Chương 34

-Các anh muốn làm gì
Thiên Di càng lùi thì ba tên kia càng tiến
-Cô em nói hay nhỉ, cô em đi một mình đêm khuya như thế này hỏi thử xem tụi anh muốn làm gì


Thiên Di vẫn cứ lùi mãi cho đến khi lưng chạm vào tường. Một tên trong đó giơ tay định giở trò với Thiên Di thì cô tung chân đá tay hắn ra. Hắn đau điếng ôm tay mình lại. Hai tên kia cũng đồng loạt lao tới. Thiên Di dùng chân đá mạnh vào bụng tên kia rồi sẵn đó cho vào mặt tên bân cạnh một phát muốn vỡ mồm. Tên bị đánh tay lúc nãy tức giận đứng dậy lao tới, Thiên Di nhảy lên đá chân thẳng vào đầu hắn. Hắn ngất lịm dưới đất. Thiên Di nhìn qua hai tên đang định tấn công cô nói


-Ba tên côn đồ đánh một người con gái không biết nhục sao
Nói rồi cô lao tới đấm thẳng vào mặt tên kia rồi cô xoay người lấy chân đá vào cổ tên bên cạnh ba tên bò lại một chỗ xuýt xoa
-Còn ở đây à, sao không biến đi- Thiên Di hét


-Sao cô khỏe vậy, cô gái kia là vô địch karate năm ngoái mà cũng phải mất cả nửa tiếng để hạ chúng tôi đó- Một tên xoa cổ mình nói
Hắn mới dứt câu thì Tiểu Ngư và Tiểu Nhi ở đâu chạy tới
-Tiểu Di à!!!
-Hả!! Có chuyện gì không
-Tại cậu đi lâu quá đó, tụi mình lo


Thiên Di nở nụ cười nói
-Xin lỗi, ta về thôi
-Ủa... mà họ là ai vậy
Ba tên kia đứng hình sợ là Thiên Di sẽ nói là ba tên đánh thua một đứa con gái. Thiên Di nói
-Ba người đó đi bar uống rượu say rồi ra đây đánh nhau, mình mới đánh cho nằm đó đấy. Về thôi


-Ồ- Hai người đều ồ lên- Thiên Di địch nổi ba người luôn giỏi nhỉ
Bọn chúng lại đứng hình thêm lần nữa
-Mình đã nói rồi mà, họ đang say, biết trời trăng mây gió gì đâu nên đánh họ dễ lắm
Hai người kia gật gù rồi đi về. Thiên Di theo sau
-Cảm ơn- Một tên trong ba hắn nói-...


available on google playdownload on app store


-Suỵt!! Không có gì để cảm ơn hết. Tối rồi về đi, kẻo lạnh
Thiên Di cười với họ một cái rồi chạy về. Phía sau một tán cây, Tiểu Như đang ngạc nhiên nhìn ba tên đang nằm
-Mình phải mất khoảng nửa giờ đồng hồ để hạ họ mà... cái cô Thiên Di đó chỉ trong... ba nốt nhạc thôi sao


Cô vẫn mang vẻ mặt đó về nhà. Vào trong thì thấy ai cũng mang gương mặt căng thẳng hết
-Sao vậy, có chuyện gì à
Thấy Tiểu Như về, cặp đôi kia chạy lại ngay
-Cậu đi đâu lúc tối vậy, tụi mình chờ cậu nãy giờ đấy
Tiểu Như bất ngờ


-Các cậu chờ mình á... ha, lo chi cho những người có võ, đặc biệt là với người như mình chớ
-Cậu không sao là tốt rồi, đi ngủ thôi


Trước khi lên giường, Tiểu Như liếc xéo Thiên Di một cái rồi mới ngủ. Sáng hôm sau, Tiểu Như với gương mặt ngáy ngủ ngồi bật dậy, nhìn qua thì thấy hai con heo kia vẫn còn trong chăn. Cô thở dài đi xuống gọi họ dậy. Nhìn lên giường Thiên Di thì không thấy ai cả
-Cậu ta... đi đâu mà sớm vậy


Gạt qua, Tiểu Như tìm đủ cách để gọi hai con heo kia dậy mất cả buổi trời. Thiên Di lúc này đã về tới với đồ ăn trên tay
-Dậy ra ăn sáng nè
-Cậu tự xử đi, tôi hết kiên nhẫn rồi
Nói rồi Tiểu Như bỏ vào nhà vệ sinh. Thiên Di nhìn rồi nói
-Không dậy thì tự mà đi lấy đồ ăn sáng nhé


Hai người kia liền thò đầu ra khỏi chăn
-Oàm... may mà phòng ta có người như Tiểu Di, nếu không là... oàm
Hai người dựa nhau mà đi vào nhà vệ sinh. Như bước ra thấy vậy thì khó chịu nhìn. Cô bước lại chỗ bàn ăn
-Cậu đi đâu mà sớm vậy


-Đi chạy bộ í mà, sẵn tiện đến căn tin lấy chút đồ ăn luôn
Như nhìn quanh, bông nhiên lại không thấy cái bếp đâu nữa
-Nó đâu rồi, cái bếp
-À... sáng nay có người mang đi rồi. Họ nói từ nay không được nấu cá nhân nữa mà chỉ xuống căn tin lấy đồ mà ăn thôi


-Tại sao- Như nhíu mày hỏi
-Phòng bên cạnh hồi sáng nấu làm nổ bê rồi, sợ ở đây cũng vậy nên dọn đi
Hai người kia bước ra ngồi xuống và chén
-Tiểu Di à, sao cậu dậy sớm được vậy
-Mình quen rồi, ở nhà mình hay dậy sớm lắm


Người quản lí từ bên ngoài đi vào đưa giấy quy định cho mộ người. Thiên Di nhìn và nói
-Mai đi học, sánh học chính và chiều học võ
-Vậy là mai bắt đầu học à


Mọi người lại bắt đầu ăn, còn Thiên Di thì vừa ăn vừa nhẩm nhẩm cái gì đó. Ăn xong, Thiên Di đi bỏ rác rồi đi đâu luôn. Co đi dạo bên đường và nhìn lên mấy tấm áp phích tuyển nhân viên sau đó cô vào một quá cafe rồi trở ra về kí túc xá. Từ đó trở đi, trưa nào Thiên Di cũng ra ngoài, một ngày nọ, Thiên Di từ ngoài đi vào thì Như đã lớn tiếng


-Cậu làm gì mà lsuc nào cũng ra ngoài vậy, lúc này thầy tìm cậu biết là tụi này tìm cậu mệt lắm không, sao thích làm phiền người khác vậy
-Ơ... thầy tìm mình sao
-Cậu còn hỏi- Như cộc cằn nói
-Thôi mà Tiểu Như, cậu ấy có việc mà


-Việc à, việc mà lúc nào cũng ra ngoài vậy sao, việc gì chớ. Làm thêm chắc
-Mình có việc riêng của mình mà nên cậu đừng nói nữa
-Cái gì Xí
Hôm sau, Thiên Di lại ra ngoài
-Bộ cậu không hiểu tiếng người à, sao cứ ra ngoài vậy
Thiên Di không nói gì thêm ra ngoài luôn


-Trưa này đừng lấy đồ ăn cho mình nha
Như tức tối ra ngoài đóng sầm cửa lại






Truyện liên quan