi hiện tại đang bị cường bạo …….. Ta cần gì phải hỏi chứ, là sai lầm của ta, người nào muốn biết, mời tiếp tục xem chính văn.
Ngạo Triết Thiên vẻ mặt xanh trắng, Phỉ cùng Hủy Tạp hai mắt sát ý đằng đằng phóng thẳng phía Vong Dạ, “Người Ta” thì quăng cho một ánh mắt gây hấn rồi lập tức trở về
Chủ trì (quay sang Vong Dạ): Vong Dạ yêu Thiên Thiên như thế nào? Có phải từ lúc Thiên Thiên vẫn là thị hầu của Tinh Linh Hoàng?
Vong Dạ (nhíu mày): Ta không nhớ rõ sự tình trước kia, chỉ nhớ rõ tình cảm của ta dành cho hắn
Chủ trì: Có một MM hỏi Thiên Thiên, ngươi thấy H với ai thì có cảm giác tốt nhất?
Ngạo Triết Thiên lập tức hóa đá.
Chủ trì: Xin trả lời vấn đề, ba con bên cạnh ngươi chỉ còn chờ câu trả lời của ngươi, xem ánh mắt đợi mong của họ kìa!
Ngạo Triết Thiên : ……….. Vong Dạ
Hủy Tạp cùng Phỉ (đồng thời bất mãn rống to): Ta sẽ dùng hành động chỉnh lí lại quan điểm sai lầm của ngươi
Tức khắc, trường quay hỗn loạn, Vong Dạ đến cả đao cũng rút ra.
Chủ trì (lúc này tỉnh bơ quất cho một câu): Ta còn tưởng ngươi sẽ trả lời H với lão bà của ngươi là tốt nhất, dù sao cũng không bị đau…….
Vợ cũ của Thiên Thiên nghe lén ở bên cạnh thình lình mặt đỏ tía tai, hình như nhớ tới cái gì đó mắt liền nhìn Thiên Thiên nhưng lại nhanh chóng bị kéo đi.
Ba con đang oánh nhau quyết liệt liền quay đầu nhìn chòng chọc Chủ trì, ánh mắt như ngàn đao vạn kiếm.
Chủ trì (lập tức ho khan): Tiếp theo, Thiên Thiên, ngươi thấy trong những người ngươi quen biết, ai sẽ không phản bội ngươi?
Ngạo Triết Thiên( nghĩ nghĩ, đột nhiên hơi nặng nề nói ra một cái tên): Tiểu Hàn ……….. Chỉ có hắn mới không phản bội ta.
Vong Dạ nghe xong, đột nhiên đau lòng mà ôm Ngạo Triết Thiên,” Người Ta” cũng không nhìn đến hắn.
Chủ trì: Vì sao không chọn Vong Dạ?
Ngạo Triết Thiên không trả lời
Vong Dạ :…………………
Chủ trì: Tiếp theo, nếu con trai ngươi nói hắn yêu Vong Dạ, liệu ngươi có thể từ bỏ người mình yêu thích?
Ngạo Triết Thiên (cau mày): Ngươi xác định hắn thật sự yêu sao?
Chủ trì: Ta nói là “nếu”.
Ngạo Triết Thiên: Không, Vong Dạ là người chứ không phải đồ vật, hắn có quyền tự quyết định chuyện hắn thích ai, muốn ở cùng ai, người ngoài không thể can dự.
Chủ trì: Tiếp theo, vẫn là hỏi ngươi, dường như chỉ có ngươi có thể làm họ thông suốt, Thiên Thiên.
Ngạo Triết Thiên: Đừng gọi ta là Thiên Thiên.
Chủ trì: Thế nhưng có rất nhiều nhóm MM đều gọi ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi phải cùng mấy nhóm MM thiện lương, thuần khiết, mĩ lệ, khả ái này so đo sao? Thiên Thiên đại thúc……
Ngạo Triết Thiên :…………………
Hủy Tạp: Ai còn dám gọi như vậy ta liền diệt hắn.
Phỉ: Ta cũng đang ngứa tay..
Vong Dạ trực tiếp rút đao……….. Nhất thời, tóc hồng loạn vũ, bộ dáng y hệt như chuẩn bị đại khai sát giới.
Chủ trì (nóng nảy): Thiên Thiên, mau quản cho tốt mấy con nhà ngươi
Ngạo Triết Thiên thấy mấy con này có thể đối các tiểu nhóm MM kia động thủ, liền trừng mắt nhìn ba người, lập tức ba con đều im re. Ngoài chính văn, ba con này đều rất ngoan ngoãn nghe lời, tại sao nhỉ?
