Chương 24

Trong lớp học, Thiên Di đang ngồi ôn lại bài để chuẩn bị tiết tiếp theo, Triệu Giã kế bên nói
-Thiên Di, thầy gọi ta lên phòng giáo viên thầy gặp
Dứt câu Thiên Di đứng dậy đi ngay không trả lời lại. Triệu Giã cảm nhận được sự kì lạ liền chạy theo sau hỏi
-Ơ.. sao cậu lơ mình đi vậy


Thiên Di vẫn cứ đi khôbg quay lại. Tức mình Triệu Giã nắm tay cô quật lại
-Sao cậu không trả lời, lơ mình à
Thiên Di hất tay Triệu Giã ra
-Ai lơ cậu chứ, thì cậu bảo tôi lên phòng giáo viên gặp thầy thì lên gặp thôi
-Nhưng... sao cậu lại có thái độ khó chịu với mình chứ
-Xin lỗi tôi không dám


Thiên Di lại quay mặt đi
-Cậu nói gì kì lạ vậy
Anh đứng lại suy nghĩ thì chợt nhớ ra Thiên Di rất ghét con trai đánh con gái. Anh liền chạy tới
-Cậu không hiểu chuyện đó đâu, chuyện đó mình có lí do riêng của mình mà
-Lí do cái gì, tôi chỉ tin những gì tôi thấy thôi


Chẳng mấy chốc đã đến phòng giáo viên, họ bước vào và im lặng
-Các em tới rồi sao, bây giờ ta chỉ còn một tuần, các em phải khẩn trương. Nhanh, chuẩn bị lên xe đến câu lạc bộ tập luyện
-Ngay bây giờ luôn ạ- Thiên Di hỏi
-Vâng- Thầy ấy trả lời
-Có cần phải mang cặp theo không- Triệu Giã nói


-Không cần, chiều sẽ về thôi xuất phát
Họ ra ngoài lên xe và đến câu lạc bộ. Ở đó còn có rất nhiều người khác và họ đang tập luyện với nhau. Thấy có người mới vào, họ dừng tập rồi đi ra chào đón
-Thưa thầy đây là- Một người hỏi


-Là người mà thầy đã nói với các em đấy
-Vậy à, chào, thay đồ rồi vào tập luyện thôi mà quên tôi là An Hạo xin chào
-Tôi là Thiên Di
-Tôi là Triệu Giã
-Vậy à, mình là nhóm trưởng Vân An, nào, vào tập cùng mọi người thôi


available on google playdownload on app store


Họ vài thay đồ và cùng nhau tập luyện. Thiên Di mới đến nên phát bóng thử. Nhưng không ngờ, cô chỉ phát bóng qua thôi là họ đã há mồm rồi
-Cao cực kì...
-Là sao bắt bóng đây


Mọi người cố gắng bước tới bước lui để chụp bóng nhưng họ không thể và chỉ có một người có thể thôi và không ai khác đó là Triệu Giã. Mọi người lại thêm một phen bất ngờ
-Cậu... có thể sao


Triệu Giã nhướng mày lên ý như gật đầu. Mọi người vui mừng như được mùa vì có hau người tài giỏi như Thiên Di và Triệu Giã
-Bây giờ thì mình biết tại sao thầy lại đồng ý cho các cậu tập trong vòng một tuần rồi hihi


Thế là họ cứ tập luyện như vậy cho tới ngày thi. Và rồi ngày thi đến, Thiên Di cùng mọi người chuẩn bị lên đường. Bảo Bảo lo lắng cho Thiên Di như một người mẹ làm cô ấm áp lắm
-Lần này cậu đi đến 3 ngày, nhớ mang chiến thắng vinh quang về đó nha. Xa trường xa lớp mà không có quà mang về là coi chừng


-Hihi mình biết rồi mà. Mình đi đây, tạm biệt mọi người
Thiên Di lên xe rồi mà vẫn vẫy tay với mọi người. Cả lớp ra tiễn Thiên Di đi. trên xe, không khí trong xe ngột ngạt vô vùng nên Thiên Di đành phảu gục đầu bên cửa mà ngủ. Thấy vậy Triệu Giã định giúp Thiên Di nhưng Vân An lại xen vào


-Triệu Giã à, cậu có thể nào tránh ra không, Thiên Di ngủ như vậy không ổn chút nào


