Chương 47: Chú hai, chú ba đều là chú của anh ta
“Nói đi, thời gian anh không ở trong nước em có cho anh đội mũ xanh” không?”
(*) bị cắm sừng Lâm Quán Quán chế giễu: “Cái đầu của anh đã màu xanh rồi mà vẫn cần phải người khác đội mũ xanh cho anh sao?”
Trong lúc hai người nói chuyện thì người của đoàn làm phim đã thu dọn xong đồ đạc và lần lượt đi ra ngoài, Lâm Quán Quán nhìn thấy vậy thì kéo Cơ Dã Hỏa vào một góc tối.
Cô không muốn người khác biết cô có quan hệ với Cơ Dã Hỏa.
Hai người cùng đứng trong một góc nhỏ, dựa vào lợi thế chiều cao của mình, Cơ Dã Hỏa ôm trọn nửa người Lâm Quán Quán, khoảng cách của hai người gần đến nỗi cậu ta có thể ngửi được mùi mồ hôi trên người Lâm Quán Quán.
Trời nóng như này, Lâm Quán Quán mặc đồ cổ trang cả ngày, mùi mồ hôi tiết ra đương nhiên không dễ chịu chút nào.
Cơ Dã Hỏa hít một hơi thật sâu.
Lâm Quán Quán đẩy cậu ta một cái, nhỏ giọng nói: “Cơ Dã Hỏa! Anh buồn nôn ch.ết được.”
“Đừng động đậy, cần thận bị người khác phát hiện đó.”
Có một nhân viên của đoàn phim bước ra thì nghe thấy bên đó hình như có động tĩnh, dừng chân lại chuẩn bị qua đó xem.
Lâm Quán Quán không dám động đậy, cả người đông cứng lại.
May là nhân viên kia chỉ dừng lại một chút chứ không đến tận nơi xem.
Lâm Quán Quán lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Thả lỏng người ra Lâm Quán Quán mới phát hiện một tay của Cơ Dã Hỏa đặt vào eo của cô, nhìn như này, có cảm giác là cô bị Cơ Dã Hỏa ôm trong vòng tay.
Lâm Quán Quán tức giận.
Cô không nghĩ ngợi gì mà giơ chân lên đạp Cơ Dã Hỏa một cái.
Cơ Dã Hỏa kêu lên một tiếng thảm thiết, anh ta ôm một chân lên, may mà ở đây không còn ai nữa.
“Quán Quán, em đối xử với bạn trai em như vậy sao..”
“Bạn trai cũ.”
Cơ Dã Hỏa có chấp nói, “Dù sao thì anh cũng không đồng ý chia tay với em.”
Lâm Quán Quán tức giận.
ì Nếu như để người khác biết Cơ Dã Hỏa đằng sau ống kính không có liêm sỉ như này không biết người ta có thổ huyết hay không.
Lâm Quán Quán không thèm để ý đến cậu ta, đeo túi xách lại và đi về phía trước.
Cơ Dã Hỏa ôm một chân chạy đuổi theo Lâm Quán Quán.
“Quán Quán, đợi anh.”
“Cút.”
“Đừng như vậy, tốt xấu gì chúng ta cũng từng yêu đương.”
“Cút cút.”
“Người ta nhanh chóng quay xong bộ phim ở nước M để về nước, biết được em quay bộ phim Yên phi truyện nên đã nhờ vả biết bao người mới có thể diễn vai nam phụ của bộ phim, tắm chân tình của anh sao em lại không nhìn ra vậy?”
“Cút cút cút”
Dưới ánh đèn đường, hai người, một người đi phía trước, một người ôm chân chạy đuổi theo, khung cảnh vô cùng hài hước.
May là Lâm Quán Quán đã quen thuộc với studio điện ảnh và truyền hình, nên đi trên những con đường ít người qua lại, vì vậy cô không gặp bắt kỳ rắc rối nào trên đường đi.
Ệ Sau khi, đra khỏi studio, chiếc xe sang trọng của Cơ Dã Hỏa đỗ bên vệ đường, lúc này có người đi trên đường vì vậy để tránh rắc rối không đáng có, Cơ Dã Hỏa lập tức đội mũ và đeo khẩu trang.
“Quán Quán…”
“Cơ Dã Hỏa, tôi nói cho anh biết, không biết vì lý do gì mà anh trở về nước, tôi cũng không cần biết vì sao anh lại tham gia bộ phim Yên phi truyện, nhưng mà trong đoàn quay phim, chúng ta nhất định không được tỏ ra là quen biết nhau, hiểu không?”
Cơ Dã Hỏa chớp chớp mắt, tỏ ý không hiểu.
“Quán Quán, không phải là em rất cần tiền sao, nếu như em xào tin tức với anh thì giá trị của em sẽ tăng lên, khi đó em sẽ có rất nhiều tiền, đây không phải là chuyện tốt hay sao?”