Ngạo Triết Thiên: Câu hỏi?
Chủ trì: Nga, ta thiếu chút nữa quên, có một MM hỏi ngươi, nếu ba con nhà ngươi đều rớt xuống nước ngươi cứu ai?
Ngạo Triết Thiên (cười lạnh): Ai cũng không cứu.
Bên cạnh, ba con bức rứt.
Chủ trì ( vui vẻ): Vì sao?
Ngạo Triết Thiên : Bọn họ bất tử, ta mà tới gần còn có thể bị họ kéo luôn xuống nước……….
Chủ trì (liền hỏi): Kéo xuống nước làm gì
MM bên cạnh hứng thú cũng tăng nhiều, trên đầu mỗi người bắt đầu toát ra mấy cái bong bóng hồng hồng.
Ngạo Triết Thiên : Ngươi hỏi làm gì?
Chủ trì: Thiên Thiên, ta phát hiện ngươi cùng ba con này ở chung quá lâu, tính tình thật bất hảo, cũng chẳng còn đáng yêu…
Ngạo Triết Thiên :……………
Chủ trì: Bất quá càng ương ngạnh như vậy cũng tốt.
Ngạo Triết Thiên:………………..
Chủ trì: Tiếp theo là hỏi hai người các ngươi, Thiên Thiên cùng Vong Dạ. Nếu có một ngày Vong Dạ và Thiên Thiên mất nhau, Vong Dạ có lại hóa điên hay không?
Ngạo Triết Thiên: Nếu hắn đã ch.ết ta sẽ theo hắn.
Chủ trì: Ta nói là Vong Dạ không còn yêu ngươi, ngươi sẽ như thế nào?
Ngạo Triết Thiên không trả lời chỉ nhìn Vong Dạ.
Vong Dạ (thận trọng nhìn Thiên Thiên rồi gằn từng tiếng): Không ta sẽ không rời ngươi đi, cũng tuyệt đối không từ bỏ.
Ngạo Triết Thiên cười gượng không nói gì.
Chủ trì :Thiên Thiên ngươi yêu Vong Dạ sao?
Ngạo Triết Thiên :Ta nghĩ mình yêu hắn nhiều hơn ta tưởng tượng.
Vong Dạ bên cạnh nghe được sửng sốt, có chút kích động mà run rẩy.
Chủ trì: Thiên Thiên, ngươi hiện tại có cách nhìn thế nào đối với Hủy Tạp?
Ngạo Triết Thiên: Hắn chính là một tiểu hài tử bốc đồng ………………. Nhưng cũng không hư hỏng như vậy……
Hủy Tạp nghe được, vừa giận vừa cao hứng, chẳng ai bị người mình thích kêu là tiểu hài tử lại cao hứng, nhưng Thiên Thiên đã thay đổi quan điểm về hắn, cho nên Tạp Tạp mới vui vẻ.
Chủ trì: Tạp Tạp nếu Thiên Thiên yêu cầu ngươi ở dưới, ngươi đồng ý không?
Hủy Tạp vừa nghe, đầu tiên là giận dữ, sau đó lại đỏ mặt, cuối cùng, len lén nhìn Thiên Thiên mặt càng lúc càng hồng nhưng nhất nhất không trả lời.
Chủ trì : Phỉ, chiều cao của ngươi hiện tại thế nào?
Phỉ liền sát khí bùng phát, rõ ràng chuẩn bị công kích.
Chủ trì (vội vã nói): Hảo, tiếp theo, Vong Dạ, có người hỏi ngươi là ngươi có thể cấp cho Thiên Thiên sinh một tiểu hài tử hay không?
Vong Dạ (nghe xong, đầu tiên là run rẩy một hồi, sau đó âm trầm hỏi): Ai đưa ra vấn đề này? Dù không biết cũng phải để ta xem thử dáng vẻ của kẻ có thể sinh tiểu hài tử ra thế nào.
Chủ trì: Tiểu thuyết BL, cái gì cũng có thể phát sinh, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới nếu Thiên Thiên sinh cho ngươi một tiểu hài tử, sẽ là cảnh tượng gì?
Lửa giận cường liệt trong Vong Dạ tức khắc biến mất sạch sẽ, hai mắt vội vã nhìn Ngạo Triết Thiên có chút kỳ vọng.
Ngạo Triết Thiên (nổi giận): Nhìn cái gì! Lão tử không phải là nữ nhân, muốn ăn đấm hả?
Vong Dạ ủy khuất gục đầu.
Phỏng vấn đến đây chấm dứt……………