Chương 85: Rất ngọt Tiêu Diễn!

Mặc dù không phải là người trong giới giải trí, nhưng tuyệt đối là khách quen trên các bản tin giải trí!
Bạn gái cũ đều là những người trong giới giải trí, Lâm Vi cũng từng nghe nói về sự tích của anh.


Thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lâm Song Song, cô ta không nhịn được mà hỏi, “Chị Song Song, chị biết Tiêu Diễn sao?”
“Đâu chỉ có biết!”
“Hả?”


“Anh ta với Quân Lâm là anh em tốt lớn lên cùng nhau, là nhị công tử của Tập đoàn Quốc tế Tiêu thị! Tập đoàn Quốc tế Tiêu thị em cũng biết chứ nhỉ? Truyền thông Hoa Hạ chính là công ty dưới trướng của Tập đoàn Quốc tế Tiêu thị. Các công ty thuộc Tập đoàn Quốc tế Tiêu thị rải rác ở khắp nơi trên thế giới, phạm vi kinh doanh rộng lớn, bây giờ Chủ tịch của Tập đoàn bọn họ chính là anh trai ruột của tên Tiêu Diễn này. Tính ra thì anh ta còn là ông chủ của anh rễ em đấy! Không ngờ Lâm Quán Quán lại có thể dây dưa với anh ta!”


Lâm Song Song lại càng hận, “Nếu như vậy thì tất cả đều được giải thích rõ rồi, chẳng trách cô ta vừa mới về nước đã có thể ký hợp đồng với Truyền thông Hoa Hạ rồi, còn được diễn trong *Uyển Phi Truyện”, lại càng chẳng trách anh rễ em lại tự mình dùng weibo chính để phong sát Phan Tịnh Vân. Thì ra, người chống lưng ở đằng sau cho cô ta lại là Tiêu Diễn!”


Chương 85: Rấtngọt _ “Nhưng mà……Tiêu Diễn này không phải là một kẻ trăng hoa sao?”
Đúng vậy!
Một kẻ trăng hoa!


Bực bội trong lòng Lâm Song Song lập tức tiêu tan đi nhiều, cô ta hừ lạnh một tiếng, “Tiêu Diễn này chăm thay người yêu như thay quần áo! Lâm Quán Quán chẳng phải là ỷ mình xinh đẹp nên mới lọt vào mắt xanh của anh ta sao? Để xem cô ta lên mặt được mấy ngày!”


available on google playdownload on app store


“Không phải chứ……” Ánh mắt Lâm Vi lóe lên, nắm chặt dây túi, “Bọn họ chắc chắn là yêu nhau thật lòng đó, nếu không thì sao tên Tiêu Diễn đó lại đưa tắm thẻ đen quý giá như vậy cho chị Ấy được……”


“Em không biết đấy thôi, tên Tiêu Diễn này nỗi tiếng là hào phóng! Anh ta vô cùng hào phóng với những người bạn gái cũ trước đây, mua đủ loại hàng xa xỉ trong thời gian yêu nhau, cho nên đám minh tinh người mẫu kia cũng thích vồ vập vào anh ta.


Nhưng mà ấy, khi anh ta hết hứng thú rồi thì điều chờ đợi bọn họ chính là chia tay! Đừng thấy anh ta đa tình, thực tế là vô tình đấy. Chỉ cần chia tay rồi thì tuyệt đối không có khả năng quay lại đâu!”
Lâm Song Song cười trên sự đau khổ của người khác.


Lâm Vi kinh ngạc, “Không được, vậy thì em phải khuyên chị ấy mau chóng rời khỏi anh ta!”


“Em điên rồi!” Lâm Song Song kéo cô ta lại, “Cô ta lúc này đang được Tiêu Diễn ôm lên tận trời rồi, đưa từng tập từng tập tiền cho cô ta tiêu. Em khuyên cô ta, cô ta còn tưởng em làm hỏng chuyện tốt của cô ta đấy! Hừ! Loại con gái hám tiền như cô ta, chắc còn đang vọng tưởng được gả vào nhà giàu đấy! Cũng không xem lại bản thân mình có đức hạnh gì, cô ta tưởng rằng nhà giàu mà dễ vào vậy á?”


