Chương 42: Khu vườn nhỏ
Bữa trưa một ngày sau, Nami lúc này đang trong cabin vừa ăn vừa đọc báo, bỗng nhiên, sắc mặt nàng có biến hóa không tốt nhưng ngay sau đó liền trở lại bình thường, mọi việc chỉ xảy ra trong một chớp mắt.
-Cậu muốn ăn thì nói Sanji làm cho, không được ăn vụng thức ăn của người khác?
Luffy không biết từ đâu chạy đến, ngồi bên cạnh Nami, đưa tay lấy bánh mì của nàng. Yaki bên cạnh thấy vậy thì đánh vào tay hắn, rồi nói.
-Sanji! Đồ ăn! Đồ ăn!
Luffy bĩu môi,vỗ bàn ầm ầm nói.
-Cà phê của cô đây, Nami tiểu thư…
Sanji đặt một ly cà phê ở trước mặt Nami, sau đó lại đưa một ly cà phê khác cho Vivi nói.
-Còn đây là của cô, Vivi công chúa.
-Còn của mấy cậu, muốn ăn, tự vào mà lấy.
Sanji không để ý đến Luffy mà đi vào bên trong bếp nói.
-Có tin tức gì hay ho không?
Vivi vươn người hỏi Nami.
-Không!..Không có tin gì cả!!
Nami có chút lúng túng nói.
-Vậy à…
Vivi tiếp tục uống cà phê, không để ý nữa.
Ban đầu, Yaki thấy biểu hiện của Nami cũng không quá chú ý nhưng lúc hắn thấy nàng mang tờ báo rời đi thì cũng lờ mờ có chút nghi ngờ. Hắn quyết định sau đó sẽ lấy tờ báo đó để xem. Chỉ là hắn vừa mới quyết định thì bên kia Luffy đã từ tay Nami dành lấy tờ báo nói.
-Gì thế, Luffy?
Yaki kỳ quái hỏi. Luffy là người không bao giờ chú ý tới tin tức hay sách vở.
-Xì… tưởng gì? Thì ra ông ….
-Cá heo!
Luffy chưa nói hết câu thì tiếng Usopp bên ngoài vọng vào. Luffy liền vất tờ báo cho Nami rồi chạy ra ngoài boong thuyền, vừa chạy vừa hét lớn.
-Đâu? Cá heo đâu?
-Luffy, nhìn kia, nhìn kìa… bên kia kìa.
Usopp chì về một nơi rất xa nói. Yaki lúc này cũng đã đi ra, khi nhìn thấy con cá heo trắng ở xa thì sắc mặt đại biến, hắn vội vàng hét lớn.
-Nhanh, chuyển hướng thuyền.
Tiếng hét của hắn rất lớn khiến mọi người giật mình.
-Chuyện gì, Yaki?
Nami và mọi người chạy ra từ trong cabin, thấy Yaki liền hỏi. Chỉ là khi thấy con cá heo xa xa thì hét lên vui vẻ.
-Woa!!! Dễ thương quá.
-Dễ thương cái gì? Nó to bằng một nửa hòn đảo đó. Chuyển hướng thuyền nhanh, chúng ta đang trên đường đi của nó.
Yaki nghe thế thì bất đắc dĩ nói.
-Cái gì? Một hòn đảo… Cậu đùa à?
Sanji nghe thế thì kinh ngạc hỏi.
-Nhìn tớ giống đùa sao? Nhanh tay lên.
Yaki hét lớn, Zoro bên kia hình như cũng cảm nhận có gì đó không đúng vì thế mà nhanh tay cùng Yaki kéo buồn lớn, hỏi.
-Nami, hướng nào?
-Mấy cậu ….?
Nami còn có chút ngỡ ngàng nhưng sau đó thì đã nghe Luffy hét lên kinh hãi.
-To khủng khiếp.
Lúc này, một con cá heo trắng khổng lồ nhảy lên khỏi gặp biển, đã sắp tới gần Going Merry.
-Thuyền trưởng nó tới kìa..., nhanh tránh nó ra…
Mọi người lúc này mới vội vội vàng vàng bắt tay vào việc, người kéo buồm, người cầm lái, theo chỉ dẫn của Nami tránh đi con cá heo trắng kia.
-Chạy thôi!
-Hết tốc lực! Tiến về phía trước!
-Ha...ha..ha..
Luffy cười lớn, mọi người lúc này dù đang rất bận nhưng trên mặt mỗi người đều hiện rõ nét cười.
....
Going Merry chậm rãi tiến lên, ở cuối chân trời, xa xa lấp ló hình ảnh của một hòn đảo. Going Merry càng lúc càng tiến đến gần hòn đảo đó, mọi người trên thuyền càng lúc càng tỏ ra kinh ngạc đến mồm há lớn. Một hòn đảo cực kỳ lớn xuất hiện trước mắt mọi người, cây cối um tùm và cao lớn đến đáng kinh ngạc.
Hòn đảo này có một con sông lớn đổ ra biển vì thế mà Going Merry dễ dàng tiến sâu vào bên trong đảo mà không cần thiết đổ lại ở bờ biển.
-Đảo thứ hai trên Đại hải Trình là hòn đảo này sao? Nhìn rùng rợn ghê. Ha...ha...ha..
Luffy nói rùng rợn nhưng mà tiếng cười hắn vẫn sang sảng vang vọng khắp hòn đảo.
-Đây là ‘khu vườn nhỏ’ sao?
Zoro nhìn hai bên bờ sông cây cối um tùm nói.
-Họ nghĩ cái quái gì mà lại gọi nó là nhỏ đây?
Usopp sợ hãi nhìn rừng rậm âm u hai bên sông. Hắn có cảm giác như có hàng ngàn ánh mắt đang nhìn chằm chằm con thuyền của bọn hắn từ bên trong bóng râm của khu rừng.
-Đây giống như..Đây giống như một khu rừng nguyên thủy hơn!
Yaki cười nói. Hắn cảm thấy hòn đảo này không khí thật trong lành, chỉ một hơi hít thở thôi cũng đã thấy phổi trở nên thoải mái.
-Nơi đây là nơi phù hợp cho cậu chủ đột phá huyễn khí cấp bậc đấy.
Guku đã lâu không lên tiếng bỗng nhiên nói.
-Thật sao?
Yaki kinh ngạc nói. Huyễn khí của hắn đã đạt đến 499 chỉ một chút nữa thôi sẽ đột phá, thế nhưng có chút nguy hiểm nên hắn chần chờ chưa thừ đột phá lần nào. Không nghĩ đến, nơi đây lại phù hợp hắn đột phá.
-Vì sao nơi đây là phù hợp?
Thấy Guku không lên tiếng nên hỏi tiếp.
-Không khí trong lành, bên trong chứa rất lớn năng lượng khí, đặt biệt ánh mặt trời trên đảo này chứa đựng gấp ba đến năm lần năng lượng so với ánh nắng mặt trời bình thường.
Yaki kinh ngạc nhìn lên bầu trời, chỉ thấy ánh nắng trên bầu trời khá chói chang nhưng vừa đến hòn đảo này thì bị bóng của khu rừng rậm che đi phần lớn nhưng sức nóng của nó vẫn có thể cảm giác rõ ràng qua da.
-Tuyệt. Guku, hướng dẫn…