Chương 4: Phiêu dương quá hải tìm bảo tiêu

Năng lực động thủ của Đàm Minh Triết căn bản cũng tạm được, bất quá hiện nay đối với cậu mà nói, vải vóc quá lớn kéo quá nặng chính cậu cũng rất khó khăn quyết định, vì vậy trước tiên đành phải cầu viện đứa con nhà mình, để cho bé hỗ trợ khéo léo cắt mấy khối vải vóc, sau đó dùng kim chỉ, may cho chính mình mấy bộ quần áo.


— ngắn gọn hào phóng đến mức tận cùng.
— so với khoác cái bao tải hơi tốt hơn một chút.
Hết cách rồi, vốn là rất vất vả mới làm được, làm mấy bộ đơn giản đã tốt lắm rồi, còn muốn truy cầu thời thượng cùng hoa văn sao?


Đổi quần áo mới, Đàm Minh Triết hơi hơi buông lỏng chút, dù sao vẫn luôn khoác giấy ăn, giờ mặc quần áo, cảm giác khác hơn rất nhiều.


“Ấn số đi.” Giằng co nửa đêm, vào lúc này trời đã sáng. Đàm Minh Triết cảm thấy giúp con trai giải quyết thủ tục nghỉ học tạm thời không nên chậm trễ, ngược lại còn chưa có lên lớp đi học, cách điện thoại di động cũng dễ dàng câu thông.
Da mặt dày chính là dùng tốt như vậy.


Đàm Tiểu Duệ bấm số điện thoại thầy giáo Đào, Đàm Minh Triết ngồi ở trên hộp giấy ăn, hướng điện thoại di động la lớn: “Thầy Đào a, tôi là Đàm Minh Triết, đúng, ba ba Đàm Tiểu Duệ… Thực sự là thật không tiện a… Hiện tại người yêu của tôi xảy ra chút chuyện,


tôi cùng Tiểu Duệ phải rời khỏi nước A, đi nước B cùng người yêu đoàn tụ, cho nên ngày hôm nay đi học…chỉ sợ… Ân.. Thực sự xin lỗi, phiền phức thầy Đào, cảm ơn, cảm ơn… Hảo, sau này có cơ hội nhất định sẽ báo đáp ngài…”


available on google playdownload on app store


Đàm Tiểu Duệ toàn bộ hành trình ngồi ở trên ghế sa lon uống sữa chua vây xem.
Chờ Đàm Minh Triết quyết định chuyện này, hai người lại lâm vào hoàn cảnh mắt to trừng mắt nhỏ.
“Phòng làm việc dọn dẹp chưa?” Đàm Minh Triết hỏi.
Đàm Tiểu Duệ lắc đầu: “Quá loạn, không muốn dọn dẹp.”


Có thể thấy được ngày hôm ‘Kẻ cầm đầu’ uy lực cực lớn.
Đàm Minh Triết chỉ chỉ điện thoại di động, chiều cao của nó cơ hồ ngang bằng với cậu, “Gọi điện thoại bảo quản lý chung cư tới thu thập?”
Đàm Tiểu Duệ theo dõi cậu không nói lời nào.


Đàm Minh Triết nghẹn lời, trầm mặc một hồi tiểu tâm dực dực hỏi: “Con có cái gì muốn nói?”
“Nếu như ba ba không biến trở lại thì làm sao bây giờ?” Trên khuôn mặt nhỏ của Đàm Tiểu Duệ tràn đầy lo lắng.


“Sẽ không, ba ba con lợi hại như vậy, nhất định có thể nghĩ biện pháp biến trở về.” Đàm Minh Triết lập lời thề son sắt, cậu nhảy xuống hộp giấy ăn,
chạy đến bên cạnh máy vi tính, “Giúp ba ba mở máy vi tính ra, trước tiên ba ba tìm cho con một vệ sĩ.”


“Tại sao phải tìm vệ sĩ cho con?” Đàm Tiểu Duệ mở máy vi tính ra, nhìn ba ba tí hon ở trên bàn phím nhảy tới nhảy lui, hình ảnh rất kỳ ba, bé nhịn không được cười cười, “Ba ba muốn điều tr.a cái gì? Con giúp ba ba điều tra?”


