Chương 29: Thư ký và vệ sĩ

Ngu ngốc.
Ngu ngốc quá đi.
Lạc Nhiễm che kín đôi mắt, không nỡ nhìn thẳng.
Nhất là lúc y hô lên xong, theo sau còn vang lên tiếng hô của những người khác, giống như một cảnh tượng...
-Hết sức nực cười.


Còn có người gửi thêm các loại biểu tượng cảm xúc hình ảnh đặc biệt.
Mặt Lạc Nhiễm đã bừng thành một mảng, cơ hồ là do cảm thấy ngượng ngùng, cho nên không ở lâu trêи diễn đàn nữa, trực tiếp log out.


Được cái về sau nếu muốn biết mọi người bí mật bàn tán gì sau lưng, cũng có thể tận dụng cơ hội để nắm bắt, sau đó từ từ cùng cấp trêи duy trì khoảng cách đúng đắn.


Lạc Nhiễm thầm quyết định, sau ngày mai bắt đầu hắn cố gắng lưu ý, không để người khác hiểu lầm nữa. Vì vậy qua hôm sau, Lạc Nhiễm đưa quần áo và cà phê đã chuẩn bị tốt cho Dung Đóa mang vào.
Dung Đóa: ""
Cãi nhau hả?


Dung Đóa lo sợ phập phồng mang đồ đưa vào văn phòng.
Lucas vốn đang cúi đầu xem công văn, nhận thấy hơi thở người mới vào có phần không đúng, vừa ngẩng lên đã trông thấy Dung Đóa, bất giác cau mày.
Dung Đóa: "...... Thượng tướng, sớm ghê."
Lucas đanh mặt liếc cô.


"...... Tôi lập tức đi ra ngoài."
Buổi chiều, Lạc Nhiễm lại đem một xấp công văn đưa cho Dung Đóa, cười tủm tỉm nói: "Phiền cô nha."
Dung Đóa: "......"
Đến đêm, Dung Đóa tan tầm, lúc Lạc Nhiễm đọc xong tài liệu thì vẫn còn chút sớm. Y đứng dậy thư giãn gân cốt, dự định về nhà.


available on google playdownload on app store


"Cạnh" cửa lớn văn phòng bị đẩy ra, Lucas nhìn Lạc Nhiễm đang thu dọn trước bàn làm việc lạnh lùng nói: "Đêm nay cậu không cần về nhà."
"......" Lạc Nhiễm khựng lại, cười giả lả: "Hiện tại còn chưa đến nửa đêm, tôi ......"
"Lăn đến đây!"
"......"


Lạc Nhiễm há miệng thở dốc, muốn nài nỉ thêm nhưng Lucas đã xoay người đi mất.
Theo lý mà nói, nếu là trước kia Lạc Nhiễm sẽ không nghĩ ngợi gì mà đi vào. Nhưng hiện tại trải qua quá trình tẩy não của fan CP, y không còn trong sáng nổi nữa rồi


Nửa đêm nửa hôm, công ty chỉ có hai người bọn họ...... Cấp trêи bỗng nhiên bước ra, cưỡng ép ra mệnh lệnh ngủ lại.
Đưa bút cho Na Na, lập tức có ngay một câu chuyện xưa.
Lạc Nhiễm thở dài, bất đắc dĩ đi vào.


Lucas đứng ở phía trước cửa sổ, y nhìn theo hướng tầm mắt của hắn, lập tức ngơ ngẩn.
"Hoa nở rồi." Lạc Nhiễm cong môi: "Lại đến mùa hoa nở."


Một dàn hoa leo vấn vít quanh cửa sổ phòng Lucas, những bông hoa tử đằng được trồng trước đó còn chưa nở, chỉ có rễ, lá và những cánh hoa khép kín ảm đạm, nhưng hiện giờ từng hàng cánh hoa màu tím nở rộ rũ xuống, lấp đầy khung cửa sổ.


Thơ mộng và xinh xắn.
Còn có một ít hoa tử đằng phủ kín trêи bệ cửa sổ.
Lucas gật đầu.
Những bông hoa này được trồng vào năm ngoái, lúc đó Lucas chỉ thuận miệng nói, không ngờ chúng có thể một mùa lại một mùa đi theo hắn.


