Chương 88: Tôi sợ nhiễm bệnh (6)

Editor: May
Người toàn bộ phòng họp, tất cả đều phóng ánh mắt đến trên người Cố Thanh Thanh, đặc biệt là Thẩm Á Đình, một đôi mắt trang điểm tinh xảo, hận không thể bắn ra dao găm! Cố Thanh Thanh áp lực lớn như núi, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, Lâm tổng.”


Nhắm mắt theo đuôi đi theo anh vào văn phòng, mới vừa đóng cửa lại, cô còn tưởng rằng Lâm Chu Dật sẽ hỏi cô về chuyện bản quảng cáo của Trần Văn Tiệp, không nghĩ tới Lâm Chu Dật há miệng liền hỏi: “Cố tiểu thư ngày đầu tiên vừa tới, có quen chưa? Có ý kiến kiến nghị gì có thể đề xuất.”


“Không có, Lâm tổng.” Cô lắc đầu, nghĩ nghĩ lại hỏi: “Lâm tổng, tôi mới đến, liền đảm nhiệm người phụ trách tổ hai, có phải có chút……”


“Chỉ là tổ trưởng, còn là thay mặt.” Lâm Chu Dật cười, xoay người ngồi ở ghế xoay tròn, khuỷu tay chống ở bàn công tác, đôi tay giao nắm ở trước mặt, “Hơn nữa, không phải chính cô nói, cô không muốn làm quản lý khách hàng, muốn đến bộ phận khai phá làm công việc kế hoạch sao? Tôi có thể cho cô cơ hội này.”


“Nhưng mà, tôi không có kinh nghiệm, còn chưa có sự từng trải, làm tổ trưởng đều có chút……”


“Cố tiểu thư, tôi là tổng giám đốc.” Tươi cười trên mặt Lâm Chu Dật hơi hơi thu lại, “Tôi không có quá nhiều thời gian đi quản lý việc nhỏ giữa những tổ viên. Với tôi mà nói, cô và người khác, ai tới làm tổ trưởng này đều là có thể. Sở dĩ tôi chọn cô, không phải bởi vì cô bằng cấp cao, chỉ là bởi vì tôi nhận thức cô, hơn nữa, dự án quảng cáo Trần Văn Tiệp lúc trước cũng là cô phụ trách. Một chuyện không phiền hai chủ, nếu chuyện lần này cô làm không tốt, về sau liền ngoan ngoãn trở về làm quản lý khách hàng. Hơn nữa…… lúc cô đang làm tổ trưởng, vẫn là phải chiếu cố chức trách trợ lý của tôi, ví dụ như, đống tài liệu này, tôi hy vọng ở trước khi đi làm vào buổi sáng thứ sáu liền nhìn thấy đã sửa sang lại xong. Còn có, có đôi khi tôi muốn đi gặp khách hàng, cô cũng phải tiếp khách.”


available on google playdownload on app store


Cơ hội là cho người có chuẩn bị. Mà Lâm Chu Dật, lần này đích xác cho cô cơ hội bộc lộ chính mình. Cố Thanh Thanh nghĩ nghĩ, sau đó kiên định gật gật đầu, “Lâm tổng yên tâm, tôi nhất định sẽ không cô phụ tín nhiệm của ngài.”


Lâm Chu Dật gật gật đầu, ở trước khi Cố Thanh Thanh đi lại gọi cô lại: “Đúng rồi, hai giờ chiều, Trần Văn Tiệp sẽ tự mình lại đây, chuyện thương lượng quay chụp quảng cáo, cô là người phụ trách, cùng nhau tham gia đi.”
Một giờ năm mươi chiều.


Toilet ngoài phòng họp, Cố Thanh Thanh đứng ở trước gương, sửa sang lại quần áo một chút.
Đối diện gương trong toilet, cô nhìn chính mình gọn gàng xinh đẹp trong gương, thậm chí cảm thấy -- có vài phần buồn cười.


Cô là điên rồi sao, lại có thể còn vì gặp Trần Văn Tiệp, cố ý sửa sang lại trang phục của mình. Rốt cuộc cô đang chờ đợi cái gì, đang mơ hồ suy nghĩ cái gì?
Hay là nói, buổi sáng ngày đó, Trần Văn Tiệp tiếp điện thoại cô gọi cho Lãnh Tư Thành, làm trong lòng cô, ẩn ẩn có chút không cao hứng?


Nhưng Trần Văn Tiệp lại không phải người phụ nữ thứ nhất xuất hiện ở chung cư Khuynh Thành. Trước đó cô còn chính mắt xác nhận qua, cần gì phải khó chịu lâu như vậy?






Truyện liên quan