Chương 7: Tên đại biến thái !!?
Sau ngày mệt mỏi rồng rã, dọn tất cả đồ đạc vào ngăn nắp, ngay ngắn, liền vội vàng vất chân lên mà chạy đi tắm. Chỉ sau 15", cô liền biến ra khỏi phòng tắm, vừa ngước lên liền nhìn thấy hắn đang xâm xoi phòng mình, sát mặt Tươi mát lập tức trở nên lạnh tanh và méo còn cảm súc.
" Anh làm gì trong phòng tôi thế ": một tay đang dùng khăn lau đi đầu tóc ướt, một tay trở thành quyền nắm đấm như chuẩn bị đấm ai đó.
" không có gì, chỉ là... ": nói được nữa câu liền ngất quãng không nói tiếp, và áp sát cô lại tường, cô cũng có chút lo lắng, lần lần lùi lại.
" muốn gì ": đầu óc cô có chút nóng lại, nhìn thẳng khuôn mặt đáng ghét của hắn nói.
" ông già bảo đem những thứ này lên cho em đấy ": hắn chống một tay vào tường, cười đểu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh xắn của cô.
" mà hình như trong cuộc đua này, tôi thắng em rồi ": nhéo mạnh vào má cô như muốn đỏ ửng cả lên luôn.
" anh mơ à, tôi đến nhà anh. Không có nghĩa là tui đã thua anh, anh hiểu chứ, bang chủ thân mến ":cô nói trong bực bội, trong câu còn nhấn mạnh có ý đồ.
" em đang khiêu khích tôi đấy à ": nhăn mặt nhìn cô sải bước đi.
" mời ngài bang chủ ": cô lạnh mặt, mở cửa tiễn hắn.
" hừ,... ": cười bỡn cợt, ngay lập tức kéo ngã lên giường, tháo xuống cái cavat trắng sọt trên cổ xuống. Đè chặt thân cô dưới thân thể hắn, quả như lời đồn trong giang hồ, tính tình không ai có thể hiểu được, nhất là thủ đoạn.
"... ": từ dưới gối moi lên một con dao bấm cỡ vừa phải, kề chặt vào cổ hắn, dù vậy hắn không tức giận mà còn cảm thấy thú vị hơn.
" em đang đe doạ tôi ": hắn cười ngọt nhìn cô say đắm.
" tôi nào dám thưa ngài, tôi chỉ tự vệ cho bản thân thôi ": cô cười ngượng, nhưng trong lòng lại muốn đâm hắn lâu rồi.
" hai đứa, sao không xuống dùng bữa,... ": cha của hắn mở toan cánh cửa mà không cần báo trước, đập Mạnh vào mắt làm cái cảnh làm người ta phải đơ ra.
" sao cha vào mà không gõ cửa cho con biết ": hắn quay sang ông bực bội nói.
" bác trai, anh ta ăn hϊế͙p͙ con ": cô đưa ra khuôn mặt đáng thương và vô số tội ấy trước mặt hắn, cây dao trên tay, nhạn lẹ ném thẳng xuống thèm gạch.
" ờ, thôi hai đứa cứ tự nhiên hen, ta đi trước ": ông ấp a ấp úng, sau đó vội đi như không biết chuyện gì.
" Bác,... ": cô đơ cả ra như người mất hồn.
" hừ, em nghĩ là cha tôi sẽ xen vào sao ": hắn càng phấn khích hơn, không nhịn được mà nhìn thân hình đẹp xinh của cô.
( ring ring ring): điện thoại hắn.
" buông ra, có người điện kìa ": cô vùng vẫy như kiệt sức, người gì mà mạnh như sức trâu á.
" nằm yên nào, nếu không tui không kiềm chế được đâu đấy ": hắn nói làm cô sởn cả gai ốc, đành nằm im rồi tính tiếp.
" mặc đồ có chút rộng đấy ": nhìn bộ đồ lỏng lẻo, tóc ướt thả tung, khuôn mặt căng mịn không tôi, làm hắn không thể không khỏi nuốt nước bọt.
" tên đại biến thái nhà anh ": cô tức ch.ết lên thôi, cứ thế mà nhìn chằm chằm cô mãi.
" sao cũng được, em đụng phải tôi coi như em đụng phải tử thần ": hắn k hi ông to giọng hay nhỏ giọng, chị nhẹ nhàng buông thả lời nói.
" Á,... Đau quá anh làm trò gì thế ": mạnh tay lôi cô dậy, cô té thẳng vào lòng hắn.
" biết đau sao, vậy sao làm sát thủ đây ": hắn đang cố khiêu chiến cô đây mà.
" anh, anh mà dám nói ra tôi sẽ giết anh đấy ": cô bực bội nói ấp úng, mở lớn mắt.
" em có biết, em đang nói chuyện với ai không ": hắn ôm trọn thân hình nhỏ bé của cô, nhìn thẳng mặt cô nói
" buông tay, á, ư... Đau ": cô có cảm giác như hắn đang cố gắng siết chặt hơn nữa.
Cô cần kháng cự thì hắn cần hưng phấn hơn, nhẹ nhàng chụp lấy cái mỏ cute của cô mà cắn ʍút̼ không thui, cô cố gắng thoát ra khỏi hẳn nhưng không được mà. Hắn kéo mạnh vạt áo cô xuống, cắn mạnh vào cổ cô làm cô đau nhói vô thức mà kêu lên.
Điện thoại hắn lại một lần nữa reo lên, làm mất đi hứng thú đang có của hắn.
" tao nghe ": bực bội mà nhấc máy.
( tao phá hỏng chuyện tốt đẹp của mày hay sao mà hầm hực thế): từ trong điện thoại phát ra tiếng đùa giỡn của chiêu đông.
" phải đấy ": nói xong liền hôn cô say đắm, cô khó chịu lấy tay đánh vào người hắn.
" buông ra đi,... Đau ": cô bị hắn nhéo mạnh vào hông, bất giác la lên.
( bậy nha mạy, đang làm gì mà méo nói, phiền gì, lúc khác nói cũng được): dường như Chiêu Đông đang nghĩ bậy gì đó rồi, vội vàng tất máy.
" Cái Tên Đại Biến thái này ": cô như muốn giết hắn mất thôi, cựa quậy nãy giờ mà chả có ít lợi gì.
" em nghịch quá đấy ": hắn nắm cái mỏ chu Chu của cô mà nói.
"... ": cô mạnh dạng cắn vào tay hắn, sau đó vội vàng phóng khỏi giường.
"..., em gan lắm ": lạnh lùng mà phát ra tiếng nói làm thấu làm người.
" dám sao không ": cô nhăn mặt nhìn thẳng mặt hắn.
" nếu hôm nay tui không đập em, tôi không phải họ Quốc ": một câu nói chắc chắn như đinh đóng cột.
" anh làm gì được tôi cơ chứ ": nói xong lập tức phóng ra khỏi phòng không đợi hắn nói.
" chả khác nào là cô nhóc 5 tuổi ": hắn ngồi trên giường cười nhìn cô chạy đi.