Lạc Nhiễm tò mò hỏi: "Thượng tướng vì sao lại thích tử đằng?"
"Tôi không thích." Lucas bác bỏ: "Ai lại đi thích loại hoa mà thiếu nữ thích chứ."
Lạc Nhiễm liếc khung cửa đầy hoa kia.
Lucas sáng tỏ suy nghĩ của y: "Bởi vì nó có thể an thần."


Hắn là một Alpha SSS, tin tức tố hàng năm không ổn định, tinh thần lực cũng dễ bị mất khống chế. Nhưng sự tồn tại hương thơm từ tử đằng với tinh dầu bạch trà giống nhau, có thể làm Lucas cảm thấy bình tĩnh và an tâm, chưa nói đến mùi, nhìn thấy thôi là đã thoải mái rồi.


Lạc Nhiễm gật đầu.
Y nhớ lại, có thể vì Lucas và hoa tử đằng hoa có liên kết với nhau, trong văn phòng cũng có, đôi lúc y sẽ ngẫu nhiên mơ thấy.
Trong mộng khắp nơi đều nở rộ tử đằng, trong biển hoa cất giấu một gian nhà gỗ ấm áp.
Tựa như thế giới trong mơ.


Lạc Nhiễm một bên suy nghĩ miên mang một bên ngồi xuống sô pha, tính toán thời cơ thích hợp để nhắc Lucas cho y về nhà.
Thấy Lucas đang định thay quần áo đi ngủ, y nhanh chóng mở miệng: "Thượng tướng, tôi cảm thấy tôi nên quay ......"
"Đừng nói chuyện."
Lucas gối đầu lên cánh tay chuẩn bị ngủ.


Cả ngày hôm nay hắn không thấy mặt mũi Lạc Nhiễm đâu, không thích ứng được, cho nên hiện tại mới quyết định bắt Lạc Nhiễm ngủ lại.
Y hơi lưỡng lự, đành phải nói qua vấn đề công việc, "Thượng tướng, chuyện hôm qua anh biết rồi sao?"


Chuyện Andica và Lục Thành vỡ lỡ trong phòng vệ sinh.
"Ừ." Lucas trở mình, suy nghĩ vô thức bị Lạc Nhiễm kéo đi.
"Andica kia cần tr.a thật kĩ."


"Vâng, chắc chắn rồi." Lạc Nhiễm cảm khái nói: "Các sĩ quan quân đội đều không giỏi đối phó với chính trị và cá nhân, khó trách mỗi sĩ quan đều bị theo dõi bởi một nhóm quan văn."
"Cậu nói ai?" Lucas híp mắt.


Lạc Nhiễm rất biết thức thời: "Tôi nói Lục phó tướng, không phải nói anh."
"Tuy rằng cậu ta khờ khạo, nhưng biết tại sao cậu ta lại lên được chức phó tướng không?"


Phó tướng của Lucas đều được đề bạt trước khi Lạc Nhiễm nhậm chức thư ký, là sắc phong trêи chiến trường, bất quá nhiều năm ở chung y cũng có chút hiểu biết, nói: "Lục phó tướng am hiểu phán đoán tình hình chiến trường và địa hình, thao tác cơ giáp chính xác mạnh mẽ, hơn nữa......"


"Tôi không cần nghe cậu khen cậu ta." Lucas cảm thấy chói tai, y chưa từng khen qua hắn như vậy, bèn ngắt lời: "Lúc trước tôi vẫn có phó tướng khác, năng lực không tệ, được tôi trực tiếp bồi dưỡng. Nhưng là ngày đầu tiên nhậm chức đã không vừa mắt Lục Thành, hai người chán ghét tranh chấp nhau. Sau người nọ bại lộ thân phận trong một lần phục kϊƈɦ, là tinh khấu nằm vùng bên kia, lúc đó tôi và chú thậm chí còn chưa phát hiện ra."


Lạc Nhiễm chuyên chú lắng nghe.
Lucas từng nói, bọn họ lúc đánh giặc trực giác cực kì chính xác, sự tin tưởng lẫn nhau cũng dựa vào điều này.
Xem người cũng chuẩn.


Lạc Nhiễm nói: "Tôi hy vọng trực giác của Lục phó tướng lần này vẫn chuẩn, như vậy có thể giảm bớt phiền phức."
Nhưng y không nghe thấy giọng Lucas đáp lại.
...... Ngủ rồi?
Lạc Nhiễm lại gần đánh giá, Lucas đúng là nói ngủ liền ngủ luôn.
Lạc Nhiễm nhịn cười.