“Con không biết. Ba ba tự làm là được.” Đàm Minh Triết lau mồ hôi, chăm chú nhảy trên bàn phím, sau khi nhìn thấy cơ cấu mình muốn tr.a xuất hiện, mới theo thứ tự đem tư liệu Đàm Tiểu Duệ chuyển nhập, bức ảnh, tuổi tác, quốc tịch… vô cùng toàn diện.


Sau đó Đàm Minh Triết chọn bên trong cơ cấu một vệ sĩ lợi hại nhất — là người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, một thân chính khí, năng lực rất bảo đảm có thể nói là nổi tiếng B quốc.
Đàm Minh Triết lợi dụng skill đặc thù của chính mình, đem tư liệu của người đàn ông này tr.a xét rõ ràng.


Thẩm Đường Cửu, ba mươi mốt tuổi, đại thiếu gia Thẩm gia, Thẩm gia tại B quốc là gia tộc thế gia bảo đảm nổi danh, Thẩm Đường Cửu khi 16 tuổi tiếp nhận nhiệm vụ thứ nhất — bảo vệ công chúa Sắt Lâm Na của hoàng gia C quốc, an toàn từ C quốc đến D quốc sau đó lại từ D quốc trở lại C quốc, nhiệm vụ về sau càng ngày càng có tính khiêu chiến, thủ


lĩnh các quốc gia từ nhỏ đến lớn, hắn đều có thể an toàn bảo vệ.
Thời điểm hai mươi lăm tuổi tiếp nhận sự nghiệp của Thẩm gia, quản lý kinh doanh đến không sai, mà hắn cũng dần dần lui về phía sau, nhưng những hạng mục vướng tay chân khó làm vẫn là hắn tự thân xuất mã.


Hiện nay, hắn đã ba mươi mốt tuổi, tên tuổi khai hỏa, người cũng ít giao du với bên ngoài, rất ít khi tiếp nhận hạng mục.
Đương nhiên, chỉ cần có thể khiến hắn hứng thú, hắn vẫn sẵn lòng nhận.
Rất ít không có nghĩa là không tiếp, không phải sao?


Đàm Minh Triết trước hết đem phí dụng tăng cao gấp mười lần, sau đó để Đàm Tiểu Duệ nhìn rõ ràng người đàn ông anh tuấn trên màn ảnh kia, tướng mạo cùng phương thức liên hệ — không sai biệt lắm, phương thức liên hệ cá nhân của Thẩm Đường Cửu cũng là Đàm Minh Triết dùng thủ đoạn đặc thù tìm được.


“Người này rất lợi hại nha, liệu chú ấy có giúp chúng ta không?” Đàm Tiểu Duệ thông minh như vậy là một chuyện tốt, chính là thật nhiều chuyện không cần từng cái cùng bé giải thích thấu triệt, thoáng một điểm liền thông. Bé không quá tin tưởng người này sẽ tiếp nhận hạng mục này.


Nói nữa, cũng không
có cái gì kẻ địch siêu cấp lợi hại a…


Đàm Minh Triết một mặt cao thâm khó dò mà mở miệng: “Nắm tiền tài của người, cùng người tiêu tai. Chú ấy chỉ cần thu tiền của chúng ta sẽ nhất định hoàn thành công việc” Nói xong cậu liền nỗ lực an ủi con trai một chút, “Con yên tâm, nếu như chú ấy thật sự không tiếp, ba ba cũng có biện pháp làm cho chú ấy nhận.” Đàm Minh Triết lộ ra nụ cười tà ác, nếu không phải hiện tại cậu nhỏ như vậy còn thật sẽ cho Đàm Tiểu Duệ mấy phần an tâm.


Đáng tiếc…
“Biện pháp gì?” Đàm Tiểu Duệ nhìn biểu tình lãnh khốc của người đàn ông trên màn hình thoạt nhìn tựa hồ bộ dạng không dễ nói chuyện a…


“Con trước tiên thu thập hành lý, mang ít quần áo là được cái khác không cần mang.” Đàm Minh Triết phân phó nói, “Chúng ta trước đến B quốc, nhìn thấy vị Thẩm Đường Cửu này rồi lại nói.”


Thẩm Đường Cửu? Danh tự này thật quái a… Chẳng lẽ là cha họ Thẩm, mẹ họ Đường, ngụ ý thật dài lâu?
Rất tùy ý cũng rất cố ý.


