Chương 4
Buổi học kết thúc, Thiên Di cùng các bạn lên xe bus và cùng về nhà. Thiên Di vốn dĩ là người hay say xe có nhiều người như thế này nhưng hôm nay chỉ vì cứ nghĩ mãi đến những chuyện về ma cà rồng nên cô quên mất
-Thiên Di à, có thấy khó chịu chỗ nào không- Bảo Bảo hỏi thăm
-Ơ.. không sao, mình khỏe
Đếm bến xe bus, mọi người bước xuống mỗi nười về một ngả. Thiên Di về một hướng còn Dõng Mạc và Bảo Bảo về một hướng
-Tạm biệt, về cẩm thận nha Thiên Di
Bảo Bảo và Dõng Mạc đồng thanh nói và Dõng Mạc không quên tặng một cái hôn gió cho Thiên Di. Cô quay mặt đi về nhà thật nhanh nhưng tới một đoạn đường vắng thì cô có cảm giác như đang bị ai theo dõi
-Ai vậy, ra đi
-Bị phát hiện rồi... ra đi
Là hai người môtn nam một nữ
-Sao hai người lại theo tôi
Bỗng nhiên Thiên Di cảm nhận có ánh mắt đang nhìn về hướng mình từ đằng sau. Hai người kia cũng giật mình. Rồi có một ánh mắt lóe lên, hai người kia liền chạy đến
-Điện gia à xin đừng chạy nữa mà
Thiên Di không hiểu gì cả chân tiếp tục bước đi
-Ma cà rồng Chắc thế giới sẽ đảo lộn luôn mất... lại nhập học vào trường mình nữa chứ haiz...
Thiên Di về đến nhà
-Thưa mẹ con mới học về
Thiên Di bước vào đã thấy bàn ăn dọn sẵn. Ánh mắt cô lóe lên sự lo lắng
-Mẹ à, mẹ đâu rồi
Thì ta mẹ cô đang ở dưới bếp
-Con về rồi đó hả
-Sao mẹ lại làm những chuyện này, sức khỏe của mẹ...
-Mẹ không sao, ít ra con cũng để mẹ loa động chân tay một chút chứ. Thôi, ra ăn cơm, mẹ nấu xong rồi
Buộc lòng, Thiên Di vào cất cặp rồi ra ăn cơm. Trong lúc ăn cơm, nhớ đến chuyện trong lớp Thiên Di buộc miệng hỏi
-Mẹ à... chuyện về những con ma cà rồng...
Nghe đến đây, mẹ Thiên Di bỗng nhiên bị sặc. Thấy vậy Thiên Di liền rót một cốc nước mang lại cho bà
-Mẹ có sao không, uống nước đi nà
Mẹ cô uống vào rồi thở phào nhẹ nhõm
-Lúc nãy con hỏi cái gì vậy
-Không không có gì, mẹ ăn cơm tiếp đi- Thiên Di vừa lắc đầu vừa nói
Hai người tiếp tục ăn cơm. Sau khi ăn xong, Thiên Di dìu mẹ mình về giường rồi xếp dọn "Có lẽ mình không nên hỏi chuyện đó thì còn hơn". Xếp xong cô lên giường của mình học bài để chuẩn bị cho ngày mai. Đột nhiên cô nghe tiếng xột xoẹt ngoài vườn. Cô ra xem thử thì đột nhiên một bóng đen lao ra sau lưng cô và phía trước là hai người lúc trước
-Điện gia à... ngài ở đâu
-Cậu là ai vậy- Thiên Di hỏi
Suỵt... người con trai đó đưa tay lên miệng. Vì trời tối quá nên Thiên Di không nhìn thấy người kia
-È hem- Có tiếng ho khan từ đằng sau
Người con trai núp sau Thiên Di quay phắt lại
-Tìm thấy rồi nha
Thấy thấp thoáng tóc bay trong gió nên Thiên Di cũng hiểu được đó là con gái
-Kiều An, tha cho ta đi mà, làm ơn đi nha- người đó nói giọng như cần xin
-Không bao giờ, đi
Người đó nắm áo người con trai đó dẫn đi nhanh như gió khiến Thiên Di ngỡ như đó là một giấc mơ
-Ngày hôm nay là ngày gì vậy trời
Thiên Di bực tức vào nhà ngủ. Sáng hôm sau, cô lại trễ xe bus và phải chạy đường tắt để đến trường. Khi mời đến trường cô dã thấy thảm đỏ trước cổng trường và hai hàng học sinh đứng hai bên như những fan hâm mộ ca sĩ. Một hàng xe lần lượt lao tới, mỗi xe bước ra khoảng 10 người lần lượt bước vào trong. Thiên Di không để tâm qua đường. Cô thấy được có đến 10 chiếc xe. Không bận tâm cô chen chúc trong đám người và vào trong. Ôi hôm nay sao trên hành lan trường vắng thế, cả thầy giám thị cũng nhiều chuyện mà ra xem. Bào trong lớp, cop bất ngờ ví thấy ba người kia đang ngồi trong lớp nên Thiên Di hơi bất ngờ nhưng rồi cũng về chỗ lấy sách vở ra ôn bài. Triệu Giã thấy cô liền chuyển hướng mắt sang nhìn cô. Thiên Di khoa chịu nói
-Bộ hôm qua cậu không thấm gì hết hay sao, đừng nhìn người khác như vậy ảnh hưởng lắm biết không?
-Thiên Di à, mong cậu đừng lớn tiếng với điện hạ nữa được không nếu không chúng tôi sẽ không tha đâu- Nhan nói
-Nhan à, người im một nước có ảnh hưởng đến ai không
-Điện hạ Thật là kì cục
Thiên Di bỏ ra ngoài nhưng khi mới bước ra thì đám học sinh ma cà rồng kia bước vào chạm phải nên cô té nhào. Vai cô đập vào cánh cửa nên nó hơi đau
-Á!!!
-Có sao không- Là một chàng trai cao to rất tuấn tú mặt âu phục màu đen
-Không... không có gì
Thiên Di ôm vai mình lắc đầu nói. Người con trai đó đưa măt nhìn vào trong thì thấy Triệu Giã liền cúi đầu chào một cái rồi đi. Thiên Di thấy lạ vô cùng nhìn vào bên trong rồi bước vào. Một lúc sau, khi họ đã nhận lớp hết thì mọi người trong lớp về lại
-Haiz... chắng có trai xinh gái đẹp nào chuyển vào lớp mình cả buồn ghê- Một người trong lớp than thở
Thầy giáo bước vào cùng với đám học sinh
-Thầy ơi, sao chẳng có ai chuyển vào lớp mình hết vậy
-Ha, lớp mình đã đủ thành viên thì tuyển vào làm gì nữa
-TRỜI~~~- Cả lớp thanh thở nằm dài xuống bàn
-Thôi học nào- Thầy giáo nói
Mọi người ngồi dậy chuẩn bị vào tiết học một cách nghiêm túc
-Có sao không?- Triệu Giã hỏi ân cần
-Sao... chuyện gì, bộ tôi có bị gì hả?- Thiên Di đưa khuôn mặt ngu ngơ hỏi
-Nói dối nữa hả, lúc nãy chẳng phải bị té sao, người ta quan tâm mà con nói
Nhận ra Thiên Di đổi giọng
-Không... không sao, cảm ơn đã quan tâm