Lucas nằm thẳng ngủ, bộ dạng lúc nhắm mắt ngủ hoàn toàn khác với lúc dữ dằn thường ngày.
Lạc Nhiễm bỗng nhiên liền nhớ đến chuyện trước kia.


Hồi đó y mới trở thành thư kí của Lucas, chiến tranh Đế Quốc vừa kết thúc, hắn trở về liền được sắc phong. Sau khi được phong chức Thượng tướng, mọi người ở Đế Quốc đều tôn thờ, điên cuồng sùng bái hắn. Trước đây mọi người vốn chỉ là nghe chiến báo từ tiền tuyến về truyền thuyết thiếu niên trẻ tuổi đánh đâu thắng đó, nhưng sau khi Lucas trở về mới chính thức lộ diện trêи màn ảnh, hiện thực hóa nhân vật chiến tích lừng lẫy trong truyền thuyết kia.


Tin tức chú của hắn hi sinh đã làm Đế Quốc chao đảo một trận, nhưng hắn lại mang đến hi vọng mới cũng là trụ cột cho Đế Quốc
Hắn khi đó là lúc tỏa sáng nhất.
Chỉ có Lạc Nhiễm biết, mỗi tối Lucas đều không thể ngủ được, ngủ rồi cũng không an giấc.


Hắn không có cách nào thích ứng việc trở về sinh hoạt thường ngày, di chứng từ chiến trường khiến hắn lo lắng, cáu gắt. Chưa kể Lucas là tin tức tố 3S.—— dạng tinh thần lực dễ dàng bị mất khống chế nhất.


Vào buổi tối, chỉ cần có một chút âm thanh nhưng hắn sẽ cảnh giác ngồi dậy, thần kinh khó mà thả lỏng. Sau khi thức giấc, hắn không thể ngủ lại được nữa, trong đầu đều là hình ảnh rối loạn lộn xộn và thê thảm.


Nhưng Lucas của hiện tại đã có thể ngủ tốt, trừ việc bọn tinh khấu thỉnh thoảng gây sự tạo thành tập đoàn phạm tội, nhưng chiến tranh đã không còn.
Lạc Nhiễm nhìn Lucas, hắn đêm nay dường như ngủ rất ngon.
Có thể là bởi vì tử đằng hoa chăng?


Lạc Nhiễm tiến lên kiểm tr.a lư xông hương bạch trà, bảo đảm hương liệu duy trì đủ, thay nước máy tạo độ ẩm, lại điều chỉnh độ ấm điều hòa, sau đó nhẹ nhàng nhấc bước đi.


Y về nhà, cả đêm nghiên cứu phương thức và tập tính gieo trồng của hoa, đặt mua thêm phân bón, chất xúc tác và chất dinh dưỡng, thêm cả dược liệu do những tinh cầu khác nghiên cứu.
Lạc Nhiễm mua một chậu hoa tử đằng.


Y quyết định ở nhà nuôi hoa, sau đó mỗi phương pháp đều thử một lần.
Nếu có thể làm tử đằng luôn luôn nở hoa, vậy thì thật là tốt.
......
——XXX——
Qua ngày, tổ điều tr.a rốt cuộc có tiến triển mới.


Bọn họ tr.a được ngày đấu giá ở chợ đen, thời gian và địa điểm chính xác đã có, nhân viên điều tr.a dự tính trà trộn vào để tham dự buổi đấu giá.
Lạc Nhiễm định thần, lấy vé của điều tr.a viên, muốn tự mình đi tìm hiểu nguồn căn chi tiết.


"Đấu giá chợ đen? Tự cậu đi?" Lucas nghe y nói xong, chân mày co rút lại.


"Đấu giá chợ đen và giao dịch chợ đen bản chất không giống nhau, giao dịch chỉ mở cửa cho người trong cuộc, nhưng đấu giá cho phép người quen giới thiệu thêm người khác nữa, nhiều gương mặt trộn lẫn cùng tham gia nên điều tr.a viên có thể nắm được thông tin tình báo, ngoài mặt chỉ mang tính tương đối, cũng không quá nguy hiểm." Lạc Nhiễm giải thích cho hắn: "Đến lúc đó, tôi sẽ dùng tai nghe giữ liên lạc với tổ tình báo và đội bảo an, chỉ là đi xem xét tình huống như thế nào thôi, Thượng tướng không cần lo lắng."