Lâm Quán Quán thổ huyết, “Giá trị tăng lên? Sợ là trước khi giá trị của tôi tăng lên thì đã bị những fans não tàn của anh hắc ch.ết rồi! Cơ Dã Hỏa, nhân khí của anh anh còn không biết sao!
Anh thử nói xem, nữ minh tỉnh nào trong giới giải trí xào qua tin tức với anh mà không bị mắng đến ch.ết đi sống lại”
Thời nay, nam nữ minh tinh yêu nhau không phải chuyện xấu nhưng mà nếu như nhân khí không đúng thì quả thật sẽ đem lại hậu quả không ngờ đến.
Mà trong giới giải trí này, chưa có nữ minh tinh nào có nhân khí ngang hàng với Cơ Dã Hỏa, vì vậy bắt kể anh ta yêu đương với ai thì nhất định nữ minh tinh kia cũng sẽ bị hắc.
Đây là sau khi Lâm Quán Quán tìm kiếm lịch sử tình trường của Cơ Dã Hỏa mà biết được.
Cơ Dã Hỏa, “….”
Được thôi!
Anh ta thừa nhận, từ lúc xuất đạo đến giờ, chưa từng có nữ minh tinh nào xào tin tức với anh ta mà không bị mắng.
“Quán Quán…”
“Bớt phí lời! Tôi cảnh cáo anh, rắc rối của tôi trong đoàn quay phim đã đủ nhiều rồi, anh còn gây rắc rối cho tôi nữa thì cẩn thận tôi đánh ch.ết anh.”
“Làm như không quen biết cũng được nhưng em cũng phải cho anh chút lợi lộc gì chứ.” Cơ Dã Hỏa nhướn mày nhìn Lâm Quán Quán.
Lâm Quán Quán cắn răng, cô bẻ ngón tay, khóe miệng cong lên, dần dần đến gần Cơ Dã Hỏa, “Anh muốn lợi lộc gì?”
“A a…không cần nữa! Hai chúng ta có quan hệ gì chứ! Anh muốn lợi lộc của ai chứ lợi lộc thì không cần.”
Như vậy còn được.
Lâm Quán Quán hừ một tiếng, “Được rồi, không còn sớm nữa, tôi phải về nhà, con trai tôi còn đang đợi tôi ở nhà.”
“Đừng mà, gọi Duệ Duệ đến đây, anh mòi nó ăn cơm.”
“Được rồi, nó không thích anh.”
GỠ 0a Hóa, Lại một gáo nước lạnh đổ xuống.
Anh ta thật sự không hiểu được, sự đẹp trai của anh ta ở trước mặt hai mẹ con họ sao lại không đáng giá đồng nào như vậy.
Cơ Dã Hỏa nặng nề thở dài.
“Được rồi, tôi đi đây, anh cũng trở về đi, đúng rồi, gửi địa chỉ của anh cho tôi, hôm khác tôi gửi trả lại đống đồ trang sức vàng hôm nay.”
“Không được! Đó là sinh lễ anh tặng em, sao lại có thể lấy lại.”
Lâm Quán Quán thật sự muốn phát điên lên.
Cô mạnh mẽ giơ hai tay lên nắm chặt vai của Cơ Dã Hỏa, nhìn thẳng vào mắt cậu ta, vô cùng nghiêm túc, “Cơ Dã Hỏa! Tôi nói lại một lần nữa, chúng ta đã chia tay rồi! Ngựa tốt không gặm lại cỏ, huống hồ anh còn là một ngọn cỏ xấu.”
“Bây giờ anh đã trưởng thành rồi, đã trở thành một ngọn cỏ tốt, hay là em quay đầu ăn thử? Anh đảm bảo sẽ rất ngọt, phù hợp với khẩu vị của em.”
“n Lâm Quán Quán đau đầu.
Cả đời này có hai chuyện làm cô hối hận, một là yêu Tiêu Dục 3 năm, hai là động vào Cơ Dã Hỏa.
Nếu biết anh ta dai dẳng như kẹo cao su như này thì ngay lần đầu tiên gặp anh ta cô đã quay người bỏ đi.
Hai người đứng đối diện với nhau trên đường, Lâm Quán Quán vẫn giữ nguyên tư thế dùng hai tay giữ chặt vai Cơ Dã Hỏa, trong lúc Lâm Quán Quán vắt óc suy nghĩ nên làm thế nào để Cơ Dã Hỏa từ bỏ thì một chiếc xe sang trọng dừng bên cạnh.
Xe dừng lại, tài xế xuống xe mở cửa sau của xe.
Trên ghế sau, Tiêu Lăng Dạ và Tiêu Diễn đang ngồi cạnh nhau, Tiêu Lăng Dạ vẫn mặc bộ. đồ vest nghiêm túc như mọi khi, anh thản nhiên dựa vào ghế, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt như có dòng điện chạy qua.
Phẫn nộ?
Anh ấy đang tức giận?
Lâm Quán Quán có chút không hiểu.
Cô vừa định nói gì đó thì Cơ Dã Hỏa quay người qua, đầy kinh ngạc nói: “Chú hai, chú ba?”