Chương 15: Yaki và Mihawk
-Thật vô lý… vèo.
Luffy hét lên giận giữ, hắn như đạn pháo (công kích) bắn về phía Mihawk, chỉ là Mihawk nhẹ nhàng lướt qua bên cạnh, dễ dàng tránh đi công kích của Luffy.
-Đừng lo lắng, cậu ta vẫn chưa ch.ết. Kẻ như thế nếu ch.ết ở đây thật là phí.
Mihawk quay lại nhìn Luffy nói. Đúng như lời hắn nói, Zoro được hai tuỳ tùng vớt từ dưới nước lên, vẫn thở, hắn phun ra một búng máu tươi cố gắng nói điều gì đó chỉ là máu tươi trong miệng khiến hắn không nói nên lời.
-Hãy thử vượt qua ta đi, Rorona.
Mihawk bên kia thấy Zoro tỉnh lại liền hét lớn. Sau đó quay lại hỏi Luffy.
-Nhóc con, ngươi ước mơ làm gì?
-Vua Hải Tặc…
Luffy không chút do dự đáp.
-Ha..ha..ha.. Đấy là con đường nguy hiểm... không tầm thường… rất khó đi đây.
Mihawk nhếch mép cười nhìn Luffy.
-Tôi mặc kệ, tôi nhất định sẽ làm được.
Hai người đối đáp chưa xong thì bên kia, Zoro cũng chỉ kiếm lên trời hét lớn.
-Thuyền trưởng, nếu thua nữa tớ sẽ cản đường cậu vì thế... TỚ SẼ KHÔNG THUA NỮA ĐÂU!! TRƯỚC KHI ĐÁNH BẠI CON NGƯỜI NÀY VÀ TRỞ THÀNH KIẾM SĨ MẠNH NHẤT.
-Ha..ha..ha.. Lại là một nhóm Hải Tặc tuyệt vời…
Mihawk cười lớn nói. Sau đó bỗng nhiên hắn quay người, nhìn về phía nhà hàng trên biển Baratie, Hắc Kiếm chỉ thẳng vào một người nói lớn.
-Nhóc con, đến phiên ngươi. Khi còn ở khá xa, ta đã cảm nhận được một loại hô hấp kỳ quái. Không nghĩ đến nó phát ra từ thanh vũ khí sau lưng ngươi. Đến đây, cho ta xem những gì ngươi có.
Tất cả mọi người đều nhìn theo hướng của Hắc Kiếm chỉ, lúc này chỉ thấy một thanh nhiên với mái tóc vàng bóng đang nở một nụ cười rất tươi nhìn về phía Mihawk. Tất nhiên thanh niên này chính là Yaki.
Yaki đứng dậy từ trên ghế, từ sau lưng lấy xuống Yanki đao, bắn thẳng đến nơi Luffy và Mihawk đang đứng.
-Rầm
Hắn đáp xuống như trời giáng khiến mãnh thuyền vỡ dưới chân Mihawk và Luffy chao đảo. Nói thật thì hắn không cố ý, chỉ là Yanki đao đã là rất nặng, thêm hắn nữa thì trọng lượng cực lớn. Nếu không phải hắn cố ý giảm bớt lực rơi, sợ rằng mảnh thuyền dưới chân đã chìm vào trong biển.
-Không nghĩ đến hôm nay được gặp Đại Kiếm Sĩ Mihawk, thật sự vinh hạnh của ta.
Yaki chắn ngang Yanki đao trước người chào hỏi.
-Tiểu tử, thật không đơn giản. Ở tuổi này đã thức tĩnh Kenbunshoku Haki cũng như sắp lĩnh ngộ Vạn vật hô hấp cùng… thật sự hiếm thấy.
Mihawk cặp mắt ưng hứng thú nhìn chằm chằm Yaki.
-Ha..ha..ha.. Ngài quá khen.
Luffy lẫn Zoro nghe Mihawk nói mà kinh ngạc đánh giá Yaki. Thật sự không thể tin được, trong nhà hàng trên biển Baratie ngoài Sanji ra còn có một nhân vật như vậy.
-Được rồi, nhóc con! Hãy cho ta thấy những gì ngươi có. Ta thật sự hứng thú với thanh vũ khí trên tay ngươi. Tựa kiếm không phải kiếm, tự giáo không phải giáo. Hơi thở cũng cực kỳ kỳ quái.
Mihawk nở một nụ cười, Hắc Kiếm vung ra, ý nói mời.
-Đây là Yanki đao, được một lão nhân ở thôn Mù Sương chế tạo. Vậy xin lĩnh giáo.