Lucas nói: "Tôi và cậu cùng đi."
Lạc Nhiễm sửng sốt.
"Thượng tướng, anh không cần thiết......"
"Thời gian khi nào? Nói lại lần nữa."
"......"
Vì thế hai người cứ như vậy mà đi cùng nhau. Chẳng qua nhiệm vụ yêu cầu cải trang.
Chu Minh Khải tìm đến một chuyên gia trang điểm đáng tin cậy.


Chuyên gia trang điểm là một cô gái, còn tưởng Lucas và Lạc Nhiễm muốn cải trang ra ngoài để hẹn hò linh tinh, kϊƈɦ động đến mức lúc vào cửa xém tí ngã nhào.


"Xin, xin lỗi! Lần đầu tiên được nhìn thấy Thượng tướng và thư ký, tôi rất hồi hộp." Cô gái đầu tròn xoe mang theo một chiếc túi lớn tiến vào.
Hai người đang ở phòng họp tầng trệt công ty, chuyên viên trang điểm lặng lẽ bước vào cửa sau thang máy.
Có điều......


Lạc Nhiễm nháy mắt với Chu Minh Khải, đáng tin cậy thật không đó?
Chu Minh Khải dựng thẳng ngón tay cái lên.
Tuyệt đối đáng tin cậy!
Nửa giờ sau.
Lạc Nhiễm nhìn người trong gương, có chút ngoài ý muốn.


Chuyên viên trang điểm không chỉ hóa trang cho họ biến thành người khác, còn làm cho...... Càng soái khí hơn?


Quả tóc bạc của Lạc Nhiễm quả thật quá đặc biệt, cho nên chuyên viên trang điểm đã đổi cho y một bộ tóc đen, tùy ý xõa trêи vai, khóe mắt hồng hồng, có một nốt ruồi son. Cô gái phối cho y áo sơ mi dài tay và quần bó màu đen, người vốn ngày thường ôn hòa nay có thêm vài phần thần thái mê hoặc.


Tương phản cực kì lớn, bị Chu Minh Khải thẳng thừng đánh giá.
Cảm giác hào quang tỏa sáng.
Lạc Nhiễm không quen lắm, giơ tay từ chối chuyên gia trang điểm hướng dẫn cách sử dụng tai nghe.
Mà lúc này Lucas đã được hóa trang thành...... Bảo vệ?


Tây trang đen trắng điển hình khiến tấm lưng hắn gọn gàng hơn, tóc tai chỉnh tề vuốt ngược, keo xịt tóc sáng bóng làm cả người Lạc Nhiễm lúng túng. Nhìn quen một Lucas tóc tai tùy ý như cỏ dại nhiêù năm như vậy, đột nhiên thay đổi thế này, Lạc Nhiễm cảm thấy làm gì cũng không thích hợp.


Lucas cũng đánh giá ngược lại y, dừng một chút vươn tay, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đuôi tóc của y.
"Có thể đổi trở lại đúng không?" Lucas hơi khó chịu, hắn vẫn thích màu tóc bạc lam của y hơn.
Chuyên viên trang điểm che miệng khóc, gật đầu: "Có thể! Gội một lần màu nhuộm liền phai."


Lạc Nhiễm cũng cười nói: "Thượng tướng khi nào về cũng nên gội đầu đi......cảm giác rất kỳ lạ, hình như kiểu tóc như này tôi chỉ nhìn thấy duy nhất ở buổi lễ sắc phong của ngài."
"Đúng vậy." Lucas có chút không quen cào cào sau gáy.


Chuyên viên trang điểm tiếp tục che miệng nức nở.
Chu Minh Khải nghĩ bụng, buồn cái gì, sau này họ kết hôn cho cô nhìn xả láng.


Hai người thay đổi kiểu tóc và quần áo, chuyên gia trang điểm make up thêm một chút phần mắt cho Lạc Nhiễn, những chỗ khác không động đến, nơi đấu giá có bán mặt nạ, muốn Lucas hóa trang chi bằng muốn mạng của hắn.