Nghe vậy nên anh đành phải qua chỗ khác ngồi. Vân An ân cần vén tóc Thiên Di rồi cho đầu cô tựa vào vai mình. Triệu Giã chỉ biết ngồi đó nhìn thôi. Đến nơi, họ xuống xe đặt kí túc xá riêng. Khi đồ đạc đã xếp dọn ngăn nắp thì họ phải tập trung tại sân sinh hoạt để tập luyện. Khi họ tới, tính cả họ là có luôn 10 đội bóng đấu với nhau cộng thêm một đội đại diện cho quốc gia nữa là 11. Khi họ đã tập trung đông đủ, họ thuyết giảng một số chuyện rồi để cho các đội giao lưu với nhau. Nói thì nói vậy chớ bọn họ chỉ lo tập luyện thêm cho đội mình thôi. Thiên Di hiện đang trong nhà vệ sinh bước ra nhưng lại nghe tiếng cải vả bên ngoài


-Sao, buồn khi đội mình bị tướt quyền à, bây giờ đội bóng chuyền quốc gia là tụi này nên bức xúc hả
-Tại sao phải bức xúc, một đội gian lận để có được vị trí này không có gì để bức xúc cả- Người kia tỉnh bơ nói
-Sao khuôn mặt không cảm xúc vậy, bộ thua rồi mặt hóa điên luôn à


-Đánh trống lãng nhanh ghê á
-Cái gì Im đi
Tên kia tức giận đẩy người này một cái ngã xuống. Thiên Di thấy vậy chạy lại đỡ
-Cậu có sao không
-Nhóm mới Có mục tiêu mới rồi đây
-Dở tệ vẫn là dở tệ, không thay đổi được đâu- Thiên Di nói


-Cái gì, mày đang nói gì á. Dở tệ Sao cô dám nói như vậy chứ
-Từ gian lận mà có thì chẳng phải là dở tệ sao- Thiên Di lại tiếp tục nói
Quá tức giận, cô ta giơ tay lên định đánh Thiên Di nhưng cô đã vặn ngược tay người đó ra sau
-Người hay nóng nảy sẽ chẳng bao giờ thành cônh đâu


Thiên Di buông tay, người đó tức tối bỏ đi
-Sao cậu lại làm vậy, cô ta sẽ không tha cho cậu đâu
-Cậu yên tâm, mình sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu
-Mà... cậu nghe tụi mình nói chuyện nãy giờ hả
-Mình tình cờ thôi nhưng sự tình là sao..


-Đội mình mới là đội tuyển quốc gia nhưng họ đã cướp mất, cả giáo viên và học trò đều gian xảo như nhau. Trận lúc đó mình không muốn nhắc lại nữa
-Đươuc rồi, minh sẽ cố gắng
-Đừng cố thể hiện bản thân ở vòng loại, đội họ sẽ chú ý đó


Được rồi, cảm ơn cậu đã nhắc
Thiên Di rời đi về sân hoạt động "Không ngờ lại có đội bóng như vậy"
Trong sân, Triệu Giã đang nói chuyện với hai chị em sinh đôi của một đội bóng khác rất vui vẻ. Bông nhiên đứa lúc nãy đến
-Đi tập luyện thôi, còn ở đây tám chuyện à


Người đó nhìn qua Triệu Giã
-Ô!!! Chung đội với nhỏ đó nè
-Nhỏ nào- Hai người kia đồng thanh hỏi
-Với nhỏ mình mới xô té hồi nãy. Đây là đội mới đây thôi
-Vậy à, hẹn gặp ở vòng sơ tuyển
Ba người định quay đi thì một câu nói khiến họ quay lại


-Cho hỏi lúc nãy mình có té sao- Thiê Di từ đằng sau Triệu Giã lên tiếng bước tới- Nói dối không chớp mát luôn kìa
Người kia xấu hổ cúi mặt gầm xuống. Hai người sinh đôi kia lên tiếng
-Ai xấu hổ chứ, đi thôi Nhan Hạ
Ba ngưới dắt nhau đi. Triệu Giã quay lại hỏi
-Bộ các người có gặp nhau rồi hả


Thiên Di không trả lời quay đi. Triệu Giã cũng không nói gì thêm nữa. Trời cũng tối họ chuẩn bị về kí túc xá






Truyện liên quan