Chương 120: Bám theo
-Nhưng tớ không muốn đổi thuyền…!!!
Luffy ngẩng đầu, như cố kìm nước mắt khổ sở nói nhỏ. Nami bên cạnh cũng lâm vào trầm mặt.
-Tớ không tin. Con thuyền của chúng ta rất kiên cố.
-Vậy cậu định đi trên con thuyền đó đến lúc nó chìm sao? Lúc đó cậu mới vừa lòng hả? Suy nghĩ đó thật sự buồn cười. Cậu thật đúng là một vị thuyền trưởng sao?
Người đàn ông vừa lên tiếng chính là Keberg. Người mà bà Cocora giới thiệu cho nhóm Mũ Rơm, cũng là thị trưởng của Water Seven, kiêm luôn giám đốc công ty Galera, công ty đóng tàu duy nhất trên đảo này.
-Nói chuyện thể đã đủ rồi. Hãy nghĩ kỹ đi. Nếu muốn mua thuyền thì hãy cứ đến tìm ta. Ta sẽ rất hoan nghênh. Califa…đưa cho cậu ta catalo thuyền.
Keberg nói, sau đó gọi thư ký của mình đưa đến một danh sách các thuyền mới mà Luffy có thể chọn. Gồm có cả thuyền hiện đại và thuyền trung cổ, trong đó còn ghi giá.
-Ngài Keberg, quan chức chính phủ đang đến….
Đúng lúc này, một người đi đến thông báo cho ngài Keberg. Keberg nghe thế thì vội đi ra ngoài gặp mặt, tránh bị bọn họ thấy nhóm hải tặc trong xưởng.
Trong khi đó, Yaki nhìn quanh mọi người, như đang tìm kiếm thân ảnh nào đó. Không thấy người mình muốn tìm, Yaki liền quay sang hỏi Luffy và Nami.
-Usopp đâu?
Hắn cứ nghĩ Usopp nghe tin nên đau buồn liền tránh đi đâu đó nhưng có vẻ không giống. Dù có chuyện gì, cậu ta cũng phải ở đây mới đúng.
-Cái quái? Sao cặp sách này lại nhẹ thế này?
Luffy nghe người chính phủ đến thì liền cằm lên hai cặp tiền định tránh đi nhưng ngay lập tức hắn thấy kỳ quái vì hai cái cặp này nó rất nhẹ, hét lên kinh ngạc.
-Tiền đâu?... Usopp đâu?
Vừa mở ra thì Nami liền sợ hãi, 200 triệu tiền mặt của bọn họ đã biến mất. Usopp cũng không thấy đâu.
-Nè, các ngươi làm gì la to thế?...
-Cái gì mất tiền. Ta không chôm đâu nha.
Pauly nghe nhóm Luffy bị mất tiền thì giật mình vội nói. Hắn nợ khắp thành phố, nếu bị nghi ngờ hắn là kẻ đầu tiên.
-À…Kaka, lúc nãy không phải cậu đi cùng với người gia tộc Frankies sao?
Người lên tiếng cũng là người báo tin cho ngài Keberg. Đây là một trung niên tên là Peely Lulu, là thợ rèn cũng là thợ đẩy xe rùa của công ty Galera.
-Không, hôm nay tớ chưa thấy mặt bọn họ.
Kaka kinh ngạc khi bị hỏi nói.
-Kỳ quái…lúc nãy tớ khẳng định nhìn thấy cái mũi dài của cậu.. Bị người Frankies ôm chặt kéo đi mà.
Peely Lulu hờ hững nói.
-Đó rõ ràng là bắt cóc!! … Luffy nhanh tìm cậu ta.
Nami nghe thế thì hét lên. Sau đó nhớ ra không biết vị trí nhà của Frankies liền hỏi thợ sửa thuyền bên cạnh.
-Gia tộc Frankie ở bờ đông bắc của vũng đá. Ngay chỗ các ngươi đậu thuyền đấy.
Vừa biết được vị trí, Luffy và Nami liền chạy như bay rời đi. Quên luôn cả Yaki bên cạnh…
-Cậu không theo sau sao?