Chờ trang điểm viên rời khỏi, Chu Minh Khải nói: "Hiện tại thân phận của hai người đã được đổi, Lạc thư ký là bạn của Tạ An Thành, thiếu gia nhà giàu, còn Thượng tướng là vệ sĩ của anh ấy."
Nói xong, Chu Minh Khải nhịn không được ở trong lòng khẽ "gào rít"một tiếng.


Lát về cậu muốn chỉ điểm cho Na Na ý tưởng viết bài.
"Vệ sĩ......?" Lạc Nhiễm đưa mắt sang Lucas.
Đây là đem quan hệ cấp trêи cấp dưới của họ tráo lại ......
Y có chút thấp thỏm.
Lucas hẳn là khó chịu đi ...... Dù sao thì cũng là Thượng tướng cao cao tại thượng.


Lucas cau mày hỏi: "Vệ sĩ thì diễn như thế nào?"
"Là......" Chu Minh Khải rũ mắt nói: "Đi theo thiếu gia, nghe theo mệnh lệnh thiếu gia, bảo vệ tốt thiếu gia là được."
Lucas nói: "Vậy được."


Cả hai lập tức xuất phát, địa điểm đấu giá là ở trong một quán bar, Lạc Nhiễm đưa thư mời cho lễ tân, điền thông tin đầy đủ mới được dẫn vào.
Lucas theo thói quen đi trước mặt Lạc Nhiễm.
Lạc Nhiễm: "......"


Thấy y có điều muốn nói lại thôi, Lucas liếc hỏi: "Làm sao vậy."
"Cái này...... đừng để người khác nghi ngờ, anh đứng phía sau tôi đi."
Lucas nghĩ một lát liền hiểu được ý tứ của y, "Chậc" một tiếng, "Phiền phức."
Nói xong lui lại sau lưng y.


Bước vào trong hội trường đấu giá, ánh đèn đại sảnh lờ mờ, mọi người đều đeo mặt nạ, thật sự khó nhận ra được ai với ai. Người cũng không quá nhiều, phần lớn là người giàu có muốn tìm kϊƈɦ thích. Lạc Nhiễm và Lucas không ăn uống bất cứ thứ gì ở chỗ này, chỉ yên lặng đi qua lại, quan sát bốn phía.


Tuy rằng người tại hiện trường không nhiều lắm, nhưng bảo an lại rất nhiều, canh gác mọi ngõ ngách, dáng dấp cao to, tay cầm vũ khí.
Lucas cúi đầu, ghé vào lỗ tai Lạc Nhiễm thấp giọng nói: "Những bảo an kia đều là tinh khấu, đây là địa bàn của chúng."


Tai bị hơi nóng thổi qua, Lạc Nhiễm cứng đờ người, gật đầu tỏ ý.
Một số khách đang ngồi chờ trêи ghế ngồi, số khác cũng giống bọn Lạc Nhiễm tới tới lui lui, còn lại đang trò chuyện giết thời gian.


Chốc lát sau, có người lên bục phát biểu, phiên đấu giá chính thức bắt đầu.
Không nhiều sự câu nệ trì hoãn, rất nhanh vật phẩm đầu tiên đã đưa lên.
Là người.
Lạc Nhiễm hơi híp mắt.
Cái này......


Một Omega bị xích chân tay và cổ được kéo đến, người chủ trì giới thiệu vài câu rồi định giá gốc.
Có không ít người bắt đầu trả giá, giá cả có chiều hướng tăng dần.


Lucas ngồi cạnh Lạc Nhiễm, tuy rằng mang mặt nạ không thấy rõ biểu cảm, nhưng y có thể cảm giác được áp lực trầm xuống từ hắn, ánh mắt tràn đầy tức giận.


Đáy mắt hắn trước giờ không chứa nổi gợn cát, đương nhiên không quen nhìn thấy những thứ như vậy.
"Omega kia là tự nguyện." Lạc Nhiễm nói gần bên người Lucas: "Một tháng, hắn có thể kiếm được rất nhiều tiền."


Sở dĩ y biết được điều này, chẳng qua do trước đây thiếu tiền, lúc cùng đường, có người giới thiệu cái này với y, có điều y không đi tìm hiểu.


