Chương 42: Tìm phòng...

Nghĩ đến việc tìm phòng, Mạc Yến ăn tạm chút điểm tâm rồi đi ra khỏi biệt thự...
Thành phố T này cô hoàn toàn lạ lẫm, nên việc tìm phòng, cô cũng chỉ còn cách lên mạng tìm kiếm, rồi đích thân đến từng địa chỉ.
Mạc Yến một mình ở ngoài, tiền trên người cũng không có nhiều.


Trước khi đi,Mạc Nam Phong sợ cô thiếu tiền sài, định nhét chiếc thẻ tín dụng vào tay cô nhưng cô đã cự tuyệt.
Bản thân đã có năng lực, có việc làm rồi, trong tay vẫn còn tiền tiêu,cô không muốn ngửa tay xin thêm tiền của ba mẹ cô nữa, đó là tính của cô...


Tiền không nhiều nên phòng mà cô chọn xem, điều kiện cũng không tốt cho lắm.
Điều khiển chiếc xe lamborghini đắt tiền nổi bần bật của Bắc Tân Khởi vào khu nhà bình dân tìm phòng trọ... Với tình hình đó,ai cũng thấy kì lạ...


Thậm chí còn có một bà lão khi thấy cô từ trên xe bước xuống, liền nắm lấy tay cô, hỏi han đầy vẻ thương xót:
- Cháu gái à, nhà cáu rốt cuộc đã gặp phải tai họa gì vậy?
"......"
Mặt Mạc Yến lúc này nghệt ra đến là đáng thương...


Xem ra cô bị coi là thiên kim tiểu thư của một gia đình vừa mới phá sản, giờ chỉ còn mỗi chiếc xe này là tài sản quý nhất rồi....


Càng khiến cô băn khoăn là,cô dùng cả một ngày để đi tìm phòng, vậy mà một cái thích hợp cũng không tìm ra...kết quả cô nhạn được đều là: gọi điện thoại tới, không ai bắt máy, tự đi xe tới nơi thì chủ nhà toàn không có ở nhà.


available on google playdownload on app store


Mạc Yến thật sự bắt đầu thấy hồ nghi về nhân phẩm của bản thân rồi 🤣
Nếu chỉ gặp 1, 2 trường hợp như vậy thì không có gì đáng nói cả, nhưng tìm đến mười mấy hai chục nhà đều ra kết quả như vậy thì quá là kì lạ luôn.
Mang bộ mặt đau khổ trở về nhà vào lúc hơn 8 giờ tối...


Bước vào đến nhà, phòng khách sáng ánh đèn,hình như Bắc Tân Khởi đã về trước cô một bước...
Thấy cô về, Bắc Tân Khởi lặng lẽ quan sát thần sắc của cô, trong lòng hiểu rõ vấn đề, nhưng không hỏi gì cả....
- Về rồi à!


Làm như không có việc gì xảy ra, hắn ngồi trên ghế sofa tay đang lật giở tờ tạp chí để trên bàn, đầu không thèm ngẩng lên mà hỏi Mạc Yến.
-Ukm!
Cô trả lời với giọng điệu có chút như muốn hết hơi vậy...
- Kết quả thế nào?
Bắc Tân Khởi hỏi tiếp.


Mạc Yến nhìn hắn, nói với vẻ đầy ngại ngùng.
- Hôm nay chắc lại phải phiền anh ngủ trên sofa tiếp rồi!
Bắc Tân Khởi nghe vậy, ngây ra giây lát, hàng lông mày dãn ra từng chút từng chút một...


Hôm nay trước khi đi làm về, hắn vốn còn lo lắng sau việc đêm qua, cô sẽ tìm cách lé tránh hắn... nhưng như những gì cô vừa nói thì có vẻ cô không quá để tâm chuyện đó...
- Anh cho người lắp thêm chiếc giường rồi!


Hắn đứng dậy, tâm trạng có vẻ khá vui, ném lại một câu như vậy cho cô, rồi thong thả bước về phía phòng bếp.
Mạc Yến đứng đó, chậm chạp nghiền ngẫm câu hắn vừa nói...
Chiếc giường đó là bố trí cho cô?
Hắn sao biết đêm nay cô sẽ vẫn ngủ lại biệt thự này?


Đôi chân dài miên man của hắn bước đi,lúc đi ngang trước mặt cô,hơi đưa mắt nhìn cô, khóe miệng khẽ nhếch lên một chút chút 🙄
Nụ cười rất rất khẽ nhưng đã bị Mạc Yến nhìn thấy...
Chú ý theo từng phản ứng trên khuôn mặt hắn... càng nhìn càng thấy nghi nghi...
Lại là điệu cười này!


Nụ cười này mang ý gì?
Việc tìm phòng của cô gặp trở ngại, liên quan gì tới hắn không?
Cô nghĩ vậy, nhưng rất nhanh lại tự phủ nhận suy nghĩ ấy...
Hắn đâu có lí do gì mà làm vậy...
......
Ai có suy nghĩ giống ad,việc này là do BTK sắp đặt không100% luôn






Truyện liên quan