Vẻ mặt Lâm Song Song vui sướng hả hê, giống như là đã đoán trước được cảnh bi thảm Lâm Quán Quán sẽ bị vứt bỏ. Cô ta hừ lạnh nói, “Loại gái hám của như cô ta thì nên nếm thử xem mùi vị bị người ta vứt bỏ, như vậy sau này mới nhớ lâu được, rồi sẽ không vọng tưởng trèo cành cao làm phượng hoàng nữal”


“Nhưng dù gì thì chị ấy cũng là chị của em…… „ “Vừa nãy lúc cô ta mắng chúng ta khó nghe như thế sao không nghĩ đến em là em gái của cô ta chứ? Có gì để nói với loại người này chứ! Đi, về nhà!”


Khu nghỉ ngơi, hai đứa nhóc đang ngồi trên ghế sofa bọc da mềm mại ăn kem, múc từng muỗng từng muỗng một ăn, nhìn là đã thấy giải nhiệt rồi.
“Mamil”


Nhìn thấy Lâm Quán Quán, Lâm Duệ nhảy từ trên sofa xuống, chạy đến trước mặt Lâm Quán Quán bằng đôi chân ngắn cũn của mình, đưa tay kéo áo cô, Lâm Quán Quán liền phối hợp ngồi xôm xuống.
Cậu nhóc múc một muỗng kem đưa lên miệng cô.


“Ưm……vị vani, ngọt quá!” Lâm Quán Quán ôm cậu nhóc, thơm “chụt” vào má cậu một cái, “Cảm ơn bảo bối!”
Tai của cậu dần dần đỏ lên.


Thấy vậy, Tâm Can cũng cầm kem chạy đến, múc một muỗng đưa đến miệng Lâm Quán Quán, “Dì ơi, dì ơi! Của Tâm Can cũng rất ngon đấy, dì thử xem, vị dâu tây đó!”
Lâm Quán Quán vô cùng nễ mặt mà ném thử một miếng.


Hai mắt cô bé sáng lắp lánh nhìn Lâm Quán Quán, Lâm Quán Quán phì cười, ôm cô rồi cũng hôn một cái, cô bé vừa lòng hả dạ cười toe toét khỏi phải nói cũng biết là rất vui.
Lúc này Tiêu Lăng Dạ cũng gọi điện thoại xong, đi đến khu nghỉ ngơi.


Tâm Can lập tức liền xông đến, cô vét một muỗng kem thật lớn đưa đến miệng Tiêu Lăng Dạ.
Tiêu Lăng Dạ chau mày!
Tiên Diễn bật cười ha ha, “Tâm Can, con thấy baba của con ăn kem bao giờ chưa? Anh ấy ghét nhất là đồ ngọt dính lèo nhèo kiểu này đấy!”


“Nhưng mà rất ngon mà, vừa rồi dì Quán Quán cũng nói là rất ngon đói”
Lâm Quán Quán ăn rồi?
Đôi mắt sâu thẳm của Tiêu Lăng Dạ nhìn Lâm Quán Quán một cái, quả nhiên là nhìn thấy khóe miệng cô còn dính một chút kem màu hồng.


Trong ánh mắt kinh ngạc của Tiêu Diễn, Tiêu Lăng Dạ há miệng ngậm cả thìa kem vào miệng.
Mùi vị man mát, vị vani nồng đậm tan chảy trong miệng.
Đôi mắt Tâm Can sáng lên, “Baba…… có ngon không?”
Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ rơi trên người Lâm Quán Quán, nhẹ giọng nói, “Rất ngọt!”


Lâm Quán Quán, “……”
Ngọt thì ngọt!
Nhìn cô làm gì?
Không, không đúng!
Lâm Quán Quán bỗng ngây người, cô cứ nhìn chằm chằm vào muỗng kem trong tay Tâm Can.


Đấy là muỗng kem mà cô vừa ăn mài Bây giờ lại bị Tiêu Lăng Dạ ăn……một luồng nhiệt phả vào trán cô, hai má Lâm Quán Quán lập tức đỏ bừng.
Chậc chậc chậ!
c Nội tâm Tiêu Diễn không ngừng cảm khái.