Trêи đài người chủ trì vì muốn kϊƈɦ thích giá, toe toét cười lấy ra một cái bình nhỏ rót vào miệng Omega kia.


Omega đang nằm trêи bục ngay lập tức động tình, tin tức tố nồng đậm thoáng chốc tỏa ra khắp khán phòng, dưới bục rất nhiều Alpha đã bị kϊƈɦ động tới gấp gáp.
Lạc Nhiễm tròn mắt.


"Omega đã liên tục được cho ăn "thuốc đặc chế" một tháng! Thành nghiện rồi!" Người chủ trì nói: "Mua về tuyệt đối không phí tiền!"


Những Alpha xa lạ bên kia sau khi nghe được thuốc đặc chế hai mắt đều sáng lên, Lạc Nhiễm tò mò hỏi: " Thuốc đặc chế là thứ gì?"


"Mới đến lần đầu à?" Alpha bên cạnh nhếch mép: "Là do bọn người Liệp Hồ bán thuốc trợ hứng, hiệu quả đặc biệt tốt! Người ăn vào liền nghiện, không bỏ được, ăn vào sẽ động tình, luôn luôn ở trạng thái cầu hoan."
"Liệp Hồ?"


"Chính là tên bán thuốc, thuốc gì gã cũng bán, nghe đồn có chứa thành phần ma túy. Chậc, còn lấy tên giống thủ lĩnh của tinh khấu nữa.
Lạc Nhiễm nghĩ, giống cái nỗi gì, gã chính là tinh khấu thì có.


Tinh khấu quả thật trà trộn vào chợ đen Đế Quốc, tên thủ lĩnh kiêu ngạo kia còn trực tiếp dùng tên thật, chẳng qua là không ai tin tưởng thôi.
Lạc Nhiễm hỏi lại vài câu, xác nhận rằng Liệp Hồ khoảng nửa tháng trước đây bắt đầu xuất đầu lộ diện.


Suốt nửa tháng, phía Lucas vậy mà không hề phát giác?
Nói không có nội ứng, có quỷ mới tin.
Mà Omega động ɖu͙ƈ trêи đài kia, khiến cho rất nhiều Alpha dưới này đều đứng ngồi không yên, giá càng ngày càng tăng, có người đã phải dùng đến thuốc ức chế.


Lạc Nhiễm hơi lo lắng mà nhìn về phía Lucas, liền thấy hắn không hề gợn sóng, thậm chí còn biểu lộ cảm giác buồn nôn.
Lạc Nhiễm nhẹ nhàng thở ra, nhưng ngay lập tức phát hiện vấn đề mới.


Beta sẽ không bị ảnh hưởng bởi mùi của Alpha, nhưng Omega trêи kia đã tác động không ít đến Alpha, cả người y hiện tại đều rối loạn các loại tin tức tố trộn lẫn của Alpha, nếu để Lucas ngửi được, như vậy không ổn.
"Tôi...... Đi vệ sinh." Lạc Nhiễm đứng dậy.


"Tôi đi với cậu."
"Không cần đâu, anh ở lại đây quan sát tình huống nhé."
Lạc Nhiễm hướng thẳng đến buồng vệ sinh.
Trêи đường y gặp phải một người đàn ông tóc xoăn mang mặt nạ.
Người đàn ông mỉm cười ghé lại gần y.
Lạc Nhiễm: "?"


Gã khẽ cười nói: "Hiếm có...... Một Omega cấp SSS, tại sao lại ở đây được?"
Gã đàn ông thân hình cao gầy, ngữ khí duyên dáng ưu nhã, rõ ràng chỉ là nói chuyện, nhưng lại giống như đang ngâm thơ như vậy.
Lạc Nhiễm kinh ngạc.
Làm sao gã biết được?


May mà Lạc Nhiễm đã bị những phát ngôn ngông cuồng của Lucas mài dũa nhiều năm, vừa nghe thấy những lời lẽ tao nhã này, bỗng cảm thân hơi rùng mình.
Khó chịu quá, giống như bị kim châm.


Nam nhân hơi cúi đầu ngửi ngửi, nhướn mày nói: "Bên người còn có một Alpha cấp SSS, càng thú vị hơn."
...... Mũi chó hay sao?
Lạc Nhiễm rũ mắt, liền thấy cổ tay áo của gã thêu một con hồ ly.






Truyện liên quan