“Nhìn thấy chú ấy thì thế nào?” Đàm Tiểu Duệ cảm thấy ba ba quá vô căn cứ, quyết định hay là trước không nghe lời của ba ba suy nghĩ thêm có muốn đi B quốc hay không.


Bé chỉ là một đứa nhỏ, phiêu dương quá hải đi một quốc gia khác, cuộc sống không quen còn chưa tính, còn phải tìm người? Quá tùy tâm sở dục đi?


“Không tin ba ba?” Đàm Minh Triết hỏi xong, cảm thấy chính mình đặt vào hoàn cảnh người khác vì con trai suy tính một phen, cuối cùng cũng cảm thấy vẫn cảm thấy ý kiến của mình không tồi, vì vậy cười hì hì bổ sung nói, “Nếu chú ấy không tiếp, con liền trực tiếp gọi chú ấy là cha, nói là nhận thân, vừa khóc nhị nháo tam thắt cổ…”


Đàm Tiểu Duệ đưa cho Đàm Minh Triết một cái liếc mắt
“…”
Quả nhiên, bé không nên hi vọng cha có thể có thể nghĩ ra biện pháp gì đứng đắn.


“Ba ba trước tiên giúp con tìm phương thức liên hệ người nhà của chú ấy, gọi cha mẹ của chú ấy là ông nội bà nội cũng không có gì thiệt, bắt tay từ người già sẽ dễ dàng hơn.”
Đàm Minh Triết không cảm thấy làm như vậy có gì không ổn.
“Yên tâm đi, không đến nỗi


dùng đến thủ đoạn đặc thù như thế, chúng ta tùy cơ ứng biến.” Đàm Minh Triết nghiêm túc nhìn Đàm Tiểu Duệ, “Ba ba đi chung với con, yên tâm, tuy rằng ba ba trở nên nhỏ như vậy, ba ba cũng nhất định sẽ bảo vệ tốt cho con.”
Đàm Tiểu Duệ tạm thời nhận hảo ý của ba ba: “Kia lúc nào lên đường?”


“Nghe lời con!” Đàm Minh Triết đem quyền quyết định đưa cho Đàm Tiểu Duệ.
Vì vậy Đàm Tiểu Duệ liền gọi thức ăn bên ngoài, bắt đầu đi thu thập hành lý.


Người nhỏ, không cần lấy thùng đựng hành lý lớn, nhảy ra đưa cho ba ba bé một thùng đựng hành lý nhỏ tạo hình con bọ rùa, tìm hai bộ quần áo của chính mình nhét vào, sau đó nghe ba ba ra hiệu, đem chứng minh thư giấy tờ tùy thân đều lấy ra, cất vào trong túi đeo lưng.


Đàm Minh Triết ngồi ở trên vai Đàm Tiểu Duệ, nhìn bé đặt trước vé máy bay, trong lòng âm thầm than thở, đứa nhỏ này vẫn thật lợi hại mà.
“Ba ba, chỉ có một mình con, người ta có cho con lên máy bay không?” Đàm Tiểu Duệ lo lắng hỏi.


“Có. Thời điểm con đưa vé, tìm một người lớn đi một mình, sau đó cùng đi lên là được.” Đàm Minh Triết sử dụng “chạy trốn đại pháp” lợi hại nhất, “Lên máy bay tiếp viên hỏi con, con liền nói ba ba đi đi vệ sinh… Các chị ấy sẽ không tra.”


“Dạ, chỉ có thể như vậy.” Đàm Tiểu Duệ đóng lại máy vi tính, do dự liếc mắt nhìn ba ba bé, “Máy vi tính có mang không?”
“Không mang, không có tác dụng gì, phiền toái.” Đàm Minh Triết lên tiếng, Đàm Tiểu Duệ nghe vậy lộ ra nụ cười.
Bé vốn là cũng không muốn mang.


Trải qua thu thập, Đàm Tiểu Duệ chỉ mang theo một cái ba lô đeo ở vai, bên trong chứa một bình nước, xếp vào hai cái
bánh sô cô la, hai bao giấy ăn, một cái áo, hai cái đồ chơi, hai cái điện thoại di động.


Sau đó là thùng đựng hành lý nhỏ — thùng đựng hành lý nhỏ bên trong có, ba bộ quần áo, một đôi giày, hai đôi tất.
Đối với một đứa nhỏ không tới sáu tuổi mà nói, này đó hành lý không coi là nhiều cũng không hề ít, vừa vặn đi.


