Chương 28: Nhớ lại
Hắn chở nó từ sân bay về lại căn biệt thự, trên đường về nó đã ngủ thiếp đi trên xe vì mệt. Về tới nơi, hắn ôm nó ra khỏi xe và lên lầu một cách thật nhẹ nhàng vì sợ đánh thức nó dậy. Hắn ôn nhu đặt nó trên giường và đắp mền kỹ càng vào. Sau khi xem xestkyx lượng hắn bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại, từ trên người hắn lan tỏa ra luồng khí hơi lạnh dần dần lan tỏa từ người của hắn ra a ~~. Hắn bước vào thư phòng để mà xem xét tài liệu thông tin chi tiết về người đàn bà kia (ý nói là người mẹ độc ác trước kia của nó ấy).
Sau khi xem qua xong tờ thông tin đó, trong miệng của hắn phun ra 2 câu lạnh đến cả người.
- "Kinh tởm"
Hắn đưa tay mần mò chiếc điện thoại và bật lên danh bạ để tìm dãy số mà gọi điện cho người đầu dây bên kia.
- Mai đem qua chỗ tôi những vị thầy dạy võ thuật giỏi nhất thế giới về đây cho tôi!!! - Hắn hốt lên lời nói lạnh lùng có phần uy hϊế͙p͙
- [..............]
- Tất cả các võ!!!
- [..............]
- Hạn chót vào sáng mai!!!
- [..............]
- Nhanh!!!
Không kịp cho đầu dây bên kia nói gì thì hắn đã tắt ngang cuộc trò chuyện trước. Hắn bước ra khỏi thư phòng không quên mang theo hơi lạnh ch.ết người đó, đến khi hắn tới phòng nó và bước vào thì hơi lạnh trên người dần dần tản ra và thay vào đó là hơi thở ấm áp đến cực điểm.
Hắn tiến tới chiếc giường phía trước và ngồi xuống bên cạnh nó để mà ngắm nhìn kỹ khuôn mặt nó nhiều hơn. (Nó: Đừng nhìn ta, ta đang ngủ a~~~)
- Em đẹp lắm Tiểu Băng của anh!!!
- Nhìn em ngủ như một thiên thần vậy!!!
- Anh thật sự xin lỗi vì đã không bảo vệ được em vào 16 năm trước!!!
- Anh hứa, bắt đầu từ bây giờ, anh sẽ bảo vệ em, để em không còn xảy ra như chuyện của năm trước nữa!!!
Tất nhiên, những câu nói này hắn chỉ nói trong lòng mình mà thôi, vì hắn sợ khi hắn nói ra thì nó sẽ khó chịu với hắn. Hắn thật không muốn chuyện này xảy ra một chút nào cả a ~
----------------------------------------
[Quay về 16 năm về trước]
Tại một căn biệt thự to lớn tại thành phố, có hai cậu bé tầm khoảng hai tuổi đang cười nói vui vẻ với em bé mới sinh ra khoảng được một tuần đang nằm trong chiếc nôi công chúa nhỏ bé đáng yêu.
Môi bé (nó hồi nhỏ á) như hai miếng đào mỏng, da trắng như tuyết, đôi mắt lấp la lấp lánh như hai giọt nước, nhìn rất là đẹp. Nói chung là một nàng em bé thiên sứ trên trời vậy.
Hai cậu bé nhìn đứa bé trong nôi và hỏi cha mẹ xung quanh:
- Oa!!! Cha mẹ ơi!!! Em bé thật là đẹp quá a ~~!!! - Hắn và cậu
- Tất nhiên là em rất là đẹp rồi con!!! Ba mẹ hai nhóc vui vẻ trả lời.
- À!!! Mà em bé tên gì vậy ạk - Ngước mắt xuống nhìn em bé trong nôi.
- Em tên là Hàn Thiên Băng á con ^^!!! Mẹ nó ôn nhu cười nói.
- Hàn là lạnh, thiên là trời, băng là đá lạnh. Theo nghĩa đen thì nó là đá trời lạnh. Còn theo nghĩa bóng thì là lạnh lẽo và băng giá. - Hắn mở miệng ra nói
Bất giác Cậu đứng kế bên oa thật to
- Oa =.O.= Cậu hay quá Khải Tuấn ơi, như vậy mà cậu còn biết được nữa cơ chứ!!! - Nói xong còn vui mừng nhảy tẩn lên vì lời phân tích đó.
- Hừ!!! Chỉ có mình cậu là không biết thì có - Khải Tuấn bĩu môi.
- Tớ sẽ lấy em ấy về làm vợ iu của mình!!! - Cậu thách thức hắn.
- Em ấy là của tớ!!! - Khải Tuấn.
- Không là của tớ mới đúng cơ!!! - Tuấn Dương
- EM ẤY SẼ LÀ VỢ CỦA TỚ!!! - Khải Tuấn lạnh giọng lên nói làm cho cậu phải sợ híp vía.
- Hic....:< Được rồi.... được rồi.... bé Băng sẽ là vợ của cậu!!! Tuấn Dương núp ra phía sau lưng ba mẹ.
- Biết vậy là tốt!!! Khải Tuấn xoay qua mỉm cười nhìn bé Băng.
Bé Băng cũng xoay qua lại nhìn và nở nụ cười của tiểu thiên sứ qua bên Khải Tuấn. Khải Tuấn cười tươi nhìn bé âu yếm.
- Em cười thật là dễ thương đó vợ à!!! - Khải Tuấn hôn lên má bé làm cho những người xung quanh coi mình bị biến thành cái bóng đèn vậy
- "Phụt", chưa gì mà tụi nhỏ ngôn tình dữ, haha *cười* từ nay về sau nhà của chúng ta đã có con rể / con dâu rồi đây *hắc hắc* vui quá đi àk ~~~!!! Ba mẹ bé Băng và Khải Tuấn đều có cùng chung một suy nghĩ với nhau về hai đứa nhỏ này.
- À.... ta có ý này nèk.... hay là làm cho tụi nhỏ đính hôn với nhau đi!!! - Ông nội bé Băng lên tiếng, bất chợt làm cho mọi người xung quanh đều xoay qua nhìn ông.
- Ba/ Bác chắc chắn chuyện này không ạk - Cả ba gia đình đều đồng thanh với nhau.
- Các con tưởng ta nói giỡn? HỬ - Ông nghiêm giọng, đôi lông mày đậm của ông nhíu lại.
Cả ba gia đình đều nhìn nhau cho ra đáp án.
- Nếu như ba/ bác đã nói như vậy thì tụi con đương nhiên sẽ không có ý kiến gì hết cả!!!
-------------------------------------------------------------