Yaki cười nói, giới thiệu Yanki đao. Hắn vung đao lên, chuẩn bị xuất thụ. Xung quanh hắn bốc lên một làng khỏi trắng, sau đó nhanh chóng biến mất. Yanki đao dưới sự thúc dục của hắn được huyễn khí bao bộc.
-Trái Ác Quỷ…
Mihawk kinh ngạc nhìn Yaki nói.
-Đúng, nhưng tôi sẽ không dùng năng lực của nó để chiến đấu. Chủ yếu là dùng để bảo vệ thanh đao này. ‘Hắc Kiếm’ của ngài quá sắc bén, tôi không muốn vũ khí mình bị hủy.
Yaki cười nói. Mihawk nghe thế cũng gật đầu cười. Sau đó nhìn về Luffy bên cạnh, Luffy hiểu ý rời khỏi mảnh thuyền vỡ này chừa lại khoảng trống cho Yaki và Mihawk.
-Nhất Đao
Luffy vừa mới rời đi, bên này Yaki đã vọt đến gần Mihawk. Yanki đao hóa thành một cái bóng mờ chém ngang trước mặt Mihawk.
Nhìn Yanki Đao lướt đến gần trước mặt mình, Mihawk bỗng nhiên nở một cười đầy thâm ý, sau đó ngã người ra sau. Yanki đao vừa lướt qua trước mặt lão, Mihawk liền đứng vững, vung kiếm chém trả về phía Yaki.
Yaki phát hiện tốc độ của Mihawk tương tự mình thì nở một nụ cười. Hắn biết đây là Mihawk cố ý, lão muốn để hắn thi triển toàn bộ thực lực, cũng như cách dùng của Yanki Đao. Một Đại Kiếm Sĩ không chỉ hiểu kiếm, mà cũng hiểu khá rõ về các loại vũ khí khác, như vậy, đối mặt với bất kỳ vũ khí nào, Đại Kiếm Sĩ cũng dễ dàng ứng đối.
Nhưng điều này lại khiến Yaki thích thú, hắn chưa giao thủ với cao thủ bao giờ, cũng chưa bao giờ toàn lực thi triển hoàn toàn những gì mình học được từ GuKu. Hôm nay, trước mặt Mihawk, hắn có thể hoàn toàn tung ra hết thực lực, mài dũa kinh nghiêm chiến đấu.
Hắn biết rõ Mihawk rất mạnh, thực lực lão biểu hiện bây giờ chưa đến 1/10. Đây là cơ hội cho hắn luyện tập.
-Nhanh, đỡ ta lên.
Zoro nhìn thấy chiến đấu bên này thì hai mắt sáng rực, bảo tiểu đệ đỡ mình lên để nhìn rõ hơn.
-Rất mạnh...Ha..ha..ha.. Một đồng đội tốt.
Luffy bên cạnh hai mắt cũng sáng rực nhìn chằm chằm Yaki.
…
Trở lại chiến trường,
Yaki tu luyện chính là khoái đao, một chữ ‘nhanh’. Tốc độ xuất đao của hắn đã đến cực hạn, Yanki đao và Hắc Kiếm bây giờ chỉ để lại một cái bóng mờ giữa chiến trường. Có điều, dù cả hai xuất thủ cực nhanh nhưng không có tiếng va chạm đao kiếm vang lên.
Bóng người của Yaki và Mihawk bắt đầu lay động giữa chiến trường. Bọn họ như bóng ma, mỗi bước chân lại rất nhỏ, rất rối loạn nhưng khiến người ta cảm thấy rất kỳ quái, khó nắm bắt thân ảnh của họ.
Đây chính là do khoái đao ảnh hưởng. Bọn họ dùng khoái đao và khoái kiếm công kích lẫn nhau, cũng vì quá nhanh nên tránh va chạm trực tiếp để không hủy diệt vũ khí của mình. Có điều, cũng vì thế mà công kích lại càng ác liệt, nhắm thẳng vào đối thủ. Bất kể ai chỉ chậm một nhịp sẽ bị chém trúng, vì thế, thân ảnh của cả hai phải theo kịp tốc độ đao kiếm, nếu không thì chắc chắn ăn đủ.
Nói đến thì thật đáng sợ, Yaki từng nghĩ kiếm sĩ thể lực có hạng, sức mạnh cơ thể cũng không kinh khủng như kiếm chiêu của họ. Nhưng sau khi giao thủ với Mihawk, hắn phát hiện mình hoàn toàn sai, sai đến quá sai. Mihawk thể lực không kém bất cứ kẻ nào, thậm chí không kiếm, hắn cũng đủ sức vật tay cùng các đại quái vật khác.
-Đồ quái vật.
Yaki trong lòng mắng thầm. Chỉ là hắn không biết, không phải chỉ có một mình hắn mắng thầm trong lòng đúng một câu nói đó.