Chuông cửa bỗng nhiên vang lên, Đàm Tiểu Duệ ôm Đàm Minh Triết bản thu nhỏ chạy ra cửa: “Nhất định là thức ăn đến rồi!”
Đàm Minh Triết giao phó bé: “Trước tiên xem là ai rồi hãy mở cửa.”


“Biết rồi!” Đàm Tiểu Duệ kiễng chân từ mắt mèo nhìn ra ngoài, là một người trẻ tuổi đội mũ, vành mũ có chút thấp, tay phải giấu ở phía sau, Đàm Minh Triết cũng tùy tiện liếc một cái, nhất thời cả người căng thẳng, cậu ôm ngón tay Đàm Tiểu Duệ lắc lắc “Đừng mở cửa! Mau lui về!”


Đàm Tiểu Duệ vốn là nghĩ thông, nghe đến lời của ba ba lui về phía sau hai bước, bé đánh bạo hỏi: “Ai vậy!”
“Chuyển phát nhanh.”
Đàm Tiểu Duệ cúi đầu xem Đàm Minh Triết.


Đàm Minh Triết nhíu lại lông mày, cậu ngày hôm qua đúng thật là mua không ít thứ, bất quá vạn nhất nếu là người xấu…
“Chuyển phát nhanh cái gì?”
“Là người máy mô hình Transformers.” Người trẻ tuổi trước cửa mở miệng.
Đàm Tiểu Duệ tiếp tục xem Đàm Minh Triết.


Đàm Minh Triết tâm điện nhanh quay ngược trở lại, liếc nhìn trong phòng khách thùng đựng hành lý, ra hiệu Đàm Tiểu Duệ để cho bé tiến đến bên tai, cậu nhẹ giọng lại nói: “Nếu như đối phương khác thường, liền nói con là đứa nhỏ thân thích của nhà này, lập tức sẽ đi, mở cửa cho họ tiến vào, vòng tay chuẩn bị kỹ càng, nơi này là nút bắn.” Đàm Minh Triết liền trượt chân đến tay Đàm Tiểu Duệ, cho bé uống một viên thuốc an thần.


Đàm Minh Triết nói quả nhiên cấp Đàm Tiểu Duệ mấy phần an tâm, bé mở cửa: “Chào chú, cảm ơn chú.”
Người trẻ tuổi đem một cái hộp lớn dời vào đến, tầm mắt thật nhanh đảo qua phòng khách, nhìn thấy thùng đựng hành lý quả nhiên sửng sốt một chút: “Sắp ra ngoài sao?”


“Ân, một lúc nữa mẹ cháu sẽ tới đón cháu. Nơi này là nhà cậu cháu.” Đàm Tiểu Duệ từ tủ lạnh cầm bình nước trái cây đưa cho người trẻ tuổi, “Chú à uống nước đi, cực khổ rồi.”


“Không khách khí.” Người trẻ tuổi tiếp nhận nước trái cây, để Đàm Tiểu Duệ ký tên, liền rời khỏi.
Đàm Minh Triết để Đàm Tiểu Duệ dẫn cậu đi phòng làm việc liếc mắt nhìn, phát hiện quả nhiên bị hủy đến không sai biệt lắm.


Vì vậy cũng là tâm lớn suy nghĩ: Cứ như vậy đi, ngược lại bọn họ cũng phải rời khỏi nơi này.
“Hiện tại liền đi.” Đàm Minh Triết ra hiệu Đàm Tiểu Duệ hủy bỏ đơn đặt hàng thức ăn ngoài, đi sân bay ăn.


Vừa nãy người trẻ tuổi kia tuy rằng không có chỗ gì không ổn, nhưng cũng không thể không phòng.
Đàm Tiểu Duệ gật gật đầu, bé cùng cha trước đây cơ hồ một năm liền muốn đổi chỗ khác sống, bé cũng đã quen rồi. Hiện tại bất quá là sớm một chút, cũng không có gì.


Bất đồng duy nhất chính là lần này dọn nhà đơn giản hơn tùy ý hơn — liền một đứa bé mang theo một người tí hon, vác theo cái túi, kéo theo thùng đựng hành lý.
Tác giả có lời muốn nói: thu gom đi thu gom đi, cảm tạ.






Truyện liên quan