Thủ đoạn tán gái này của ông anh mình đơn giản chính là không thầy đố mày làm nên mà!
Tiêu Lăng Dạ đứng dậy, anh bước đến, nhìn túi to túi nhỏ trong tay Tiêu Diễn, ánh mắt ôn hòa, “Vắt vả cho cậu rồi.”


Vẻ ửng hồng trên mặt Lâm Quán Quán vẫn chưa tan đi, nghe vậy liền xua tay, ‘Không vắt vả, không vất vả. Thích dạo phố là bản tính của phụ nữ, huống chỉ lại không cần tiêu tiền của tôi!”
“Vậy quần áo của tôi sau này đành nhờ em rồi.”
Nụ cười của Lâm Quán Quán cứng đò lại.


Cô có thể từ chối không……
Cô vội vàng giật túi đồ từ tay Tiêu Diễn rồi nhét hết vào tay Tiêu Lăng Dạ, “O ý Anh thử xem đồ tôi mua có hợp không, cô nhân viên nói rồi, nếu không hợp thì lúc nào cũng có thể trả lại.”


Đây là lần đầu tiên Lâm Quán Quán mua quần áo cho anh, cho dù có không hợp thì anh cũng không có ý định trả lại.
_ Nhưng dưới yêu cầu mãnh liệt của cô, Tiêu Lăng Dạ vẫn phải tìm cái áo khoác đen kia ra, anh trực tiếp khoác luôn chiếc áo ra ngoài bộ vest.


Không thể không nói, Tiêu Lăng Dạ đúng thật là cái cây treo đồ bẩm sinh.
Chiếc áo khoác đen không có bất kỳ đồ trang trí nào, được cắt may vô cùng khéo léo. Anh mặc lên người vừa hợp, vải len làm mềm đi sự cứng ngắc của bộ vest, khiến khí chất cả người anh có vẻ bình dị hơn rất nhiều.


“Thật là đẹp!” Tâm Can không khỏi khen ngợi, “Dì Quán Quán, mắt nhìn của dì thật tốt!”


“Là chất vải quần áo tốt, cách cắt may cũng tốt.” Lâm Quán Quán hài lòng gật đầu, “Đừng có nói, đồ này đắt cũng là có lý do đắt của nó, kiểu dáng cũng rất đẹp! Ban đầu tôi còn nhắm được một bộ vest màu táo đỏ, để anh mặc chắc chắn càng đẹp hơn, nhưng đó là bản giới hạn, cả Vân Thành chỉ có một bộ, bị bà chị họ của tôi mua mát rồi, đáng tiếc……”


Cái tay đang cởi áo của Tiêu Lăng Dạ hơi dừng lại.
“Hửm?”
“Chị họ tôi chắc anh biết đấy, chính là vợ của anh Lãnh. Chắc là cô ta mua cho anh Lãnh, nếu sau này anh có đến Hoa Hạ, nói không chừng có thể thấy anh Lãnh mặc nó đấy.”
Trên đường về.


LƯU TÂN Tiêu Lăng Dạ và Tiêu Diễn vẫn đi ở phía sau như cũ, khuôn mặt của Tiêu Lăng Dạ vẫn không có biểu cảm gì như cũ.
Bất thình lình, anh gọi Tiêu Diễn một tiếng.
*A Diễn!”
“Hả?”


“Dạo này Truyền thông Hoa Hạ hình như không bận lắm, tìm chút việc cho Lãnh Quân Lâm làm đi!” Nói xong, anh chậm rãi bước đi trên đôi chân dài miên man của mình.
Để lại Tiêu Diễn nhốn nháo trong gió!


OMGI Chỉ vì Lâm Song Song cướp mất bộ độ mà Tiểu Quán Quán định mua cho anh mà ông anh mình lại bị đả kích đến mức báo thù Lãnh Quân Lâm luôn rồi!
Chúa ơi!
Anh kiên quyết về sau không được đắc tội Tiểu Quán Quán!






Truyện liên quan