Kaka khó hiểu nhìn Yaki hỏi. Yaki lắc đầu cười cười nhìn lấy thân ảnh hai người Luffy và Nami biến mất ở cổng. Sau đó hắn liền đứng lên, phủi phủi bụi trên quần áo, chậm rãi rồi đi… trong sự khó hiểu và kinh ngạc của mọi người.
…
Yaki đang trên đường trở lại thuyền Going Merry. Hắn vẫn đi chậm rãi như lúc đi lên, không có chút kích động, hấp tấp hay lo lắng. Đối với hắn, chuyện Usopp bị bắt cũng là chuyện thường. Bởi vì, hắn biết Usopp sẽ không ch.ết ở đây. Vận mệnh luôn luôn kỳ diệu như vậy, muốn thay đổi, không đơn giản như thế.
Còn việc Nami và Luffy đuổi theo, hắn cũng không quá để ý. Dù sao, hai người đó cũng tự lo được cho mình. Thêm nữa, gia tộc Frankie cũng ở gần thuyền Going Merry, Zoro và Sanji cũng ở đó.
Việc quan trọng bây giờ của hắn chính là tìm kiếm Robin. Trong trí nhớ của hắn, Robin đã bị dẫn đi ở thành phố này, sau đó một loạt hệ liệt chuyện liên quan đến nó xảy ra.
Hắn tìm Robin không phải để cứu nàng, mà là đảm bảo nàng an toàn. Dù sao, Usopp bị bắt là chuyện nhỏ, bởi kẻ bắt hắn là một gia tộc vô danh. Còn người bắt Robin là lũ tai to mặt lớn, vận mệnh thường khó có biến động với những việc quan trọng. Đặc biệt liên quan đến chính phủ thế giới hải quân, etc. Nói thật dù hắn bây giờ trở lại đỉnh phong, muốn cứu Robin cũng sẽ không dễ. Đối mặt với hắn không chỉ là những kẻ rất mạnh ẩn trong thành phố này, còn có vận mệnh. Nhiều lúc cứ để nó theo tự nhiên, sau đó mình nhảy vào ngáng chân, hay làm động tác nhỏ, lúc đó vận mệnh sẽ dễ bị ảnh hưởng hơn cố thay đổi nó ngay từ đầu.
…
Bên ngoài biệt thự của ngài thị trưởng Keberg,
-Gió biển lạnh thật. Đéo biết đám người này muốn làm cái gì? Dẫn Robin hết chạy đông rồi chạy tây, cuối lại đến nhà lão Keberg.
Sau nữa ngày truy tìm dấu vết Robin, sử dụng vài lần Haki quan sát. Hắn cuối cùng cũng phát hiện nàng đang ở cùng với một vài tên thú vị. Bởi tránh gây phiền phức cho Robin, Yaki vẫn không đến gần, chỉ đứng từ xa, thậm chí hắn chưa bao giờ nhìn thẳng về phía Robin. Có điều, lúc nào Robin cũng đều trong tầm Haki quan sát của hắn.
Yaki lúc này đang ở trên một ngọn cây, cách nhà lão Keberg không xa. Sau khi thân thể hắn có biến hóa, ánh mắt hắn nhìn trong đêm rỏ không khác gì cú vọ, một cái liếc mắt liền có thể nhận biết mọi chuyển động xung quanh, vì thế hắn không cần dùng Haki quan sát, thông qua cửa sổ, hắn vẫn lờ mờ thấy được một số chuyện trong nhà lão Keberg.
-Bằng…
Một tiếng súng từ trong biệt thự của lão Keberg vang lên. Sau đó, hai thân ảnh từ trong đó đi ra, một trong hai người là Robin. Bọn họ rời đi khá nhanh, thế nhân, Yaki vẫn như âm hôn theo sau bọn họ. Đối với Yaki bây giờ, nếu không chạy ra khỏi đảo này, bọn họ vô pháp trốn thoát khỏi cảm nhận của hắn.
-Chỉ vậy thôi hả? Đến nổ súng rồi đi…Được rồi!! Để xem các ngươi đang chơi trò gì đây?
Yaki vừa đi vừa móc trong túi ra một cây kẹo mua lúc sáng. Vừa ăn vừa lẩm bẩm nói.
Chỉ là Yaki không biết, lúc này ở vịnh, nơi thuyền Going Merry đang có một cuộc chiến khốc liệt giữa thuyền viên và thuyền trưởng của mình đang diễn ra.